Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1403: Cướp dâu

Chương 1403: Cướp dâu

“Yến Minh thiếu chủ, hôm nay là ngày đại hôn của Phong Nhi và Doanh Nhi, nếu như tới để chúc phúc cho hai người họ, thì tất nhiên trên dưới Lạc tộc ta sẽ vô cùng hoan nghênh, nhưng nếu ngài tới quấy rối, thì cũng đừng trách chúng ta không khách khí…”

Mà lúc này, một vị trưởng lão tính tình tương đối nóng nảy đứng dậy, ánh mắt bất thiện nhìn Yến Minh.

Từ lúc Yến Minh tới cho đến bây giờ, ông ta vẫn luôn nhẫn nhịn một bụng lửa giận, hiện tại thấy cái thái độ hùng hổ dọa người này của Yến Minh thì làm sao có thể chịu được?

Dù cho Yến Minh có là thiếu thành chủ của Xích Nam thành đi chăng nữa thì cũng phải nói đạo lý chứ!

Nào có đạo lý vào ngày đại hôn của người ta lại đến đây cướp tân nương?

Đây không chỉ đang sỉ nhục bọn họ, mà còn không thèm để Lạc tộc bọn họ vào trong mắt.

“Quấy rối? Nực cười, ta tới cứu sư muội thoát khỏi biển khổ, chẳng lẽ các ngươi cho rằng sư muội ta cam tâm tình nguyện gả cho một tên đần hay sao?”

“Trơ mắt nhìn nàng gả cho một tên đần, mà các ngươi lại xem như không có gì, thậm chí còn ngầm đồng ý chuyện này. Theo ta thấy thì chuyện này có khác gì đẩy sư muội vào hố lửa?”

Nghe vậy, Yến Minh cười lạnh một tiếng, thái độ rất là coi thường, căn bản không thèm để ý đến vị trưởng lão kia. Ánh mắt hắn ta chậm rãi đảo qua đám người Lạc tộc, mang theo uy áp khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Lời này của hắn lập tức chặn họng đám người Lạc tộc, có rất nhiều người thậm chí còn không nghĩ ra lời giải thích nào.

Tuy nhiên, chuyện hôn sự này cũng không phải do bọn họ ép buộc, mà là chính Lạc Doanh chủ động đồng ý gả cho Lạc Phong.

Nhưng mà người bình thường ai dám cãi lại lời của Yến Minh chứ.

“Yến Minh thiếu chủ, chuyện này là Doanh Nhi tự nguyện đồng ý, sao chúng ta có thể ép buộc nàng…”

Gia chủ Lạc tộc vẫn phải gắt gao đè nén cơn giận của mình, trầm giọng mở miệng nói.

Sắc mặt của ông ta rất khó coi, căn bản không nghĩ tới nguyên nhân Yến Minh đến đây lại là bởi vì chuyện này.

Cho dù buổi hôn yến hôm nay tiếp tục, thì e rằng ngày mai hay thậm chí là ngày kia thì toàn bộ Lạc tộc vẫn sẽ biến thành đối tượng chế giễu của các gia tộc vùng lân cận.

Tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy là bọn họ ép buộc Lạc Doanh, bắt nàng gả cho một tên đần, hơn nữa còn có nguy cơ cao đắc tội với toàn bộ Yến tộc.

“Bớt nói lời vô nghĩa đi, chuyện hôm nay ta sẽ cho Lạc tộc các ngươi một người khác, đây là tộc nhân của Yến tộc ta, lớn lên xinh đẹp như ngọc, đủ để xứng đôi với thiếu chủ với Lạc tộc các ngươi.”

Thấy tộc trưởng Lạc tộc còn muốn nói cái gì đó, Yến Minh khoát tay chặn lại, không cho ông ta nói tiếp.

Đồng thời hắn ta cũng gọi một nữ tử ở sau lưng tới, hờ hững mở miệng.

Mặc dù Yến Minh không nói tiếp nhưng mà ý đồ cũng đã rất rõ ràng.

Mọi người ở đây đều vô cùng chấn động, ánh mắt không tự chủ mà nhìn về phía nữ tử đi tới từ sau lưng Yến Minh.

