Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2688: Điên cuồng

Chương 2688: Điên cuồng

“Ngay cả một cuộc kiểm tra còn không qua được, ngươi xứng để mưu đồ trở thành chủ nhân của chí bảo văn minh sao? Ngoại trừ thủ đoạn nhảm nhí lừa gạt người khác, thì ngươi còn biết gì đây?”

Nói đến phần sau, khí linh của Thập Hoang Chi Thư nở nụ cười lạnh lùng, tận tay nàng phơi bày kế hoạch tính kế Mộc Yên của Vương Hạc.

“Ngươi…”

Gương mặt Vương Hạc tỏ vẻ tức giận, hắn ước gì có thể lập tức ra tay tiêu diệt đồ khốn này, khi nàng nói hết ra những chuyện này, thì hắn đã biết rằng hôm nay bản thân toi đời rồi.

Mà khi Mộc Yên nghe được những lời đó, chính nàng cũng bị dọa cho sợ đến mức nói không lên lời.

Từ những câu từ giải thích của khí linh trong Thập Hoang Chi Thư, xem ra trước kia Vương Hạc tiếp cận mình được cũng là vì sử dụng Thập Hoang Chi Thư, sau đó nhìn ra nàng sẽ trở thành kẻ bất phàm trong tương lai, thế nên muốn thu nàng làm đồ đệ gì đó.

Bảo là có giao tình với phụ thân nàng rõ ràng chính là nói hươu nói vượn, những quá khứ đã trải qua kia là do hắn thông qua Thập Hoang Chi Thư mới thăm dò tìm hiểu được.

Thập Hoang Chi Thư bỗng dưng chấn động dữ dội, một tầng quang huy mịt mờ dấy lên, dường như muốn thoát ra khỏi bàn tay Vương Hạc.

Vương Hạc vội vàng chìa tay ra áp chế nó lại, cơ mà hắn không biết có phải do khí linh của Thập Hoang Chi Thư đang phá phách hay không, mà hôm nay Thập Hoang Chi Thư lại không thừa nhận sự khống chế của hắn.

Rầm!

Toà thanh sơn này rung lắc dữ dội, núi đá nhấp nhô, Thập Hoang Chi Thư phun ra mờ mịt sương mù giống như hỗn độn đánh bay Vương Hạc, tiếp đó nhẹ nhàng trôi nổi ở giữa không trung.

Trên trang sách xưa cũ không hề viết bất kỳ chữ nào mà lại tựa như chứa đựng tất cả bí mật của thiên địa.

Cơ thể Vương Hạc trực tiếp bị đập cho bay ngang ra ngoài, dẫn tới quần sơn chấn động, vô số núi đá lăn xuống. Nếu không phải nơi này vô cùng đặc thù, nếu không thì trong nháy này chắc chắn hắn đã bay tứ tung ra ngoài mấy ngàn vạn dặm.

Vương Hạc ổn định thân hình, sau đó từ từ đứng lên, hắn không cam lòng liếc nhìn Thập Hoang Chi Thư đang lơ lửng ở giữa không trung.

Dựa vào Thập Hoang Chi Thư nên hắn mới có thể từ một tiểu tán tu từng bước từng bước đi đến ngày hôm nay, nhưng bây giờ ngay cả Thập Hoang Chi Thư cũng muốn rời bỏ hắn.

“Thứ không thuộc về ngươi, vĩnh viễn không thể cưỡng cầu.”

Cố Trường Ca đứng trước cửa động phủ, vẻ mặt bình tĩnh quan sát Vương Hạc ở phía xa.

Hắn khẽ gật đầu một cái, kế đó chìa tay ra, Thập Hoang Chi Thư lập tức hóa thành lưu quang bay về phía hắn.

“Khí linh của Thập Hoang Chi Thư nguyện nhận Cố công tử làm chủ, từ nay về sau dốc sức phụ tá Cố công tử, thề không có bất cứ tâm tư khác nào.”

Thân ảnh khí linh của Thập Hoang Chi Thư như sương mù, âm thanh có chút kính cẩn đồng thời vang lên.

Thấy cảnh tượng này, con mắt của Vương Hạc đỏ ngầu, hắn cắn chặt răng.

