Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2587: Vương Hạc

Chương 2587: Vương Hạc

Sợi tóc kia nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa, đồng thời mặt ngoài thư tịch cũng diễn hóa ra dấu vết của mấy chữ tràn ngập phong cách cổ xưa.

“Ghi chép của Trọc Tam Kim…”

“Thì ra chưởng quỹ kia tên Trọc Tam Kim, xem ra cũng là tộc nhân của Trọc tộc.”

Ánh mắt đảo qua, Vương Hạc tiếp nhận quyển thư tịch nhỏ kia, hắn bắt đầu lật xem, muốn thông qua cuộc đời của vị chưởng quỹ này để xác định một số chuyện của Bình Thiên nữ đế.

Bởi vì hắn chưa từng tiếp xúc với Bình Thiên nữ đế, đương nhiên không có biện pháp chân chính lấy được vật thực sự dính lấy khí tức của Bình Thiên nữ đế.

Càng không có khả năng dùng Thập Hoang Chi Thư đạt được cuộc đời chân chính của Bình Thiên nữ đế.

Cho nên hắn chỉ có thể lấy lui làm tiến, nghĩ cách thông qua sinh linh khác của Cổ Phong cổ thành để suy đoán rất nhiều chuyện của Bình Thiên nữ đế.

Đây cũng biện pháp trước giờ Vương Hạc dùng để xác định vô số cơ duyên, hắn luôn có thể đạt được một vài thu hoạch hữu dụng.

Vương Hạc cau mày lật xem một lượt, hắn nhanh chóng xem lướt qua cuộc đời của vị chưởng quỹ này.

Đương nhiên những ghi chép cuộc đời này, tùy từng người thì sẽ khác nhau, cũng không phải không có chuyện gì to tác, rất nhiều chuyện trong ‘Thập Hoang Chi Thư’ bị xem ra không quan trọng, tất cả đều chỉ viết một nét.

Cuối cùng sau khi nhìn thấy mấy đoạn đằng sau trong ghi chép, trên mặt Vương Hạc cũng lộ ra vẻ vui mừng.

“Năm Hậu Văn, Trọc Tam Kim tham gia đại điển thu đồ đệ của Thiên Vị trưởng lão Trọc Ô của Trọc tộc, thân phận của hắn không có tư cách tới gần phía đằng trước, hắn chỉ đứng từ xa nhìn một cái, nữ tử đó mặc váy trắng, dùng sa mỏng che mặt, lạnh lùng không nói lời nào, nhưng mà lại đẹp đến mức làm cho sắc trời đều ảm đạm. Lúc ấy Trọc Tam Kim chỉ cảm khái hâm mộ, hoàn toàn không ngờ tới đó lại là bình thiên nữ đế nổi tiếng khắp chư thế.”

Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm đoạn ghi chép này, đọc đến cuối cùng, ngữ khí của hắn mang theo sự vui mừng và kích động khó nén. Vương Hạc cảm thấy ông trời quả không phụ lòng người, hắn đã xác định thân phận chân chính của Bình Thiên nữ đế.

“Đúng là không khác so với những gì ta suy đoán, Bình Thiên nữ đế chính là người đánh chết hậu bối của Trọc Ô trưởng lão trong khoảng thời gian này…”

“Thế nhân không hề biết rằng nàng bị người của Trọc tộc bắt được, bị giam giữ một khoảng thời gian, sau đó lắc mình biến đổi trở thành đệ tử của Trọc Ô trưởng lão.”

“Theo những tin tức ta nhận được lúc trước, thật ra không có quá nhiều người biết những gì trước kia Bình Thiên nữ đế đã trải qua, quá khứ thực sự của nàng bị người ta dần dần đào bới ra là từ sau khi trở thành đồ đệ của Thiên Vị trưởng lão Trọc Ô thuộc Trọc tộc…”

“Liên tưởng với mọi chuyện, cuối cùng ta cũng hiểu được tại sao sau này lại có chuyện Bình Thiên nữ đế giết chết sư tôn.”

“Vị Trọc Ô trưởng lão kia trên danh nghĩa là thu nàng làm đồ đệ, nhưng chắc chắn có tính toán và mục đích khác, sao nàng có thể thu một người sát hại hậu bối mình làm đồ đệ chứ, đây mới là căn nguyên cừu hận của hai người.”

