Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 559: Ngươi thật làm ta quá thất vọng

Chương 559: Ngươi thật làm ta quá thất vọng

Bên trong thân sen vô cùng rộng lớn ngập tràn khí tức hỗn độn, tựa như đến một nơi mới.

Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở đây, ánh mắt mang theo sự hứng thú, nhìn Khương Dương bước vào.

Trên áo bào có tinh huy lưu chuyển, còn có một cỗ uy thế vô cùng kinh khủng.

Núi biển gào thét, nhật nguyệt lưu chuyển, trời đất băng diệt.

Giờ phút này, mỗi một tế bào của hắn đều hóa thành một thế giới cổ lão mênh mông, phát ra thanh âm ù ù khiến người sợ hãi.

Bây giờ Niết Thế Thanh Liên đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa, dung hợp ở ma tâm.

Tất cả khí tức cũng sẽ không hỗn loạn nữa, mà thậm chí nhìn còn có chút kỳ dị tự nhiên.

Xung quanh ma khí ngập trời mà hắn lại sừng sững bất động.

Từng tia thế giới quang hiện ra, trời đất băng diệt mà không tắt, vạn cổ bất diệt, phảng phất lực lượng của thân thể liền có thể chống lại sự sụp đổ của thế giới!

Mà đây đều là do Niết Thế Thanh Liên mang lại biến hóa cho thân xác của hắn.

Bên ngoài có từng tia từng sợi sương mù hỗn độn tràn ngập xen lẫn, ngăn cách tất cả khí tức dao động.

Điều này càng làm cho Khương Dương rùng mình, phía sau lưng sinh ra hàn khí, da đầu như muốn bị xé ra.

Trước đó ngay cả Tiên Luân Ấn để dựa vào hắn cũng giao cho Triệu di ở bên ngoài, nói cách khác, bây giờ hắn chỉ còn thủ đoạn duy nhất là Luân Hồi Ấn.

Cố Trường Ca lại chờ ở đây, ôm cây đợi thỏ, chờ hắn tới cửa tìm cái chết.

Điều này khiến tâm thần của Khương Dương không ngừng chìm xuống, chìm đến tận đáy.

Hắn trọng sinh luân hồi nhiều lần, đây là lần đầu tiên gặp phải trường hợp này, cũng là tình huống rất nguy hiểm.

Cố Trường Ca kia không phải là đã bỏ mình ở Vũ Hóa Thiên Trì rồi sao? Trong tính toán của hắn, thì tên kia hiện tại ngay cả thi cốt cũng không tìm được nữa.

Ai ngờ hắn ta lại bình yên vô sự xuất hiện ở đây, còn làm tu hú chiếm tổ của mình, đem Niết Thế Thanh Liên chiếm lấy.

Hơn nữa nhìn tình hình không biết hắn đã chờ ở đây bao lâu rồi.

Có lẽ thân ảnh lúc trước ngoại giới nhìn thấy, đều là do Cố Trường Ca cố ý làm thế để tất cả mọi người nhìn thấy, để lừa gạt thế nhân, cũng là lừa gạt hắn.

Khương Dương không ngốc, tốt xấu gì cũng là người sống lâu như vậy.

Trải qua nhiều việc, ngay từ lúc đầu đã phát giác ra sự bất thường.

Hắn ta bị Cố Trường Ca tính kế, xác thực mà nói, là bị hắn tương kế tựu kế.

Uổng công hắn ta sống lâu như vậy, cuối cùng lại bị rơi vào tròng mà không hề hay biết.

Rất nhanh, Khương Dương ép buộc bản thân tỉnh táo lại, biết lúc này, không thể tự loạn trận cước.

"Ta chờ ngươi đã lâu, Nhân Tổ."

Nhưng sau một khắc, theo lời nói của Cố Trường Ca vang lên, đồng tử Khương Dương không khỏi co rụt lại.

Xương sọ đều giống như bị mở ra rồi trực tiếp rót nước lại vào, hàn khí đáng sợ càn quét khắp nơi, cơ hồ khiến toàn thân hắn phát lạnh, cứng đờ tại chỗ.

"Ngươi biết thân phận của ta.... làm sao có thể.... "

"Chuyện này xảy ra khi nào?"

Thanh âm của hắn hơi phát run, thần sắc thay đổi.