Nếu xét bề ngoài thì cùng lắm là tạm được, hoàn toàn không liên quan gì đến cụm “như hoa như ngọc”.

Hơn nữa ai biết được có phải tộc nhân của Yến tộc hay không? Không chừng chính là một nha hoàn của Yến tộc cũng nên.

Đây rõ ràng là muốn cướp hôn, sỉ nhục toàn bộ Lạc tộc.

“Cái gì…”

“Ngươi…”

“Khinh người quá đáng!!”

Khi nghe đến câu này, toàn bộ Lạc tộc đều ngơ người luôn, có chút không dám tin nhìn về phía nữ tử đang đi về phía bọn họ.

Nét mặt của tất cả trưởng lão trắng bệch, nắm đấm nắm chặt, thân thể run rẩy không ngừng, hiển nhiên là rất phẫn nộ, vô cùng uất ức.

Yến Minh không chỉ muốn cướp thiên chi kiều nữ của Lạc tộc bọn họ, mà bây giờ còn tùy tiện chọn một nữ tử muốn đối phó qua loa cho xong.

Mức độ sỉ nhục như này, chẳng khác nào ở trước mắt tất cả mọi người hung hăng đánh bọn họ một bạt tai, nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ vẫn phải nở nụ cười.

Làm sao bọn họ có thể nhẫn nhịn được nữa?

Người luôn luôn lấy đại cục làm trọng như gia chủ Lạc tộc sắc mặt cũng lạnh xuống, nói: “Yến Minh thiếu cố chấp muốn sỉ nhục toàn bộ Lạc tộc phải không?”

Yến Minh từ tốn nói: “Gia chủ Lạc tộc nói như vậy là có ý gì, chẳng lẽ ông cảm thấy tộc nhân của Yến tộc ta không xứng với thiếu chỉ Lạc tộc các người hay sao?”

Nói xong câu này, sắc mặt của Yến Minh cũng lạnh xuống.

Sau lưng có mấy vị cường giả đứng dậy, khí tức cường đại áp chế khiến rất nhiều người đều không thở nổi.

Cảnh tượng này khiến đám người biến sắc, cảm giác chuyện này đã vượt ra khỏi dự tính của bọn họ.

Hiển nhiên là Yến Minh có chuẩn bị mà đến, còn mang theo rất nhiều cường giả của Yến tộc tới cùng, khí tức của mỗi một người đều rất khủng bố, đều là tu vi Đại Thánh cảnh.

Chỉ vì một nữ tử như Lạc Doanh mà Yến Minh lại hao tổn tâm tư như vậy ư?

“Ngươi…”

Đám người Lạc tộc thấy tình thế bỗng chuyển thành giương cung bạt kiếm, sắc mặt lập tức biến đổi, lông tơ dựng đứng cả lên.

Nếu như không phải không còn lựa chọn nào nữa, bọn họ thật sự không muốn đắc tội Yến tộc.

Ở toàn bộ Xích Nam thành này, Yến tộc hoàn toàn xứng với hai chữ bá chủ, không ai dám đối nghịch với tộc của bọn họ.

Sắc mặt của gia chủ Lạc tộc cũng để lộ nét do dự, không khỏi liếc mắt nhìn về phía sau lưng.

Ông ta không biết ý định của Lạc Doanh về chuyện này ra sao.

“Nếu như Lạc tộc các ngươi thức thời, thì hôm nay lập tức hủy bỏ buổi hôn yến này đi, để ta dẫn sư muội rời đi, nhưng mà nói, ha ha…”

Yến Minh cười lạnh lần nữa, đồng thời ánh mắt lặng lẽ liếc Cố Trường Ca một cái, thấy thần sắc của hắn cũng không có gì khác thường, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Chuyện hôm nay hiển nhiên là hắn dựa theo sự phân phó của Cố Trường Ca mà làm việc.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ kia của Cố Trường Ca dường như cũng khá hài lòng, nên trong lòng Yến Minh càng quyết tâm, nụ cười trên mặt cũng lạnh hơn mấy phần.

Hết chương 1403.
Bạn cần đăng nhập để bình luận