Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1549: Điều kiện

Chương 1549: Điều kiện

“Các ngươi bất nhân, cũng đừng trách ta bất nghĩa...”

Trong lòng Giang Thần cười lạnh, hắn đã có đường lui, lúc nào cũng có thể để khí linh của Tạo Hóa Tiên Chu dẫn hắn đào tẩu.

Những người còn lại thì không được may mắn như hắn.

“Vậy Giang tiểu huynh đệ có biện pháp gì không?”

Một Kẻ thành đạo hỏi, cảm thấy Giang Thần là truyền nhân của Thần Nguyên Sư nên có lẽ lúc này hắn sẽ có biện pháp khác.

“Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta chỉ có thể đánh nát hoặc mang hắn ra, nếu không thì không thể đi vào trong đó.” Giang Thần lắc đầu nói, ngữ khí rất kiên quyết.

“Cơ Thánh Sơ tiền bối đã nói đừng động vào khối huyền ngọc này, vậy khẳng định là có biện pháp khác, bây giờ ngươi chắc chắn chỉ có thể đánh nát hắn?”

“Ngươi có mưu đồ gì?”

Mà lúc này, trong mắt Cố Trường Ca, người vẫn luôn dò xét khối huyền ngọc kia bỗng lóe lên dị sắc, hắn đi tới, có chút hăng hái hỏi.

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào mặt Giang Thần, dường như đang đánh giá độ tin cậy.

Nghe được lời này, trong lòng mọi người cũng run lên, nếu so sánh với lời của tiên tổ Cơ gia thì đương nhiên bọn hắn càng tin tưởng lời của tiên tổ Cơ gia hơn.

Giang Thần nói như vậy, ai biết hắn có ý xấu gì không?

Ngay cả hai huynh muội Cơ gia cũng nhíu lông mày, hiểu rõ ân oán không nhỏ giữa Giang Thần và Cố Trường Ca.

Nếu như lúc này Giang Thần ở dưới ngáng chân, vậy bọn hắn có thể làm gì?

Sắc mặt mấy Kẻ thành đạo cũng lập tức trầm xuống, hơi không có ý tốt nhìn chằm chằm Giang Thần, cần hắn đưa ra một lời giải thích.

Giang Thần không ngờ đột nhiên Cố Trường Ca sẽ hỏi như vậy, trong lòng cũng run lên.

Nhưng mà ngoài mặt hắn vẫn tỏ vẻ bình thản nói: “Ta đã nói đến mức này, các ngươi muốn tin hay không, có cứu tiên tổ của Cơ gia hay không, điều này cũng không có ý nghĩa lớn với ta.”

Hắn một mực khẳng định chuyện này không mấy liên quan đến bản thân, dù sao cứu tiên tổ của Cơ gia cũng là việc của Cơ gia và toàn bộ thượng giới.

Hắn chỉ bị ép buộc cuốn vào thôi.

Thấy vẻ mặt này của Giang Thần, đám người đều chau mày, bắt đầu cân nhắc xem có nên tin lời của Giang Thần hay không.

Rõ ràng tiên tổ của Cơ gia đã như đèn cạn dầu nhưng vẫn muốn truyền ra một câu nói như vậy để cảnh cáo bọn hắn không thể coi thường đạo nhân bị phong ấn trong khối huyền ngọc kia.

Cho dù vị này đã chết được vô số năm nhưng chỉ riêng thi thể của hắn cũng có thể khiến cho đám người ở đây lâm vào nguy cơ sinh tử.

Nhưng nếu như không di chuyển khối huyền ngọc kia đi hoặc không đánh nát hắn vậy thì bọn họ cũng không đi qua được.

Đây rõ ràng là hai sự việc khó khăn.

“Vậy làm sao bọn ta có thể tin ngươi sẽ không hại chúng ta? Là Thần Nguyên Sư duy nhất ở đây, nếu ngươi âm thầm động chút tay chân thì chúng ta sao có thể biết được?”

Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn vẫn rất không yên lòng, cảm thấy Giang Thần có chuyện giấu diếm bọn hắn.

Giang Thần thản nhiên nói: “Nếu còn có biện pháp gì thì các ngươi cứ việc thử xem.”

Hắn đoán chừng nơi đây cũng không có cửa vào nào khác, nhất định phải nghĩ cách giải quyết hết khối huyền ngọc kia.

“Trước tiên chúng ta không nên động vào khối huyền ngọc này, cứ xem thử xem ở phụ cận còn có cửa vào nào khác không.”

Lúc này Cố Trường Ca than nhẹ một tiếng, tựa hồ có chút bất đắc dĩ.