Câu đầu tiên của Cố Trường Ca vậy mà đã nói thẳng ra thân phận của hắn, còn nói là đợi hắn đã lâu!

Đầu của hắn oanh một phát rồi trở nên trống rỗng, thì ra Cố Trường Ca đã sớm biết thân phận thật sự của hắn.

Chỉ là luôn nguy trang ra vẻ không biết, đồng thời không ngả bài nói ra mà thôi?

Trước lúc này, những gì hắn làm, Cố Trường Ca kỳ thật chỉ liếc mắt một cái là đã nhìn thấu?

Nghĩ tới đây, Khương Dương không chịu được bắt đầu run rẩy, ngay cả chính bản thân hắn cũng không phát hiện được, tay hắn đang phát run.

Vì sao trước lúc này, hắn không hề nhìn ra chút dị thường nào?

Hắn chỉ coi Cố Trường Ca là một người tới từ thượng giới, giỏi lắm là nhiều mưu kế một chút, nhưng không đáng để tâm.

Nhưng nào ngờ người này mới là người ẩn giấu sâu nhất.

"Lúc nào? Việc này có quan trọng không?"

"Thế nào? Sao lại kinh ngạc như thế, ta còn tưởng ngươi đã sớm biết rồi chứ?"

"Biểu hiện của ngươi...thật làm ta quá thật vọng...?"

"Lúc này không phải nên bễ nghễ tự cao giống như lúc trước, coi trời bằng vung sao?"

Lúc này, Cố Trường Ca lại lên tiếng, nhìn về phía Khương Dương đang choáng váng, mang theo nụ cười nhẹ, lời nói vẫn lơ đễnh như cũ.

Hắn chậm rãi đứng dậy.

Uy thế kinh khủng, phảng phất như thủy triều cuốn tới.

Bầu trời phía ngoài tràn ngập sương mù xám càng phát ra thanh âm như núi gào biển gầm, kinh khủng đến cực điểm, khiến thiên địa đều đang run rẩy, biến hóa theo nhịp hô hấp của Cố Trường Ca!

"Trong đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ta cảm giác khí tức của Khương Dương đang thay đổi, suy yếu dần đi??"

Nguyệt Minh Không kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào màn sương mù màu xám ngập tràn trên trời kia, không cam lòng chút nào.

Trong cảm giác của nàng, Khương Dương biến mất ở chỗ sâu kia, mục tiêu của hắn tuyệt đối chính là gốc Niết Thế Thanh Liên trong truyền thuyết.

Nhưng vì có đạo thân ảnh kinh khủng lúc trước cho nên nàng khó mà ngăn cản.

"Lẽ nào Khương Dương xảy ra vấn đề, xem ra hắn cũng không phải rất thoải mái, khí tức đã yếu bớt, có lẽ là ngoài ý muốn "

"Khương Dương tự tin như vậy, ở chỗ này bày ra rất nhiều hậu chiêu, nhưng bây giờ sự việc vẫn vượt qua sự khống chế của hắn."

"Sao mà càng nhìn càng giống như có tay chân của Cố Trường Ca...khí tức quen thuộc này...lẽ nào hắn thực sự vụng trộm đi theo mình tới đây?"

Nguyệt Minh Không nhíu mày, chỉ có thể nghĩ như vậy, ngọc thủ vung lên, phân phó thủ hạ phía sau coi chừng khắp nơi, phòng ngừa một vài tôm tép nhân lúc này tiến vào.

Mà giờ khắc này, nghe thấy Cố Trường Ca nói vậy, khuôn mặt của Khương Dương mơ hồ có chút khó coi, lúc đầu là khinh miệt, bây giờ là bỡn cợt, càng khiến cho hắn phẫn nộ.

Hết lần này tới lần khác, hắn đối với việc này không có bất kỳ biện pháp nào.

Lúc ở Tiên Luân Thánh Địa, hắn tưởng Cố Trường Ca không biết thân phận thật sự của hắn, nên mới dám như thế.

Nhưng ai mà ngờ, lúc ấy Cố Trường Ca thật ra đều đã biết, chỉ là giả bộ như không biết rõ tình hình, đem hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay mà thôi.

Hết chương 559.
Bạn cần đăng nhập để bình luận