Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1813: Hôm nay ta phải trảm ngươi

Chương 1813: Hôm nay ta phải trảm ngươi

Ánh mắt của rất nhiều Kẻ thành đạo lấp loé, rất nhanh sau đó thân ảnh bọn hắn biến mất giữa thiên vũ không còn thấy gì nữa.

Bọn hắn tới đây thương nghị, một mặt là vì phân chia tài nguyên của Địa Ngục, mặt khác là vì muốn đối phó với Cố Trường Ca.

Quy tắc thiên địa của thượng giới đang chậm rãi biến hoá, rất nhiều tồn tại ngủ say từ thời xa xưa đều đang thức tỉnh.

Bọn hắn vốn cho rằng thời đại này thuộc về bọn hắn, ấp ủ hy vọng thành tiên.

Thế nhưng cũng không muốn bị một tên nhãi trẻ tuổi đè ép tất cả danh tiếng, thậm chí là chế trụ con đường của bọn hắn, khiến hy vọng chạm đến ngưỡng cửa thành tiên của bọn hắn càng trở nên xa vời.



Mà ở một bên khác, sương mù lượn lờ, thiên địa mờ mịt hiện lên khe nứt đáng sợ rất lớn.

Tiểu thế giới nơi ẩn chứa Địa Ngục Tứ điện đã sụp đổ hoàn toàn, những vết rạn tựa như mạng nhện hiện lên ở cuối chân trời.

Nơi đây tràn ngập tử khí âm u, không nhìn thấy bao nhiêu sinh khí, rất giống Địa Phủ trong lời đồn đãi.

Sông ngòi màu vàng khô cạn, đóa hoa sâm bạch cắm rễ vừa mỹ lệ lại vừa yêu diễm, lộ ra quang hoa khiến người sợ hãi.

Tất cả mọi người đều đang run rẩy gào thét, bọn hắn vô cùng tuyệt vọng, bị khí tức kinh khủng trong thiên địa áp chế, toàn thân như muốn hỏng mất.

Ngay cả Kẻ thành đạo cũng khó mà nhìn rõ trận đại chiến kinh thế kia.

Chỉ có thể nhìn thấy khí thế cái thế phiêu đãng, tựa như khai thiên tích địa, tạo ra hỗn độn, xé rách vạn cổ.

Bất cứ một đạo quang hoa nào ở bên trong cũng đủ để xé rách không gian, phá vỡ vũ trụ, huỷ diệt vạn linh.

Cố Trường Ca hiện thân ở giới này, bắt đầu một trận chiến kinh thế với Tứ điện chủ là Diêm La.

“Đây chính là thực lực của ngươi sao? Cố Trường Ca? Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.”

Tứ điện chủ Diêm La đứng sừng sững ở cảnh giới của Tàn Tiên gào thét, hắn tu vi cái thế, cầm Thiên Qua màu đen trong tay, xẹt qua vô tận phù văn màu đỏ đang toả ra tựa như một mảnh hãn hải, đè ép xuống định bao phủ lên Cố Trường Ca.

Hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có một ngày như vậy, bị người khác nhìn như một con mồi.

Thế mà bên người Cố Trường Ca chỉ vỏn vẹn có kiếm khí đan xen tựa như một thanh Trảm Tiên chi kiếm.

Giữa âm thanh leng keng vang dội, hắn chém nát toàn bộ phù văn ở trước mặt khiến chúng vỡ thành tro tàn.

Đó là dư chấn không cách nào tưởng tượng nổi, đạo tắc xen lẫn, thần thông va chạm, trong lòng bàn tay hắn như có thế giới cổ lão đang diễn hoá rồi lại tan biến.

Ngay cả dòng sông thời gian cũng mơ hồ nổi lên, có ức vạn đạo mảnh vụ vỡ nát tan tành, bay múa ở nơi đó.

Con sông chảy xuôi từ quá khứ cho đến tương lai, từng đóa bọt nước đánh tới xóa sạch hết thảy vết tích.

“Đầu quân cho ta, hôm nay có thể lưu lại thần trí của ngươi.”

Thần sắc Cố Trường Ca vẫn như cũ không có bao nhiêu dao động, trường kiếm được diễn hoá bởi đạo tắc trong tay hắn sụp đổ, sau khi va chạm kịch liệt thì hoá thành mảnh vụn đầy trời.

