Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2673: Thực sự có nắp lò?

Chương 2673: Thực sự có nắp lò?

“Các ngươi đang cảnh cáo ta đấy à?”

Nghe vậy, Cố Trường Ca cười nhạt, vẻ mặt vẫn không thay đổi.

Đám người Vĩnh Hằng Thần tộc đều cau mày, định nói tiếp gì đó. Nhưng Ly Dương đã khoát tay, ra hiệu bọn họ đừng nhiều lời nữa.

Hắn ta bước đến, nhìn về phía Mộc Yên, bình tĩnh nói.

“Vĩnh Hằng Thần lô vì sao lại thất lạc ở bên ngoài, ta nghĩ Mộc Yên, ngươi rõ ràng nhất. Đây không phải là món đồ mà ngươi có thể khống chế được.”

“Huống chi, chính ngươi chắc hẳn cũng biết rất rõ, Vĩnh Hằng Thần lô chính là món đồ mẫu thân để lại cho ta. Bà ấy chẳng qua chỉ muốn để ngươi tạm thời giữ gìn thôi. Bây giờ ta đã ở đây, ngươi có phải nên trả nó lại cho ta không?”

Biểu hiện của hắn ta rất bình tĩnh, không hề để lộ chút chán ghét nào với Mộc Yên.

Đương nhiên, hắn ta cũng không gọi Mộc Yên là tỷ tỷ, mà gọi thẳng tên. Mộc Yên nghe thế, biểu cảm càng trở nên phức tạp.

Người này chính là đệ đệ mà nàng tận mắt nhìn thấy lớn lên, đến tận sau khi nàng bị trục xuất khỏi Vĩnh Hằng Thần tộc, vẫn còn quan tâm đến người đệ đệ này. Vậy mà sau này, ngay cả một tiếng tỷ tỷ cũng không muốn gọi nàng.

Nàng đã để ý thấy miếng ngọc bội đang phát sáng trong tay Ly Dương. Chính là miếng ngọc bội đang liên tục hấp dẫn Vĩnh Hằng Thần lô. Sao nàng có thể không nhận ra miếng ngọc bội này kia chứ?

Đây chính là món đồ mà mẫu thân nàng vô cùng trân trọng, vẫn luôn đeo trên người.

Vốn dĩ nàng còn tưởng món đồ này đã mất rồi, còn tiếc nuối một khoảng thời gian rất dài. Thật không ngờ rằng, hóa ra miếng ngọc bội này đã được mẫu thân trao lại cho Ly Dương.

“Vĩnh Hằng Thần lô ở đây, nếu ngươi muốn lấy, vậy ngươi cứ lấy đi.”

Mộc Yên vẫn bình tĩnh nói, nàng làm sao không biết Ly Dương chán ghét nàng.

Nhưng trước đây nàng vẫn luôn cố gắng bù đắp, cho rằng bởi vì sự tồn tại của bản thân mới khiến Ly Dương khi còn nhỏ phải chịu đựng sự đùa cợt và những cái liếc mắt.

Nhưng từ buổi yến tiệc đại điển thu đồ của Trọc Ô, Ly Dương vờ như không nhìn thấy nàng và mặc kệ Vĩnh Hằng Thần tộc làm khó nàng, Mộc Yên cũng đã dần xem nhẹ những việc xảy ra trước kia. Cố Trường Ca đối xử với nàng như thế, nàng cũng không thua thiệt gì so với Ly Dương.

Ly Dương có thể có thành tựu được như ngày hôm nay cũng là nhờ có một nửa huyết mạch Vĩnh Hằng Thần tộc của nàng trước kia.

Nghe Mộc Yên nói như thế, Ly Dương cau mày, cảm giác như Mộc Yên hôm nay đã khác đi so với trước đây không ít. Nhưng những lời mà hắn ta vừa nói, đúng là những lời thật lòng.