Ở ngay trước mặt hắn, Cố Trường Ca cứ thế chìa tay ra đã lấy đi Thập Hoang Chi Thư, mà khí linh của Thập Hoang Chi Thư còn chẳng biết xấu hổ nhận hắn làm chủ nhân nữa.

Loại phẫn nộ và khuất nhục trước nay chưa có này khiến cho Vương Hạc hận muốn điên, trong đôi mắt hắn đều là hận ý và phẫn nộ.

“Đây là ngươi ép ta , dù cho hủy diệt Bích Du Thiên Cảnh thì thế nào chứ.”

“Sát trận ngũ hành hợp đạo thần sát.”

Vương Hạc gầm nhẹ một tiếng, trong tay áo hắn có một cây kiếm hoàn cổ xưa bị phong ấn đột nhiên hiện ra, hắn không hề do dự tế về phía Cố Trường Ca và Mộc Yên.

Ầm!

Kiếm mang to lớn không có biên giới che lấp thiên địa, đột ngột xuất hiện bên cạnh hắn, trông nó giống như hóa thành một hải dương vô biên vô tận, bao phủ tất cả.

Giờ khắc này, cả tòa thanh sơn này tràn ngập sát ý vô tận, mỗi một đạo sát ý đều ngưng tụ như thực chất, thô to vô cùng, huy hoàng như ánh mặt trời, tựa như kiếm chi đại đạo chân chính.

Những trận văn trước đó Vương Hạc bố trí thì bây giờ đều đã đồng thời thức tỉnh, chúng nó phụ trợ thanh kiếm hoàn mà Vương Hạc đang sử dụng kia.

Đây là một thanh kiếm hoàn khủng bố mà mấy năm trước Vương Hạc lấy được, nó là một đạo kiếm ý cuối cùng của một vị kiếm đạo cổ tu bị phong tồn. Vị kiếm đạo cổ tu kia với thực lực sâu không lường được, kiếm ý thông thần có thể đánh gãy vũ trụ, trảm đứt tuế nguyệt.

Theo Vương Hạc thì tồn tại đấy ít nhất cũng phải vượt qua bốn lần Thiên Suy Kiếp .

Sau đó đạo kiếm ý này bị Vương Hạc thông qua đủ loại thủ đoạn để tế luyện, tiếp đó lại tìm được một vài trận pháp đúc luyện từ thời kỳ cổ lão, cuối cùng nó bị hắn hợp luyện thành chủ trận của ngũ hành hợp đạo thần sát đại trận.

Chủ trận và phó trận phối hợp với nhau coi như là thủ đoạn bảo mệnh áp đáy hòm của hắn, kể cả khi đối mặt với đạo cảnh tồn tại chân chính thì cũng có sức đánh một trận.

Tuy Bích Du Thiên Cảnh rất đặc thù, nhưng khả năng chịu tải sức mạnh có hạn, hơn nữa bây giờ nó còn đang gánh chịu công kích sức mạnh ở ngoại giới.

Bây giờ trong đầu Vương Hạc điên hết cả lên rồi, hắn chỉ muốn liên hợp hai cỗ lực lượng đáng sợ này để hủy diệt nơi đây, khiến cho Cố Trường Ca và Thập Hoang Chi Thư đều phải chôn tại chỗ này.

“Ha ha, nếu đã vậy, thì các ngươi cứ tuẫn táng hết ở chỗ này đi…”

Vương Hạc phát ra tiếng cười trầm thấp, trăm vạn đạo kiếm quang vô biên vô tận che mất vùng trời này. Bây giờ trông tòa thanh sơn lẻ loi như một chiếc thuyền con, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Tuy nhiên khi những kiếm quang này muốn chém giết Cố Trường Ca đang đứng trước mặt kia thì bên cạnh hắn mơ hồ có ánh sáng hiện lên. Đó là một mảnh tinh không sâu xa mà mênh mông, ngăn cách tất cả, bây giờ Cố Trường Ca giống như đứng ở một chỗ vũ trụ khác đang quan sát Vương Hạc.

Khí tức che lấp thiên địa bát ngát ập đến, tựa như áp chế tất cả đại vũ trụ lao tới đây, song khi những thứ đó đứng trước mặt Cố Trường Ca thì lại lập tức tan vỡ vụn nát.

Hết chương 2688.
Bạn cần đăng nhập để bình luận