Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1704: Lâm Ân ngoan độc

Chương 1704: Lâm Ân ngoan độc

"Rốt cuộc trong đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao khí tức của lão tổ tộc ta lại biến mất? Còn các ngươi có thể sống sót đi ra?"

Sinh linh của Thần Linh Sơn tiến lên, trong mắt toát ra sát khí, quát hỏi với vẻ phẫn nộ.

Cường giả của các tộc khác cũng tiến lên ép hỏi, ngay cả Du Phi Nhã cũng không ngoại lệ. Nàng nhíu chặt mày lại, trong lòng cảm thấy bất an.

Nàng cũng cảm giác được khí tức của vị lão Hoàng tổ nhà mình kia đã biến mất, rất có thể hắn đã vẫn lạc ở bên trong di chỉ.

"Bọn hắn đều bị Cố Trường Ca giết."

Lâm Ân nhìn vô số cường giả chung quanh, hắn thở sâu rồi chậm rãi mở miệng nói.

Hắn biết thân phận của Cố Trường Ca ở thượng giới là không thể coi thường, ngay cả những cường giả trước mắt thì cũng phải hết sức kiêng dè Cố Trường Ca.

Nhưng bất kể thế nào, việc Cố Trường Ca giết đám Kẻ thành đạo kia vẫn là sự thật không thể chối cãi.

Lâm Ân cũng không muốn gánh tội danh này thay cho Cố Trường Ca, hắn cũng không có bản lĩnh đó.

Hơn nữa nếu như những người này đi tìm Cố Trường Ca để báo thù thì cũng có thể san sẻ bớt áp lực cho hắn, để hắn tìm được cách thoát vây.

"Ngươi..."

Sắc mặt đám Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên đều kịch biến, hoàn toàn không ngờ được Lâm Ân lại quả quyết to gan như thế, trực tiếp vạch trần sự thật Cố Trường Ca giết đám Kẻ thành đạo kia ngay trước mặt mọi người.

Mặc dù bọn hắn đã chính mắt nhìn thấy hết thảy nhưng ai lại dám tùy tiện nói ra những lời như thế chứ?

Cố Trường Ca chính là tồn tại kinh khủng có thể chiến đấu với Thiên Đạo ý chí đấy!

Nếu như hắn muốn giết tất cả mọi người, thậm chí chẳng cần đích thân ra tay, chỉ cần tên thuộc hạ kia của hắn là đã có thể càn quét hết toàn bộ nơi đây rồi.

Lời này của Lâm Ân làm cho sắc mặt của đám người thượng giới đều biến đổi.

Rất nhiều người còn tỏa ra sát khí khủng khiếp, giậm chân bước tới phía trước, trực tiếp mở miệng gầm thét:

"Ngươi đừng có nói bậy! Dám vu hãm Trường Ca thiếu chủ, muốn tìm chết!"

Mặc dù Du Phi Nhã thấy lời này khá thiếu thực tế nhưng vẫn không nhịn được hơi rùng mình, nàng cảm giác Cố Trường Ca thật sự có thể làm được loại chuyện đó.

Từ khi hắn thừa nhận mình đã giết Thác Bạt Tiêu Dao, Du Phi Nhã biết Cố Trường Ca hoàn toàn không e ngại gì cả, ngay cả việc hủy diệt thế giới này, hắn cũng không thèm để ý.

Cho nên hắn giết những Kẻ thành đạo kia cũng không phải chuyện không thể nào.

"Nếu như các ngươi không tin thì có thể hỏi những người còn lại thử xem. Lúc đó chúng ta đã tận mắt nhìn thấy. Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy chúng ta có khả năng giết được bọn hắn sao?" Lâm Ân nói với vẻ mặt bình tĩnh, không hề có chút bối rối nào.

Dù sao đó cũng là sự thật chắc như đinh đóng cột, hắn không hề vu hãm cho Cố Trường Ca, là thật hay giả cứ kiểm tra sẽ biết.

"Ta thấy ngươi đang muốn vu hãm Trường Ca thiếu chủ, sao hắn có thể động thủ với lão tổ của tộc ta được?"

Sát ý và uy áp kinh khủng nghiền ép xuống, bọn hắn căn bản không tin lời nói của Lâm Ân.