Mẫu thân của hắn ta để lại cho hắn ta miếng ngọc bội này, không biết vì sao lại có thể hấp dẫn Vĩnh Hằng Thần lô, đồng thời còn chỉ dẫn hắn ta đi về phía Vĩnh Hằng Thần lô.

Trước đó có lẽ còn không cảm nhận được gì.

Nhưng từ sau khi Mộc Yên lấy Vĩnh Hằng Thần lô ra, loại cảm ứng này lại càng trở nên rõ ràng hơn.

“Được, ta sẽ không để Vĩnh Hằng Thần tộc làm khó dễ ngươi.”

Ly Dương cũng không định nghĩ ngợi thêm gì nữa, vẫn bình thản trả lời như cũ, định lấy Vĩnh Hằng Thần lô đi.

Nếu như Mộc Yên vẫn không muốn, vậy hắn ta chỉ có thể chọn động thủ. Hắn ta không cảm thấy Cố Trường Ca ở bên cạnh Mộc Yên có thể ngăn cản được bọn họ.

Vụt!

Hắn ta vươn tay ra, miếng ngọc bội trong tay lập tức bay ra, quang mang càng tăng vọt, lơ lửng giữa không trung, tựa như ánh mặt trời rực rỡ, đan xen hàng nghìn tỷ thần quang.

Mộc Yên cảm nhận Vĩnh Hằng Thần lô trong tay càng trở nên mất khống chế, muốn bay vọt về phía trước. Nàng biết Ly Dương nói không sai.

Mẫu thân cố ý để lại Vĩnh Hằng Thần lô cho hắn ta, nếu không cũng đã không trao cho hắn ta miếng ngọc bội. Hào quang ánh vàng tràn ngập đầy trời, Vĩnh Hằng Thần lô bay vọt lên không trung.

Từ một đồ vật nhỏ cỡ nắm tay, dần biến thành to lớn gấp mấy lần con người, đứng sừng sững giữa không rung, to lớn vô cùng.

Thân lò được điêu khắc các đường vân cổ xưa, chứa nhật nguyệt tinh trần, vạn linh tẩu thú, núi non sông ngòi, tựa như đang biểu lộ ý nghĩa thâm sau cao xa gì đó.

Toàn bộ Bích Du Thiên Cảnh giờ phút này dường như xuất hiện một cỗ lực lượng đang kêu gọi qua lại với Vĩnh Hằng Thần lô. Khí tức đáng sợ như núi kêu biển gầm, sôi trào mãnh liệt, liên tục vọt tới từ bát phương tám hướng.

Rắc rắc!

Đúng lúc này, miếng ngọc bội kia đột nhiên vỡ vụn.

Một cái nắp lò tỏa hào quang ánh vàng chói mắt xuất hiện, nghìn tỷ sợi quy tắc trật tự lượn lờ, bay ra từ đó. Tiếng keng vang lên, vừa vặn rơi xuống bên trên Vĩnh Hằng Thần lô.

“Thật sự có nắp lò ư?”

Mộc Yên vì cảnh tượng trước mắt mà ngây người, nàng chỉ cho rằng vừa rồi Cố Trường Ca đang nói đùa. Nhưng nắp lò đã thật sự xuất hiện, hơn nữa còn là mẫu thân để lại cho Ly Dương, dùng để khống chế Vĩnh Hằng Thần lô. Nàng quay đầu nhìn Cố Trường Ca, thấy hắn chỉ mỉm cười, dường như đã dự liệu được từ sớm.

“Nắp lò của Vĩnh Hằng Thần lô, vẫn luôn ở trong tay ta?”

Ly Dương cũng kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ đến, miếng ngọc bội kia vậy mà lại là nắp lò của Vĩnh Hằng Thần lô. Nếu không phải hôm nay gặp được Vĩnh Hằng Thần lô thì chỉ sợ hắn sẽ mãi mãi không biết.

Hết chương 2673.
Bạn cần đăng nhập để bình luận