Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1932: Trở mặt

Chương 1932: Trở mặt

Ầm ầm!

Bốn phương tám hướng, vũ trụ xung quanh sắp vỡ nát.

Uy áp mênh mông như thiên uy giáng xuống, đủ để hủy đi hết thảy mọi thứ.

Toàn bộ vũ trụ nứt vỡ dưới nguồn lực lượng này, nó hiện lên từng tảng nứt khổng lồ giống như mạng nhện.

Gió thổi ào ào và những dòng khí đục ngồi thổi từ những nơi xa xôi, biến thành một cơn bão muốn hủy diệt khắp thiên địa.

Nếu cùng Cố Trường Ca đã trở mặt, hắn cũng cần không che dấu ý đồ của mình nữa.

Sát ý hiện lên, hóa thành thần binh hắc ám có hình thù đầy đủ, tiếng ầm ầm vang lên đâm thủng vũ trụ này.

"Sư tôn cần gì phải làm đến mức này, vì sao hai chúng ta nhất định phải chĩa binh khí hướng về phía nhau vậy chứ?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, hắn vòng tay vẽ một đường, vùng hư không trước mắt bắt đầu tách ra, xuất hiện một lỗ đen đáng sợ tựa như tinh không vô tận, cắn nuốt tất cả ánh sáng cùng quy tắc trật tự trên thế gian này.

Ngay lúc này, hắn muốn giết Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, hắn muốn thay thế, muốn xóa sổ thảy của hắn.

Nơi này là nơi chôn cất Luân Hồi Cổ Thiên Tôn hoàn toàn lí tưởng trong mắt Cố Trường Ca.

"Bản tôn muốn nhìn xem, ngươi có bản lĩnh gì lại dám mạnh miệng cuồng ngôn như thế, dám tính kế bản tôn.”

Luân Hồi Cổ Thiên Tôn mặt trầm như nước, đạo bào phát sáng, từng tấm phù văn bay ra biến thành các loại thiên binh, Hắc Ám Thiên Đao, Hoàng Kim Cổ Linh, Tử Đồng Đế Chung, đây đều là thần binh hiển hóa trong thần thoại.

Tất cả không phải là hư ảnh, mà giống như có thể ngưng tụ thành vật thật rồi triệu hoán, có được sức mạnh và quyền năng hết sức đáng sợ.

Mỗi một món thiên binh đều phát ra quang mang rực rỡ, tựa như từng tia sáng mặt trời nóng rực, sức ép mênh mông không ngừng lan rộng xông về phía Cố Trường Ca.

Ngoài ra, phía sau Luân Hồi Cổ Thiên Tôn hiện lên một cái cối xay đen trắng vô cùng đáng sợ.

Sinh khí nồng đậm cùng tử khí đan xen vào nhau, từng mảnh vụn thời gian bay múa xung quanh, áp lực vô tận đó khiến cả vũ trụ không ngừng nổ tung, không thể chống đỡ được sức ép của thứ khủng khiếp này.

Đây là cối xay sinh tử, có được lực lượng luân hồi, chỉ riêng một luồng khí cơ, đã ẩn chứa uy lực diệt thế,

Không thể không nói, thân là nhân vật thời đại thần thoại, cho dù là ở thời kỳ này, Luân Hồi Cổ Thiên Tôn cũng có những thủ đoạn vô cùng khủng bố.

Bất kì Kẻ Thành đạo nào cũng không thể chống lại được những ngón đòn hiện tại của hắn, tất cả đều chỉ nhận lấy kết cục vỡ nát, hình thần câu diệt mà thôi.

Cho dù là Tàn tiên chân chính, cũng không phải là đối thủ của hắn.

"Ngươi là Tiên cảnh chân chính, lại tự chém xuống tu vi, cho nên thực lực của ngươi mạnh hơn nhiều một Tàn tiên.”

Cố Trường Ca đoán được thực lực của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, quanh thân cũng có hai màu đen trắng đang lưu chuyển.

Hắn có thể thấy rõ, luân hồi cổ Thiên Tôn quanh người xuất hiện rất nhiều quy tắc tiên đạo, tuy rằng cũng không hoàn chỉnh, nhưng xác thật có tồn tại.

