Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2563: Hay là bị doạ cho ngốc luôn rồi

Chương 2563: Hay là bị doạ cho ngốc luôn rồi

Nàng tiếp tục ném ra tế phù không gian vô cùng trân quý kia, thời không trước mắt trở nên mơ hồ, ngay lập tức mở ra một cái thông đạo, nàng nhanh chóng hành động muốn trốn vào trong đó.

Trong lúc nhất thời, sao trời khắp chốn tỏa sáng, thiên địa đảo ngược.

Vào giây phút khi nàng bước vào trong đó, sát khí khủng bố kia vẫn đuổi kịp tới, sát khí bao trùm toàn bộ vũ trụ, nháy mắt làm cho thông đạo thời không này nổ tung.

Thân ảnh Mộc Yên chấn động kịch liệt, thương thế vốn đã rất đáng sợ hiện tại có vẻ càng dọa người hơn. Cả người nàng bị vết máu bao phủ, đã nhìn không rõ khuôn mặt.

Hơn nữa thân ảnh của nàng còn chưa kịp trốn đến đầu bên kia của thông đạo thời không đó thì đã rơi xuống giữa đường. Lãnh thổ của Trọc tộc mênh mông như thế nào, Mộc Yên chạy lâu như vậy vẫn đang ở trong phạm vi vũ trụ bị phong tỏa, đương nhiên không có khả năng chạy thoát.

Mộc Yên rơi xuống từ trong thông đạo thời không, nhưng nàng không dám ở lâu, gắng gượng áp chế thương thế để chớp thời cơ, còn không kịp xóa bỏ dấu vết không gian.

Nàng nhanh chóng tiếp tục di chuyển, từ chốn tinh không này trốn đến một chốn tinh không khác ở bên ngoài cách đó ngàn vạn dặm.

Khoảng cách này đã cách chỗ nàng đánh chết Trọc Thiên Âm rất nhiều đại vũ trụ, thế mà vẫn bị sát ý của Trọc Ô khóa chặt, không có cách nào thoát khỏi.

Trong lòng nàng lập tức trầm xuống, đây tuyệt đối là một trong những trải nghiệm hung hiểm mà nàng đã trải qua từ khi còn sống tới nay.

Ầm ầm!!!

Thời không phía sau lại truyền đến thanh thế đáng kinh sợ, giống như là có dòng nước lũ mãnh liệt vô biên muốn trùng kích lao đến, vùng tinh hệ này bắt đầu có xu hướng sụp đổ.

Sát ý của Trọc Ô lần thứ hai cuốn tới, vô biên vô hạn, cường thế dữ dội.

Mộc Yên cắn răng, tiếp tục ép bản thân tỉnh táo lại, nàng hóa thành lưu quang chạy về phía trước, nàng không thể bó tay chịu trói ở chỗ này chờ chết được.

“Tinh hệ hoang vắng như thế sao còn có bóng người?”

Ở nơi xa xa, Mộc Yên nhìn thấy dưới tinh không trước mặt có ba bóng người đang chú ý tới cảnh tượng phía bên mình.

Ba bóng người đó đang đứng trên một chốn tinh cầu cực kỳ hoang vắng, khoảng cách tới chỗ Mộc Yên không hề xa. Có điều vì muốn chạy trốn thế nên Mộc Yên không tỉ mỉ đánh giá ba người này, nàng chỉ mơ hồ trông thấy ngoại hình ra sao.

Mộc Yên không muốn liên lụy đến ba người, còn chưa tới gần thì giọng nói của nàng đã truyền đến, ý bảo bọn họ nhanh chạy đi.

“Nếu không muốn chết thì nhanh chạy đi.”

Mộc Yên biết vị Trọc Ô trưởng lão kia chắc chắn sẽ không qua tâm đến sự sống chết của những sinh linh khác, cho dù là ở trong tộc địa của Trọc tộc cũng không thèm để ý hủy diệt vô số vùng tinh hệ.

