Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1542: Kẻ thành đạo cũng vẫn lạc

Chương 1542: Kẻ thành đạo cũng vẫn lạc

“Trước đây ngươi phái thích khách đi ám sát ta, hôm nay quả nhiên ngươi không nhịn được.”

Sắc mặt Tiểu Chiến Tiên khó coi, hắn nhìn Cố Trường Ca chăm chú.

Cố Trường Ca không nhanh không chậm đi tới chỗ bọn hắn, khẽ gật đầu một cái rồi nói: “Ta ở đây chờ các ngươi đã lâu.”

“Cố Trường Ca, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Ánh mắt Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ vô cùng kiêng dè, hắn biết Cố Trường Ca cường đại, không phải là người mà hiện nay bọn hắn có thể địch lại.

Hơn nữa, bọn hắn căn bản không dự liệu được Cố Trường Ca sẽ lớn mật như vậy, thế mà lại dám đến đây chờ bọn hắn, chắc chắn là không có ý tốt!

“An Nhan, chuyện này rốt cuộc là sao?”

An Vương Sơn tập trung vào một thân ảnh khác ở sau lưng Cố Trường Ca, quả thực không ngờ An Nhan vậy mà lại đi cùng Cố Trường Ca đến đây.

“Ngươi con nha đầu chết tiệt này, dám đi đêm cùng ngoại nhân giết hại tộc nhân của chính mình. Ngươi không sợ phụ thân biết được thì sẽ trừng trị ngươi sao?” Sắc mặt An Hi cũng khó coi tới cực điểm.

“Cho tới bây giờ chẳng lẽ Vương Sơn thúc tổ và tỷ tỷ còn chưa rõ sao?”

“Hôm nay các ngươi sẽ phải chết ở nơi này. Đến lúc đó còn ai biết được những chuyện này chứ?”

Thần sắc An Nhan vô cùng lạnh lùng, nàng nhìn về phía bọn hắn, cũng không nhiều lời nữa.

“Cố Trường Ca hắn tới là để diệt khẩu chúng ta, chúng ta biết bí mật mà hắn muốn che giấu.”

“Hắn đặc biệt tới nơi này để chặn giết chúng ta.”

Sắc mặt Tiểu Chiến Tiên trắng bệch, hắn cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, gầm lên một tiếng: “Liều mạng với hắn, bằng không thì tất cả chúng ta sẽ phải chết ở nơi này.”

Hắn đã nhìn ra ý đồ của Cố Trường Ca.

Màn sương mù khủng bố không rõ lai lịch này không chỉ có thể che giấu động tĩnh ở đây mà còn có thể che giấu hành tung của Cố Trường Ca, để hắn hủy thi diệt tích một cách hoàn mỹ.

Đến lúc đó, người của An tộc và Chiến Tiên phủ biến mất ở trong Côn Sơn cũng chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, sẽ không ai liên tưởng tới Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca không hề nói gì, ánh mắt của hắn vẫn luôn bình tĩnh và thâm thuý. Đương nhiên hôm nay hắn tới là để diệt khẩu.

“Giết!”

Vô số cường giả đồng loại ra tay, xuất ra đủ loại bảo vật.

Có Thiên Đao, Thần Kiếm, Cổ Đăng, Lục Đỉnh… từng kiện chí bảo xuất hiện, quang huy lập loè che khuất bầu trời, uy năng kinh người.

Ong!

Tuy nhiên, Cố Trường Ca nhẹ nhàng gảy ngón tay, hư không phía trước thậm chí là thiên khung đều đang run rẩy.

Một đạo kiếm khí kim sắc từ trong tay hắn vọt ra.

Quang hoa che đậy thiên địa, làm cho nơi này phát ra âm thanh vù vù kinh khủng, trời long đất lở, thương vũ đổ sập.

Chỉ trong vòng một khắc, đám cường giả lao về phía hắn lập tức nổ tung, thân thể bị kiếm khí va chạm bụp một tiếng hóa thành sương máu, hình thần câu diệt.

Toàn thể mọi người sợ hãi đến cực hạn, thần hồn run rẩy, không sinh ra nổi một ý niệm chống cự.

Như vậy cũng quá đáng sợ ròi.

