Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2647: Lão phu không tin

Chương 2647: Lão phu không tin

“Trọc Phong Tà, ngươi là tội nhân vạn cổ của Trọc tộc, liên hợp với người ngoài hãm hại tộc nhân, ngươi có xứng đáng với chư vị liệt tổ của Trọc tộc không?”

“Không biết sau này ngươi còn có thể đối mặt với một đám tộc nhân Trọc tộc ta không.” Ngay lập tức, vô số trưởng lão đều quát mắng Trọc Phong Tà, có vẻ vô cùng phẫn nộ. Theo bọn họ thấy, Trọc Phong Tà rõ ràng đang muốn độc chiếm đại quyền Trọc tộc.

Bây giờ sau khi mới gặp được Cố Trường Ca, hai người bàn bạc muốn liên hợp lực lượng phía sau Cố Trường Ca, mưu tính kế Trọc tộc.

“Ta nói rồi, ta chuẩn bị cho hạo kiếp sau này, bây giờ các ngươi vẫn chưa rõ mà thôi.”

Trọc Phong Tà không để ý tới lời quát mắng của đám trưởng lão, sắc mặt hắn vô cùng bình thản.

Tính mạng hắn nằm trong tay Cố Trường Ca, thế nên không thể cãi lại mệnh lệnh của Cố Trường Ca.

Hơn nữa, từ tình huống trước mắt xem ra, Cố Trường Ca nhất định sẽ ra tay với Tiên Linh văn minh.

Nếu Trọc tộc cố ý chắn trước mặt Cố Trường Ca, vậy cho dù cuối cùng có thể bảo toàn được, thì tuyệt đối không còn một phần nào như bây giờ nữa, vậy chi bằng đi theo Cố Trường Ca.

“Xem ra đã đến bước đường này rồi mà ngươi vẫn chấp mê bất ngộ.”

“Nếu đã thế thì đừng trách chúng ta không để ý tình cảm đồng tộc.”

“Nói nhiều vô ích, chúng ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi và vị Cố công tử này rốt cuộc có năng lực gì, mà coi chúng ta là kẻ vô dụng thế kia, tùy ý nắm giữ.” Rất nhiều trưởng lão quát hỏi, ánh mắt lạnh lùng, sát ý lạnh lẽo.

Sương mù cuồn cuộn bao phủ tòa đại điện này, nơi này thậm chí đã không còn ở thời gian lẫn không gian ban đầu.

Song, một đám trưởng lão ở đây đều là tồn tại vô địch chân chính, hiếm có địch thủ, có thể dễ dàng tung hoành rất nhiều vũ trụ.

Bọn họ vô cùng tự tin với thực lực bản thân, dù sao tu hành đến một bước này, đối với cảm ngộ và trình độ về đại đạo đã sớm đến trình độ nào đó rất khủng bố.

Trong một đại vũ trụ riêng biệt, dòng sông thời gian thậm chí trở thành đồ chơi trong tay của họ.

Rất nhiều người trong nháy mắt lập tức ra tay muốn chấn liệt phương thời không này, đánh xuyên qua vạn cổ đằng đẵng, một lần nữa tìm được tọa độ thời không ban đầu, trở về đương thế.

Ầm ầm!

Năng lượng vô tận oanh kích, trong nháy mắt nổ tung, tựa như những vòng mặt trời khủng bố rơi xuống muốn đánh thủng chốn thời không này.

Đây là sự kiện chưa từng thấy, nếu xuất hiện ở bên ngoài tất nhiên sẽ kinh động thiên hạ, chấn động vạn cổ trường không. Ngay cả Trọc Phong Tà, thì cũng chưa từng tận mắt chứng kiến vô số tồn tại có thể so với đạo cảnh đồng loạt xuất thủ.

Loại uy thế này làm hắn có chút chấn động, tuy nhiên cũng chỉ là chấn động mà thôi.

Bởi vì sự chênh lệch đạo cảnh ở mỗi cấp độ không phải là thứ dùng ngôn ngữ để hình dung.

Nhìn như là đạo pháp va chạm, nhưng trên thực tế lại là đủ loại vật chất trùng kích trong nháy mắt, chính là cảm ngộ của bản thân đối với cảnh giới, sự khống chế đối với vật chất.

Tại thời điểm này, Trọc Thạch Hiên cũng đang ra tay, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi từ cổ chí kim.

Vật chất năng lượng vô tận sôi trào, diễn hóa ra cổ giới, sơn xuyên, nhật nguyệt trong lòng bàn tay hắn.

Thực lực của hắn tuy rằng kém Trọc Phong Tà một bậc, nhưng cũng không thể khinh thường, nếu đến cấp độ này, thì thủ đoạn của bản tôn và thân xác hình chiếu thật ra sẽ không kém quá nhiều.

“Các ngươi ngay cả đi tới bên cạnh ta cũng không làm được, làm vậy chỉ uổng phí sức lực mà thôi. Thông minh một chút, còn có thể tránh được một ít đau đớn da thịt.”

Cố Trường Ca bình tĩnh nhìn xuống bọn họ, ở giữa giống như cách mọi người một dòng sông lớn vĩnh viễn không thể bước qua. Sương mù dày đặc ngập trời, càng thêm nồng đậm, từ chỗ sâu hơn bao trùm đến đây, che đậy tất cả.

Hắn không có ý định giết những trưởng lão của Trọc tộc này, dù sao trong tương lai những tên này đều là lực lượng để hắn có thể sử dụng được.

“Lão phu cũng không tin thứ tà kia.”

Một vị trưởng lão Trọc tộc ánh mắt lạnh lẽo, bàn tay to xuyên qua cuốn lấy đống sương mù kia, muốn đập đến trước người Cố Trường Ca.

Chỉ là còn chưa tới gần thì hắn đã bị sương mù dữ dội trùng kích, diễn hóa thành một cái cối xay khổng lồ cổ xưa, trực tiếp mài mòn đi bàn tay to lớn này của hắn.

Chốn thời không này lập tức hỗn loạn.

Rất nhiều nơi sụp đổ vặn vẹo, trong nháy mắt bị tiêu diệt, nhưng mà lại tái tổ chức lại.

Dù sao đây cũng là thời không riêng biệt do Cố Trường Ca sáng tạo ra, hoàn toàn có thể chứa đựng uy năng vượt xa cảnh giới đạo cảnh. Ở thời không còn lại, ngay cả Tiên Đế cũng có năng lực hủy thiên diệt địa, một ngón tay xuyên qua dòng sông thời gian.

Có điều ở trong thời không do hắn sáng tạo ra, kể cả khi Tiên Đế dốc hết sức lực cũng không chắc chắn có thể hủy diệt một tòa đại sơn tại đây.

“Lúc trước ta và Hồn Nguyên Quân đều không thể thoát ra khỏi trong không gian ý niệm…”

Trọc Phong Tà theo dõi tất cả mọi việc, trong lòng thầm nghĩ, hắn đang suy đoán thực lực chân chính của Cố Trường Ca.

Hết chương 2647.
Bạn cần đăng nhập để bình luận