Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1801: Đã đến lúc cho đại quân giáng lâm xuống rồi

Chương 1801: Đã đến lúc cho đại quân giáng lâm xuống rồi

Mấy ngày sau, Lục Minh luôn tu hành Địa Ngục bí pháp mà nam tử trung niên cho hắn.

Đây là công pháp mà chỉ có hạch tâm cao tầng của Địa Ngục mới tu hành được, hai bên có thể cảm ứng lẫn nhau.

Thế nên hắn có thể dùng biện pháp này để tìm được những người khác của Địa Ngục trong chiến trường bách giới.

Nhưng hắn không hề biết Tuyết Yên vẫn luôn chú ý hành tung của hắn, hơn nữa còn bẩm báo cho Cố Trường Ca thông qua khối ngọc giản truyền tin kia.

Cứ như vậy thời gian nửa tháng nhanh chóng trôi qua.

Đại chiến bách giới trong chiến trường bách giới cũng càng ngày càng khốc liệt, ngay cả đám người ở Thanh Hồng Cổ giới cũng không tránh được việc bị tập kích.

Không ít đệ tử có thực lực hơi yếu đã chết thảm ở trong trận chiến.

Còn Lục Minh thì tận dụng thời gian nghỉ ngơi mỗi đêm để tới giác đấu trường trong tất cả các thành của Chu Tước phường, chém giết hòng rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo giết chóc.

Dù sao thì bí pháp mà nam tử trung niên truyền cho hắn cũng có liên quan tới ám sát, cần phải chém giết rất nhiều để tích lũy kinh nghiệm.

Trong quá trình này, cuối cùng Lục Minh cũng đã tìm được một người liên lạc của Địa Ngục thông qua bí pháp nam tử trung niên dạy cho.

Nói là người liên lạc thì cũng không chính xác.

Bởi vì đối phương cũng tham gia chém giết bên trong giác đấu trường, vào lúc cả hai đang giao thủ thì cảm ứng được sự quen thuộc trong thủ đoạn của đối phương.

Cuối cùng trận giao chiến đã kết thúc trong yên bình.

Hai người đều ăn ý không động thủ nữa. Sau khi kết thúc, bọn hắn tìm tới một sân viện bỏ hoang không có ai quấy rầy để trao đổi.

"Ngươi thuộc điện nào?"

Trong sân viện bỏ hoang, nam tử gầy nhom có dáng vẻ hơi hung ác trước mặt Lục Minh mở miệng, giọng nói vô cùng khàn.

Mặc dù tướng mạo của người này có thể nói là rất xấu xí, nhưng thủ đoạn lại cực kỳ tàn nhẫn đáng sợ.

Rất nhiều tử tù trong giác đấu trường đã bị hắn sát hại tàn nhẫn chỉ để thu hoạch tích phân từ đối phương.

Lục Minh im lặng một lát, hắn đã nghe nam tử trung niên kia kể cho không ít chuyện về Địa Ngục.

Ngoại trừ vị Địa Ngục chi chủ vô cùng thần bí, trong Địa Ngục còn có Thập điện.

"Ta không thuộc về điện nào cả, ta chỉ tình cờ nhận được truyền thừa của Địa Ngục cho nên mới tìm được ngươi."

Hắn trả lời, sau đó giải thích thận trọng không một kẽ hở theo yêu cầu của nam tử trung niên.

Nam tử trung niên đã vẫn lạc sáu ngàn vạn năm, hắn cũng không dám chắc hiện tại trong Địa Ngục có còn người mà hắn tin cậy hay không.

"Đúng là thủ đoạn của ngươi rất giống với truyền thừa của Địa Ngục ta, nhưng lại khác hoàn toàn với tất cả các điện."

Nam tử gầy nhom nhíu mày lại, mặc dù có chút nghi ngờ lời nói của Lục Minh nhưng cũng không lo Lục Minh có ác ý.

Dù sao thì thực lực chân chính của hắn cũng mạnh hơn rất nhiều so với Lục Minh.

Thấy thế, trong lòng Lục Minh khẽ thở phào nhẹ nhõm, vốn đang lo người này sẽ nghi ngờ, Địa Ngục vẫn luôn thần bí, người ngoài rất khó tìm được người liên lạc nào.

Nếu đã như thế, vừa hay hắn có thể thử xem người này có thể dẫn hắn đến...

