Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2618: Đại điển thu đồ

Chương 2618: Đại điển thu đồ

Vĩnh Hằng thần tộc vì duy trì tính tinh khiết huyết mạch của đời sau sẽ đặc biệt lựa chọn nam nữ cùng thế hệ có thiên phú cường đại nhất, lập làm thần tử và thánh nữ.

Lúc ấy khi cơ hội chín muồi, bọn họ sẽ tắm rửa thần thủy ở trong tổ đường, song tu hoàn thành lễ bái.

Ly Dương là Vĩnh Hằng thần tử hiện nay, trong khi Lạc Tương Quân là Vĩnh Hằng thánh nữ đời này.

Tuy rằng nàng đã im lặng nhiều thời đại, hôm nay mới xuất thế, nhưng nếu là Vĩnh Hằng thánh nữ, vậy cũng tất nhiên chính là thê tử tương lai danh chính ngôn thuận của hắn.

Ly Dương cũng không biết, tại sao thái độ của Lạc Tương Quân đối với hắn lại lạnh lùng như vậy, nhiều năm qua hai người chỉ gặp nhau mấy lần mà thôi.

Nhưng từ một phương diện nào đó mà nói, Lạc Tương Quân là thê tử tương lai của hắn, tương lai chắc chắn sẽ sinh con nối dõi cho hắn, ngay cả khi thái độ hiện tại lạnh lùng thế nào, thì vận mệnh cũng sớm định trước rằng không có khả năng thay đổi.

Chỉ có điều, Ly Dương từ khi tận mắt chứng kiến vết xe đổ của mẫu thân, hắn liền có sự băn khoăn và lo lắng đối với loại chuyện này.

Hắn vẫn luôn nghĩ cách lấy lòng Lạc Tương Quân, chỉ là luôn không thể làm gì được nàng cả, nhiều lần đi tới bái phỏng, thế mà ngay cả cửa điện cũng không thể đặt chân vào nửa bước.

Bàn về thực lực thì Lạc Tương Quân tuyệt đối vượt qua hắn, nhưng Ly Dương không biết nàng đã đạt tới trình độ cỡ nào.

Trong Vĩnh Hằng thần tộc cho rằng, hắn phong quang vô hạn, tiền đồ vô lượng, bất kể là tộc nhân nào nhìn thấy đều sẽ cung kính chờ đợi, tin chắc hắn có thể dẫn dắt Vĩnh Hằng thần tộc bước tới thời đại huy hoàng hơn.

Ngoại trừ mẫu thân từng trở thành sỉ nhục của Vĩnh Hằng thần tộc, cùng với vẫn không được Lạc Tương Quân ưu ái ra, vậy có thể nói rằng tìm không được nửa vết nhơ trên người Ly Dương.

Mà ngay lúc Ly Dương đang suy nghĩ Lạc Tương Quân có đồng ý với sự phân phó của các trưởng lão cùng theo hắn đi Trọc tộc hay không.

Từ đằng xa bỗng nhiên có sương mù ngập trời màu vàng truyền đến.

Một đạo kim quang đại đạo kéo dài lao tới, nương theo kim liên mà có cỗ thanh cao, thánh khiết chi ý.

“Tương Quân…”

Nhìn thấy thân ảnh mơ hồ phía trên, trên mặt Ly Dương không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

“Đi thôi.”

Lạc Tương Quân chỉ thản nhiên liếc hắn một cái, sau đó bóng người dẫn đầu biến mất ở phía trước.

Ly Dương không ngờ tới Lạc Tương Quân lại đồng ý với sự căn dặn của các trưởng lão, trong lúc mừng rỡ hắn dẫn theo nhân thủ, vội vàng đi theo phía sau.

Đại điển thu đồ đệ của Trọc Ô trưởng lão thuộc Trọc tộc được cử hành trong một ốc đảo tại lãnh thổ Trọc tộc.

Ốc đảo này cực kỳ rộng lớn, tuy nhiên xung quanh đều là một vùng sông nước không biên giới, sóng biển cuồn cuộn, mãnh liệt bát ngát.

Nơi này chính là nơi tiềm tu bình thường Trọc Ô cực kỳ thích, danh sơn chừng mấy trăm tòa nguy nga cổ xưa, hùng vũ tráng lệ, linh đằng xanh tươi, thần mộc xanh biếc, đồng điện, ngọc đài, hoàng kim lầu các kéo dài khắp nơi.

Đủ loại vật chất năng lượng tràn ngập nồng đậm hóa thành sương mù bảy màu, lượn lờ khắp nơi.

Một đạo lưu quang hoặc là phi thuyền từ các nơi chạy tới, do vô số tộc nhân thuộc mạch hệ Trọc Ô trưởng lão mạch tiếp kiến, sau đó mọi người được sắp xếp nghỉ ngơi ở các nơi, chờ đến khi đại điển bắt đầu.

Rất nhiều thế lực tộc quần, khoảng cách hàng trăm vạn dặm vượt qua nhiều phương vũ trụ chạy tới, tất cả đều không dám qua loa với Trọc Ô trưởng lão.

“Đúng là chỗ tốt, nghe nơi này do Trọc Ô trưởng lão Trọc tộc ngưng luyện từ một mảnh sinh mệnh cổ tinh hoàn chỉnh mà lúc trước cứng rắn bắt được ở ngoại vực, chẳng trách lại có sinh khí nồng đậm đến thế…”

Rất nhiều sinh linh và tu hành giả lần đầu tiên tới đây đều bị những cảnh tượng này làm cho chấn động.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Trọc Ô trưởng lão dù sao cũng là đại nhân vật lừng lẫy tại Tiên Linh văn minh, cho dù chỉ là nơi tiềm tu thường ngày thì cũng không có khả năng đơn giản được.

Môn chủ Vương Hạc của Thập Hoang môn đi theo Hồng Côi tôn giả cũng đã sớm đi tới nơi này.

Hắn mặt không đổi sắc đánh giá tất cả, dường như đang tính toán cho rất nhiều kế hoạch tiếp theo.

Bên cạnh hắn không có bao nhiêu nhân thủ, chỉ có vài tên trưởng lão đáng tin cậy của Thập Hoang môn đi theo.

Hơn nữa không biết có phải ảo giác của Vương Hạc hay không, mà hắn luôn cảm thấy ánh mắt Hồng Côi tôn giả nhìn hắn có chút kỳ lạ, trông có vẻ như có chuyện gạt hắn.

Tuy nhiên khi vẫn phải dựa vào Hồng Côi tôn giả, hắn cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể làm bộ như không biết.



“Người của Vĩnh Hằng thần tộc tới rồi…”

Lúc này, không biết là ai bỗng nhiên hô lên một tiếng, vô số tu hành giả và sinh linh tại đây đều bị kinh động, cảm đám đồng loạt nhìn ra ngoài đảo.

Rất nhiều tộc nhân của Trọc tộc đều hiện thân tự mình đi nghênh đón, trong đó còn có mấy vị nhân vật cấp bậc trưởng lão.

Vĩnh Hằng thần tộc địa vị siêu nhiên, vô cùng thần bí, ngay cả Hồn tộc và Trọc tộc là quái vật khổng lồ như thế đều sẽ nghiêm túc đối đãi với bọn họ.

Vương Hạc nghe được âm thanh kia cũng đồng thời nhìn qua, tuy nhiên bọn hắn chỉ đứng ở bên ngoài, thế nên chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một ít đường nét.

Hết chương 2618.
Bạn cần đăng nhập để bình luận