Tu vi của Cố Trường Ca sớm đã không biết đạt đến trình độ nào, giết chết bọn hắn còn nhẹ nhàng hơn so với bóp chết sâu kiến.

“Giết! Liều mạng với hắn!”

Đôi mắt An Vương Sơn đỏ lên, hắn gầm thét một tiếng, toàn thân giống như bốc cháy.

Tựa như kinh lôi trấn thế, thần lô xuyên không, khí huyết ngập trời xông ra từ đỉnh đầu, hắn xông thẳng vào Cố Trường Ca như đang tiêu diệt Thái Cổ thần thú.

Thân là Kẻ thành đạo, khí tức của hắn thật sự quá khủng khiếp, phảng phất giống núi lửa phun trào.

Nếu không phải nơi đây cực kỳ đặc thù, chấn động này tuyệt đối có thể khiến trăm vạn dặm tinh thần trong phạm vi xung quanh tan thành bột mịn.

Ở phương hướng khác, Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ cũng hoá thành một vệt kim quang xông lên.

Tốc độ nhanh đến khó hình dung, thi triển một môn quyền pháp chí cao giống như chiến tiên hàng thế, đánh đâu thắng đó nhắm thẳng vào Cố Trường Ca.

Giờ khắc này giữa thiên địa đều bị quyền ảnh che lấp, thậm chí còn có cảnh tượng Lục Đạo Luân Hồi mơ hồ hiện lên, hoá thành sáu miệng giếng cạn cổ lão muốn trấn áp Cố Trường Ca.

Đối mặt với hai Kẻ thành đạo hợp lực vây công, Cố Trường Ca vô cùng bình tĩnh, không nhanh không chậm cất bước đi về phía trước.

Một quyền này rơi xuống, hắn giơ tay tìm kiếm phía trước, tựa như có một vũ trụ đang ngưng tụ hiện lên.

Có khí tức của thế giới chí cao hiển hoá, phát ra thanh thế ùng ùng hùng hậu.

Ở trong đó có chư thiên tinh đấu đang ngưng tụ vận chuyển, trực tiếp nghiền ép phá huỷ sáu miệng giếng cạn.

“Xoẹt!”

Ngay sau đó, Cố Trường Ca đánh ra một đạo kiếm khí cái thế nhắm vào một phương hướng khác, ẩn chứa quy tắc diệt thế cực hạn.

Trong khoảnh khắc, một tia ô quang xé rách thiên địa hoá thành một đầu Chân Long xông tới ngay tức khắc.

“Phập!”

Kiếm quang vọt qua tựa như lướt qua vạn linh trong thiên địa, cuốn sạch vạn cổ chư thiên, mang theo khí thế diệt thế mà đến.

“Đây là cái gì?”

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Chiến Tiên phủ hoảng sợ, thần hồn đều bị đông cứng, khó mà cử động dù chỉ một chút.

Một thân pháp bảo cộng thêm tất cả thủ đoạn phòng hộ nhưng căn bản là không ngăn cản nổi, hết thảy đều bị xuyên thủng.

Đến chết hắn cũng không thể nhắm mắt, kiếm quang dài không tới một tấc xuyên thủng mi tâm của hắn, để lại một cái lỗ máu.

Ngay sau đó, thân thể của hắn bắn đến hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm mang ở bên ngoài.

“Ầm.”

Trong chớp mắt, toàn thân hắn cũng biến thành động kiếm, sau đó nát bấy trong hư không, không còn lưu lại cái gì cả, trực tiếp hình thần câu diệt.

Cho dù là một khắc trước khi chết, ngay cả lấy ra Thành đạo khí của bản thân hắn cũng không làm được, bao gồm cả thần hồn dường như bị táng diệt ở một khúc sông không rõ lai lịch.

“Táng Sinh Kiếm Điển mà Cố Tiên Nhi cắt ra được cũng có mấy phần bất phàm.”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng gật đầu, không thèm để ý đến ánh mắt sợ hãi cực hạn của đám người một chút nào.

Vừa rồi hắn chỉ thử uy năng của Táng Sinh Kiếm Điển, ngược lại không khiến hắn thất vọng. Dưới màn thi triển của hắn, một kiếm giết chết Kẻ thành đạo ngay lập tức không có vấn đề quá lớn.

Hết chương 1542.
Bạn cần đăng nhập để bình luận