Ánh mắt Cố Trường Ca có chút khác lạ liếc nhìn nữ tử toàn thân đầy máu kia.

Sau khi đối phương chú ý thấy được bọn họ đang đứng ở nơi này liền thay đổi phương hướng để chạy trốn, khả năng lớn nhất chính là không muốn liên lụy đến ba người.

Rõ ràng nàng đã đánh giá thấp thực lực của người truy sát nàng, toàn bộ mảnh tinh hệ này gần như bị loại sát khí khủng bố kia ép cho sắp tan thành tro bụi.

Từng vết nứt như mạng nhện trôi nổi sau lưng nữ tử đó, thời không sụp đổ vỡ vụn.

Một bàn tay to lớn che khuất cả bầu trời chộp ra từ trong đó, bàn tay đó che phủ toàn bộ mảnh tinh không này, hiển nhiên bất cứ sinh linh nào ở đây cũng đều muốn đập chết nàng tại chỗ.

“Xem ra mỗi một nền văn minh đều không thiếu những đại khí vận chi tử, tuy nhiên để đạt tới trình độ Đạo Cảnh, thậm chí là cấp bậc cao hơn, ai mà chẳng phải đi tới bước này chứ.”

“Cơ mà hình như khí tức trên người nữ tử kia có chút không đúng?” Dị sắc trong mắt Cố Trường Ca càng sâu thêm.

“Công tử…”

“Chúng ta phải ra tay sao?” Linh Hoàng đứng bên cạnh hắn hỏi.

Vừa nãy nàng còn đang kinh ngạc việc vị Thiên Vị trưởng lão kia của Trọc tộc khởi động Vũ Trụ Cấm Lệnh, phong tỏa chốn thiên địa, kết quả nhoáng cái đã nhìn thấy kẻ đầu sỏ gây ra tất cả mọi chuyện.

Chỉ là nữ tử kia rõ ràng đang gặp phải một hồi nguy cơ sinh tử.

Dựa vào thực lực của nàng gần như không thể ngăn cản sát khí của vị tồn tại sánh ngang với Đạo Cảnh tam suy kia, cho dù trong nàng có kỳ ngộ và tạo hóa thì khi đứng trước thực lực tuyệt đối cũng không hề có tác dụng gì.

Cố Trường Ca không trả lời Linh Hoàng, ánh mắt hắn toét lên vẻ suy tư.

Đối với hắn mà nói, cứu nữ tử kia chỉ là việc tiện tay, có điều Cố Trường Ca đang nghĩ tới chuyện khác.

Mộc Yên không ngờ tới bản thân đã cố gắng tránh né gây họa cho ba người này, thế mà bọn họ lại không thèm để ý, ngay cả hành động muốn chạy trốn cũng không có.

“Chẳng nhẽ không cảm nhận được sát khí khủng bố giết tới sau lưng ta sao?”

“Hay là bị dọa cho ngốc luôn rồi?”

Mộc Yên thở dài trong lòng, cơ mà dù bây giờ ba người đó có né tránh cũng không kịp nữa.

Sát khí của vị trưởng lão Trọc tộc kia đã cuốn tới chốn tinh không này, tất cả sinh linh đều bị bao phủ trong đó, không ai có thể tránh thoát.

Mắc dù nàng không muốn liên lụy đến những người vô tội này nhưng đây không phải là việc nàng có thể quyết định, khoảng cách càng gần, cuối cùng Mộc Yên cũng nhìn thấy cảnh tượng đằng đó, ba bóng người đang đứng trên đỉnh núi phía xa.

Dẫn đầu hình như là nam tử trẻ tuổi áo trắng, ánh trăng mỏng manh, hào quang nơi xa hừng hực, áo bào phất phơ, siêu phàm thoát tục tựa như tiên giáng trần trong truyền thuyết.

Hết chương 2563.
Bạn cần đăng nhập để bình luận