Vương Hạc phân tích tất cả, trong lòng cũng dần dần chắc chắn, bắt đầu bố trí rất nhiều kế hoạch và tính toán.

Đây chính là khoảng thời gian đen tối nhất trong đời Bình Thiên nữ đế, tuy rằng hắn vẫn chưa có năng lực giải cứu nàng từ trong tay vị Trọc Ô trưởng lão kia, nhưng hắn hoàn toàn có thể thông qua một cách khác, giành được thiện cảm của nàng, mang lại cho nàng ánh sáng nơi bóng tối. Đến lúc đó, hắn không tin mình không thể bắt được trái tim của vị Bình Thiên nữ đế này.

Cốc, cốc, cốc…

Mà ngay lúc Vương Hạc đang suy nghĩ liên miên, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Nhà trọ này rất hoành tráng, mỗi một gian phòng đều bố trí rất nhiều trận văn, có thể ngăn cách ba động và dò xét, cho nên Vương Hạc không hề lo lắng sẽ bị người ta rình mò cái gì.

“Kẻ nào?”

Hắn thu dọn Thập Hoang Chi Thư, sau đó thản nhiên mở miệng hỏi.

“Sư tôn, trưởng lão và chúng sư đệ, sư muội đều đã sắp xếp xong rồi.”

Một âm thanh nam tử hơi nặng nề mang theo sự cung kính vang lên bên ngoài nhà trọ

“Được, vi sư ra ngay.”

Vương Hạc gật đầu, hắn khôi phục bình tĩnh, đứng dậy cầm lấy quần áo bước ra ngoài.

Người bên ngoài chính là một trong những đồ đệ hắn thu nạp, đồng thời có lai lịch bất phàm.

Mà bây giờ hắn đi tới Cổ Phong cổ thành, trên danh nghĩa là đến bái phỏng lão bằng hữu, thương lượng một số chuyện của Thập Hoang môn, cho nên mang theo không ít trưởng lão và đệ tử.

Sau khi Vương Hạc đi ra, bên ngoài phòng khách đã sớm có mấy bóng người đang chờ hắn.

Nam nữ đều có, có ngoại hình tộc nhân, cũng có ngoại hình ngoại tộc, nhìn từ gương mặt thì đều rất trẻ tuổi, trong đôi mắt lấp lánh ánh sáng, có từng tia hào quang lóe lên.

Ngoài ra còn có mấy vị nhân vật cấp bậc trưởng lão, nam nữ đều có cả, chỉ là trông tuổi tác có hơi lớn, mặc y bào giống nhau y đúc.

“Đi thôi, khó khăn lắm mới tới Cổ Phong cổ thành này một lần, vi sư dẫn các ngươi đi thăm thú thế gian.”

Vương Hạc mỉm cười nói, xưa nay hắn luôn duy trì dáng vẻ đức cao vọng trọng, tao nhã nhẹ nhàng khi đứng trước mặt một đám trưởng lão và đệ tử.

Một đám trưởng lão và đệ tử đều rất kính trọng đối với hắn.

Mọi người bước ra khỏi khách điếm, đi tới đường cái rộng rãi bên ngoài, sinh linh các tộc đi lại tấp nập, tiếng người huyên náo, nữ đệ tử dung mạo xinh đẹp vô cùng nổi tiếng với tính cách tương đối hoạt bát, nàng khẽ chớp mắt, chạy tới bên cạnh Vương Hạc, sau đó cất tiếng hỏi.

“Chưởng môn, ngài có nghe nói không? Mấy chuyện xảy ra gần đây trong Cổ Phong cổ thành.”

Bọn họ vừa đến Cổ Phong cổ thành không lâu, hơn nữa cực kỳ chấn động trước thành trì cổ xưa mà tang thương lâu đời này, tựa như vĩnh hằng chi thành vĩnh viễn không rơi xuống.

Có điều nghe nhiều nhất vẫn là việc ồn ào huyên náo lan truyền khắp Cổ Phong cổ thành trong khoảng thời gian này.

Hết chương 2587.
Bạn cần đăng nhập để bình luận