Những quy tắc tiên đạo này đã hóa thành thực thể, hóa thành đao sắc, hóa thành thiên kiếm, từ bốn phương tám hướng chém về phía hắn, uy lực mạnh mẽ kinh người.

Dưới tiên đạo đều vạn vật đều chỉ là thứ rơm rác, ngay cả Kẻ Thành đạo cũng chỉ là thứ lớn hơn một con kiến mà thôi.

"Ngươi đoán ra được thì sao chứ, chỉ là tiên đạo mà thôi, chém diệt thì như thế nào? Thứ bản tôn theo đuổi, ngươi vĩnh viễn cũng không chạm đến được.”

Luân Hồi Cổ Thiên Tôn cười lạnh nói, thủ đoạn càng thêm sắc bén, luân hồi đại ma bàn tiếp tục hạ xuống.

Đồng thời hắn cũng rút ra một lá cờ to lớn không trọn vẹn, trong nháy mắt trời đất rền vang, bầu trời tối sầm toàn bộ vũ trụ này bị bao phủ.

Một dòng khí tức mạnh mẽ và tang thương lập tức từ trong đó tràn ra.

Lá cờ rách nát, một số nơi thậm chí còn có lỗ thủng, dính đầy loại máu đủ màu sắc, ngay cả bây giờ vẫn chưa nguôi đi.

Có thể thấy được chư thiên tinh thần đang chuyển động trong lá cờ, chúng tự tạo thành thế giới, sinh sôi không ngừng, kinh khủng khó lường.

Mà những vệt máu tươi đầy màu sắc kia trông kinh dị đến cùng cực, phản chiếu chư thiên vũ trụ.

Chỉ riêng một luồng khí đã làm vũ trụ nổ tung, khí bẩn xông lên bọc lấy vũ trụ.

"Thiết Huyết Chiến Kỳ, từng tế máu của một vị tiên vương, dùng nó để tiêu diệt ngươi, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh.”

Ánh mắt của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lạnh như băng, đến hiện tại, hắn chỉ xem Cố Trường Ca là một xác chết.

Trên người hắn có cô số bảo vật, tuy rằng không cách nào phát huy ra uy lực chân chính.

Nhưng trong suy nghĩ của hắn, muốn giết chết Cố Trường Ca vẫn thừa sức.

Cố Trường Ca có mạnh đến đâu, chung quy cũng chỉ là hậu bối, nội tình tích lũy làm sao có thể so sánh được với hắn? Huống chi, hắn cũng tự nhận các thủ đoạn của hắn vượt xa Cố Trường Ca quá nhiều.

"Chiến kỳ dính máu tiên vương, đáng tiếc năm tháng đã làm cho nó mục nát.” Cố Trường Ca lắc đầu thở dài nói, vẻ mặt vẫn không hề rung động mảy may.

Từng tấm phù văn đại đạo màu đen chìm nổi, giống như hải dương hắc ám, đột nhiên cuồn cuộn xông về phía trước, hóa thành một đoạn Hắc Ám Tiên Lộ.

Hắc ám thần hỏa từ trong đó lao ra ngoài, chống lại uy áp của Thiết Huyết Chiến Kỳ.

Tu vi của hắn đúng là không bằng Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, nhưng xét về thực lực, Cố Trường Ca cũng không cảm thấy thượng giới có người có thể đấu lại được hắn.

"Mặc dù mục nát, nhưng giết ngươi vẫn đủ.”

"Ngoan ngoãn giao ra nguồn gốc của tổ khí phù văn Tuyệt Âm thiên ra đây, bản tôn có thể cho ngươi được vẹn xác nguyên thây.”

Luân Hồi Cổ Thiên Tôn nhanh chóng đến gần Cố Trường Ca. Dưới chân hắn là những đốm sáng chớp tắt rực rỡ, hắn rêu rao Thiết Huyết Chiến Kỳ, trên đầu là cối xay Luân Hồi.

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, hắn nhẹ nhàng vươn tay tiếp chiêu, trật tự quy tắc vô tận, giống như hải dương cuồn cuộn đối chọi trực tiếp với Thiết Huyết Chiến Kỳ, phát ra thanh thế khủng bố chấn động cả dòng thời gian mênh mông.

Hết chương 1932.
Bạn cần đăng nhập để bình luận