Lời này của hắn đều được đám người tán đồng, sau khi lạnh lùng liếc nhìn Giang Thần thì tất cả đều cẩn thận từng li từng tí dò xét các vùng phụ cận, cũng không tùy tiện đến gần khối huyền ngọc kia.

Cố Trường Ca cũng tỏ vẻ đang cẩn thận dò xét xung quanh nhưng mà dư quang của hắn lại đang đánh giá khối huyền ngọc.

Chủ yếu nhất vẫn là đạo nhân bị phong ấn bên trong huyền ngọc.

Thật ra trong lòng hắn đã có một kế hoạch.

“Ta có thể cứu ngươi ra khỏi đây nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.”

Sau đó vẻ mặt của Cố Trường Ca bình thản không gợn sóng, thông qua thần niệm truyền âm thanh tới.

Đột nhiên dường như đạo nhân bị phong ấn bên trong huyền ngọc hơi động đây nhưng đây chỉ là cử động rất nhỏ.

Nếu không cẩn thận quan sát thì người ta hoàn toàn không thể nhìn ra.

Cố Trường Ca cũng không nóng nảy, hắn biết mặc dù đạo nhân trong đó đã chết nhưng lại có tân sinh chi ý ẩn chứa bên trong.

Có lẽ trong mấy năm nay, cỗ thi thể này đã lại thai nghén ra linh trí một lần nữa.

Hắn hoàn toàn có thể lợi dụng linh trí này giúp hắn làm một vài chuyện.

“Lời này của ngươi là thật?”

Dường như sau khi trầm mặc hồi lâu, bên trong huyền ngọc mới có âm thanh truyền đến, có vẻ cực kỳ khàn khàn.

“Nếu muốn đi ra thì sau cùng phải ngoan ngoãn nghe lời ta.” Cố Trường Ca tùy tiện trả lời, cũng chẳng suy nghĩ thêm gì nữa.

“Ha ha, vậy mà ngươi lại uy hiếp lão đạo, nếu lão đạo không tuân thủ ước định thì sao?”

Dường như đạo nhân bên trong khối huyền ngọc đang cười lạnh.

“Đương nhiên ta có thủ đoạn lại giết chết ngươi.” Cố Trường Ca vẫn hời hợt nói.

Mặc dù khi ở thời kì đỉnh cao, đạo nhân này có tu vi ngập trời, rất có thể là Tiên cảnh chân chính.

Nhưng ở trong hoàn cảnh của thiên địa bây giờ thì Cố Trường Ca cũng không cần quá để ý, huống chi đây chỉ là linh trí được thai nghén từ trong thi thể mà thôi.

“Hy vọng ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn.” Đạo nhân bên trong huyền ngọc cũng không ngốc, đương nhiên hắn có thể cảm giác được trong đám người ở đây, thực lực của Cố Trường Ca là kinh khủng nhất, thâm bất khả trắc.

“Vậy ngươi cứ làm theo lời ta nói...”

Cố Trường Ca từ tốn nói, truyền âm ý định của mình sang cho hắn.

Đồng thời hắn ngẩng đầu ngắm nhìn thác nước ở đằng sau, nếu hắn đoán không nhầm thì chắc hẳn nơi đó là một địa cung bị phong tỏa.

Khả năng cao tiên tổ của Cơ gia đã bị vây ở trong đó.

Sau khi thôn phệ hấp thu tiên tổ của Cơ gia thì hắn cũng có thể Niết Đạo thành công, bước vào hàng ngũ Kẻ thành đạo.

Cuối cùng thì ánh sáng và nhiệt độ của Giang Thần cũng cần phải cháy hết ở đây.

Loại ma chủng khi trước trong cơ thể hắn lại có thể có tác dụng.

Hai tầng thân phận người thừa kế Ma Công và truyền nhân của Thần Nguyên Sư không hề xung đột, vừa vặn Giang Thần cũng quen với ngụy trang chi thuật, hắn phải gánh nỗi oan ức này là chuyện đương nhiên.

“Tiểu bối, nếu ngươi cứu lão đạo ra ngoài thì ta có thể giúp ngươi giết hết đám người này.”

Sau đó đột nhiên một âm thanh mờ mịt hư vô vang lên, rất là tang thương cổ xưa.

Đạo âm thanh này bỗng vang dội trong đầu Giang Thần, khiến cho hắn chấn động toàn thân, có chút sợ hãi nhưng vẫn cố gắng duy trì tỉnh táo.

Hết chương 1549.
Bạn cần đăng nhập để bình luận