Tuy nhiên hắn cũng chẳng thèm để ý, sau lưng lại có một phe thế giới mênh mông diễn hoá hiện lên một lần nữa.

Ánh sáng rực rỡ tuyệt đẹp, thần binh, chuông lớn, cự đỉnh… vô cùng vô tận hiện lên, tựa như những tồn tại chân thật cùng nhau bay ra, đè xuống trấn áp.

Thủ đoạn như vậy đã vượt qua Kẻ thành đạo, bắt đầu chạm tới ngưỡng cửa Tiên cảnh.

Sinh tử tiêu tan, quy tắc ngưng luyện, bản thân chính là đạo pháp, từng câu từng chữ đều ẩn chứa thần uy khó lường, có thể hiệu lệnh hết thảy trong trời đất này.

Dưới dư chấn từ trận giao chiến giữa hai người, thế giới này nhanh chóng sụp đổ tan rã, cung điện và sơn mạch hóa thành bột mịn.

Vô số bộ hạ của Tứ điện ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra đã tán đi giống như một làn khói xanh, bị xóa sạch tất cả những vết tích tồn tại.

“Đừng quá đắc ý.”

“Hôm nay ta phải trảm ngươi.”

Thần sắc Tứ điện chủ Diêm La lạnh như băng, Thiên Qua u lãnh xẹt tới một lần nữa, hết thảy trật tự quy tắc ở trước mắt đều nát bấy.

Một Sinh Tử đại ma bàn xuất hiện ở phía sau hắn, vắt ngang giữa thiên địa, vô cùng to lớn.

Bên trong hắc bạch phân minh giống như âm dương, ẩn chứa vĩ lực khó hiểu, chậm rãi rơi xuống. Hết thảy vòng quay sinh tử đều bị nghịch loạn.

Ong!

Từng đạo gợn sóng hắc bạch đan xen khuếch tán ra, hư không tiêu trừ, quy tắc tản mát, thần thông cũng nhanh chóng sụp đổ.

Ngay cả Kẻ thành đạo khi đối mặt với Sinh Tử đại ma bàn này cũng chỉ có một con đường chết, hình thần câu diệt, thân tử đạo tiêu.

Đối mặt với loại cấm thuật này của Diêm La, sắc mặt Cố Trường Ca cũng không hề biến hoá, bên người có thái sơ chi quang vô cùng rực rỡ nở rộ.

Ba ngàn thế giới ẩn ẩn hiện lên, mông lung và mơ hồ, tôn lên bản thân hắn tựa như một tôn thần minh trẻ tuổi.

Hắn giơ chưởng lên úp xuống, thái sơn chi quang càng ngày càng rực rỡ, tràn ngập trấn thế chi uy.

Giờ khắc này, xung quanh Diêm La xuất hiện vô số Tiên bia đếm không xuể, cao vút lên trong vũ trụ, vờn xung quanh hắn, cảnh tượng kinh người.

Những Tiên bia này quá khổng lồ, chúng không ngừng tăng vọt, cuối cùng ngay cả nhật nguyệt cũng đều vây quanh chúng, trang nghiêm mà thần thánh, uy phong mà kinh khiếp khiến người khác sợ hãi.

Mỗi một khối Tiên bia đều đại biểu cho một phương thế giới cổ lão. Có tổng cộng khoảng ba ngàn khối Tiên bia rơi xuống, lực lượng mênh mông khó có thể tưởng tượng, trực tiếp khiến Sinh Tử đại ma bàn của Diêm La sụp đổ.

Ngay cả hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể chấn động run rẩy, đã tổn thương tới bản nguyên.

Thiên Qua trong tay cũng không ngừng run rẩy, vốn được đút từ Hắc Ám tiên kim, thế mà bây giờ cũng khó có thể chịu được loại sức mạnh này.

Thấy vậy, thân ảnh Cố Trường Ca biến mất tại chỗ, giống như đạp không mà đến, hắn giơ chưởng lên vỗ xuống.

Diêm La bất ngờ không kịp đề phòng, không thể chống cự nổi, chỉ có thể rống giận bay ngược ra ngoài, xương cốt trong lồng ngực gãy răng rắc, huyết hoa nổ tung giữa thiên địa.

Hơn nữa mi tâm cũng bị dư chấn của chưởng này đánh trúng, xương trán vỡ vụn, hồn cung thiếu chút nữa sụp đổ.

Hết chương 1813.
Bạn cần đăng nhập để bình luận