Bọn hắn thấy trước đó lão tổ nhà mình còn từng lấy lòng Cố Trường Ca, bọn hắn xem trọng Cố Trường Ca như thế, làm sao có thể bị hắn giết chết?

Lời này của Lâm Ân nhất định là muốn khơi dậy thù hận giữa bọn hắn và Cố Trường Ca, nhờ vào đó để làm ngư ông đắc lợi thôi.

"Sắp chết đến nơi còn muốn châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa chúng ta và Trường Ca thiếu chủ, thật là nực cười."

Cường giả của bộ tộc khác tiến lên lạnh nhạt nói, khí tức của Chuẩn Đế áp xuống khiến đám người Dịch Kiếm Tiên phải thở dồn dập.

Quy tắc thiên địa đã biến mất, khí tức của Chuẩn Đế mênh mông vô ngần, bọn hắn hoàn toàn không thể chịu được.

Ánh mắt của những cường giả khác cũng đáng sợ như thế, lúc hạ xuống chỗ này quả thực còn suýt xé rách cả thiên khung.

Mặc dù khí tức của lão tổ biến mất là chuyện hệ trọng, nhưng đắc tội với Cố Trường Ca cũng là một phiền toái rất lớn.

Hơn nữa nếu như lão tổ của bọn hắn thật sự đã bị Cố Trường Ca giết chết, như vậy thì khi bọn hắn tra ra được chân tướng, chắc chắn Cố Trường Ca sẽ không để bọn hắn sống sót rời đi.

Cho nên biện pháp tốt nhất vẫn là tạm thời giả vờ không biết gì cả giống như hiện tại, chờ đến khi trở về thượng giới bọn hắn sẽ tìm cách báo thù sau.

Lâm Ân cũng không biết ý nghĩ trong lòng đám người thượng giới, hắn lắc đầu nói: "Nếu như các ngươi không tin thì cũng có thể soát hồn kiểm tra những người kia, lúc đó tất cả bọn hắn đều tận mắt chứng kiến toàn bộ mọi chuyện."

Nói đoạn hắn chỉ tay về phía đám người Dịch Kiếm Tiên sau lưng, những Lục Địa Kiếm Tiên đã trốn ra khỏi tiểu thế giới không chỉ có mỗi đám Dịch Kiếm Tiên mà còn nhiều người khác.

Những người đó chẳng thân cũng chẳng quen với hắn, tất nhiên Lâm Ân sẽ không hề do dự ném bọn hắn ra.

"Soát hồn?"

Nghe thế, sắc mặt của đám Dịch Kiếm Tiên đều biến đổi. Thần hồn chính là vùng đất nối liền với tính mạng của tu sĩ, nếu như xuất hiện bất trắc nào thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Nhẹ thì ngu dại, nặng thì chết.

Lời này của Lâm Ân thật là ngoan độc, hoàn toàn không coi đám Lục Địa Kiếm Tiên kia như con người.

"Ngươi..."

Rất nhiều Lục Địa Kiếm Tiên cũng trợn tròn mắt phẫn nộ nhìn Lâm Ân.

Tuy nhiên thần sắc của Lâm Ân vẫn bình thản, hắn làm như không nhìn thấy hết thảy những thứ đó. Nếu muốn cứu vớt Kiếm Huyền đại thế giới thì phải có kẻ hy sinh.

"Ta thấy bụng dạ của người này rất khó dò, sao Trường Ca thiếu chủ có thể làm loại chuyện như thế được, chẳng qua chỉ là vu hãm không có căn cứ thôi. Mau giam giữ hắn lại, chờ Trường Ca thiếu chủ quay lại rồi giải quyết sau."

Biểu cảm trên mặt Lâm Ân nhanh chóng cứng lại, hắn cảm thấy cực kỳ bất ngờ, không thể nào tin nổi.

Vậy mà đám người ở đây lại hoàn toàn không thèm để ý đến những gì hắn nói, trái lại còn thẳng thừng sai người bắt giữ hắn . Bọn hắn e ngại Cố Trường Ca đến mức độ này ư? Thậm chí còn không dám nghi ngờ Cố Trường Ca?

Hết chương 1704.
Bạn cần đăng nhập để bình luận