"Cuối cùng người liên lạc của Địa Ngục cũng xuất hiện rồi?"

Bên trong sân viện u tĩnh, khi biết được tin tức về Lục Minh, Cố Trường Ca đang khoan thai uống trà, bạch y như tuyết, mái tóc như thác nước được cột lại bằng một sợi dây đơn giản. Hắn trong trẻo không nhiễm một hạt bụi, toát lên vẻ siêu nhiên thoát tục như đứng ngoài hồng trần.

Trong khoảng thời gian này chiến trường bách giới rất không yên bình, càng ngày càng mù mịt hỗn loạn, còn hắn lại có vẻ cực kỳ an nhàn thoải mái.

Ngày nào cũng uống trà nghe hát ở trong sân, sau đó phân phó người đi loanh quanh trong các đại phường chọn lựa hạt giống trẻ tuổi nhằm làm xáo trộn tầm nhìn của người khác.

Hiện giờ trước mắt hắn là Thanh Nhi cùng với rất nhiều cao tầng của Vạn Đạo Thương Minh trong chiến trường bách giới.

"Dựa theo tin tức mà Tuyết Yên cô nương truyền đến bằng ngọc phù truyền tin thì..."

"Trong khoảng thời gian này Lục Minh luôn đến giác đấu trường, dường như đang tìm người nào đó."

"Nhất là tối nay, hắn đã không trở về chỗ ở ngay cả khi trận quyết đấu đã kết thúc."

Thanh Nhi cầm một phần ngọc giản trong tay, cung kính bẩm báo tin tức ở trong đó.

"Nếu thế thì tấm lưới lớn của ta đây cũng nên bắt đầu thu lại rồi."

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười nhạt một tiếng, đặt chén trà trong tay xuống rồi đứng dậy.

Vừa nói dứt câu, trong hư không phía sau hắn xuất hiện dao động kinh khủng nhàn nhạt, ngay sau đó dường như có một cánh cửa không gian mờ ảo mở ra.

A Đại với mấy thân ảnh được hắc vụ bao phủ xuất hiện bước ra khỏi đó.

Ngoại trừ A Đại, mấy thân ảnh mơ hồ này đều có thực lực của Kẻ thành đạo.

Mỗi người đứng ở đây đều tỏa ra một loại uy áp khủng khiếp long trời lở đất.

Sắc mặt của tất cả mọi người trong sân đều đại biến, trong lòng vô cùng lo sợ bất an.

Nếu không phải Cố Trường Ca tự mình để lộ thì bọn hắn thật không dám tưởng tưởng lại có nhiều Kẻ thành đạo đang âm thầm ẩn núp, sẵn sàng nghe theo sai khiến của Cố Trường Ca bất cứ lúc nào như vậy.

Chỉ lực lượng này là đã đủ để bao phủ và càn quét toàn bộ chiến trường bách giới.

E rằng chỉ khi chúa tể sau lưng các đại phường hiện thân thì mới có tư cách chống lại một người trong số đó.

Đương nhiên bọn hắn cũng không biết những Kẻ thành đạo này đều là khôi lỗi do Cố Trường Ca luyện chế ra.

Mặc dù chúng vẫn giữ cảnh giới nguyên bản nhưng thật ra có chênh lệch không nhỏ so với chân thân.

"Đã đến lúc để cho đại quân giáng lâm xuống nơi này..."

Cố Trường Ca ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời mênh mông, ngữ khí có phần sâu xa đầy ẩn ý.

Nếu người liên lạc của Địa Ngục đã hiện thân, vậy cũng nên đến lúc hắn phái đại quân tới đó.

Dù sao đây cũng chính là cơ hội tốt để giậu đổ bìm leo.

Từ ngày sinh ra đến giờ, Địa Ngục và Phù Đồ đã gây thù chuốc oán quá nhiều, đa số thế lực đạo thống đều hận chúng thấu xương.

Nếu không phải không tìm được tổng bộ của chúng đang ẩn náu ở đâu thì e rằng bọn hắn đã phái đại quân cao thủ giết tới từ lâu rồi.

Những năm gần đây, số lần mà bọn hắn vây quét tiêu diệt cũng đã nhiều không đếm xuể.

Hết chương 1801.
Bạn cần đăng nhập để bình luận