Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 804: Tranh ăn với hổ, vậy phải chuẩn bị tinh thần bị hổ ăn thịt

Chương 804: Tranh ăn với hổ, vậy phải chuẩn bị tinh thần bị hổ ăn thịt

Thuyền nhỏ màu đen nhánh đang nhanh chóng phi nhanh trong sương mù xám, rời khỏi khu vực này, một thông đạo khó có thể tìm ra xuất hiện, nhanh chóng tách bình chướng không gian ra, một thế giới khác thần bí khó lường xuất hiện.

Tu Sĩ bình thường không thể nhìn thấy loại thông đạo này.

Đây là Tuyệt Âm thông đạo thuộc về Tuyệt Âm sinh linh!

"Hoàng tỷ..."

Trong thuyền nhỏ, nam tử mặc tử kim chiến giáp một mặt sợ hãi đứng ở trước mặt Già Nam, hắn thân là Chuẩn Chí Tôn nhưng lại có vẻ sợ hãi rụt rè.

"Ngu xuẩn."

Già Nam ngồi ngay ngắn ở phía trên, khuôn mặt tinh xảo, mái tóc đen suôn dài như thác nước, ánh mắt như Thần Chi, lộ ra cao quý lạnh lùng.

Nghe vậy, vẻ mặt nam tử mặc tử kim chiến giáp phía dưới thay đổi, càng hoảng sợ bất an.

"Xin hoàng tỷ thứ tội, nam tử Nhân Tộc đó khinh người quá đáng, ta lúc ấy căn bản không hề trêu chọc hắn."

Thanh âm của hắn hơi run rẩy, đối với Già Nam vô cùng kinh hãi và sợ sệt.

Trong Tuyệt Âm Thần Đình, ai không biết uy danh thiết huyết của trưởng công chúa?

Cho dù là lão Hoàng Chủ bây giờ của Tuyệt Âm Thần Đình thi cũng e ngại nàng ba phần.

"Việc này, ta không muốn truy cứu."

"Nam tử Nhân Tộc đó là khách quý của Tuyệt Âm Thần Đình ta, sau này, nếu ngươi có gặp hắn thì không thể trêu chọc." Già Nam lạnh lùng nhìn về hắn, chậm rãi nói.

"Vâng, hoàng tỷ."

Nam tử mặc tử kim chiến giáp nghe vậy thì tranh thủ thời gian trả lời chắc chắn nói, mặc dù trong lòng biệt khuất nhưng cũng không dám nói thêm gì.

Rõ ràng là đối phương chủ động xuất thủ, còn đánh hắn trọng thương.

Già Nam thân là trưởng công chúa nhưng không báo thù cho hắn, còn nói nam tử Nhân Tộc đó là khách quý của Tuyệt Âm Thần Đình?

Cái này khiến trong lòng của hắn rất là phẫn hận và không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn khủng hoảng.

Đến cùng thì nam tử Nhân Tộc kia có thân phận gì?

"Đi xuống đi."

Già Nam thản nhiên quét mắt nhìn hắn một cái, há không biết hắn đang suy nghĩ gì trong lòng, nhưng nàng cũng không thèm để ý, phất tay để hắn đi xuống.

Sau khi nam tử mặc tử kim chiến giáp rời khỏi.

Lông mày Già Nam bỗng nhiên nhíu lại, trên khuôn mặt lạnh lùng thoán hiện một chút kinh ngạc.

"Bị hắn phát hiện rồi sao?"

Nàng không ngờ sợi thần hồn mình giấu kín ở trong không gian khí đó lại bị Cố Trường Ca phát hiện ra nhanh như vậy, đã vậy còn trực tiếp phong bế cảm giác của nó.

Thật ra, bản thân Già Nam đối với lời thề Thiên Đạo lúc ấy của Cố Trường Ca cũng không nghi ngờ.

Dù sao thì lời thề từ đạo tâm đối với Tu Sĩ chính là lời thề độc nhất.

Bất kể là ai thì cũng không dám coi nhẹ.

Nhưng lúc ấy, Cố Trường Ca đáp ứng thật là quá đơn giản, làm cho trong lòng nàng mơ hồ sinh ra một loại cảm giác không thích hợp, cảm thấy cần phải lưu ý động tĩnh của hắn một chút.

Bởi vì tính chất của Không Gian Kỳ rất đặc biệt nên dù nàng giấu kín thần hồn của mình vào trong đó thì tu sĩ bình thường cũng đừng mong phát hiện.

Ban đầu, dự định của Già Nam chính là trước mắt quan sát Cố Trường Ca này một đoạn thời gian, dù sau đó có bị hắn phát hiện ra thì cũng không quan trọng.

Thế nhưng nàng thật không ngờ, sợi thần hồn này nhanh như vậy đã bị Cố Trường Ca chú ý tới, đồng thời chặt đứt tất cả cảm giác của nàng.

"Vì sao luôn cảm thấy cái tên truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn này không phải là người tốt lành gì chứ."

"Tranh ăn với hổ, vậy thì phải làm tốt chuẩn bị tinh thần bị hổ ăn thịt..."

Già Nam nhăn mày, hơi cảm thán một tiếng, rất nhanh từ trong những suy nghĩ không thích hợp này lấy lại tinh thần.

...

Trong nháy mắt, thời gian bảy ngày đã trôi qua.

Ở ngoài vết nứt, Giang Sở Sở nhìn về phía Tuyệt Âm chi khí càng ngày càng mỏng manh, trong lòng cũng thở phào một hơi.

"Xem ra Cố Trường Ca đã giải quyết hết tai hoạ lần này."

Dù là sớm đã nhìn thấy thủ đoạn Cố Trường Ca giải quyết Tuyệt Âm tai hoạ nhưng trong lòng Giang Sở Sở vẫn có chút lo lắng, dù sao tai hoạ lần này so với lần trước thì nghiêm trọng hơn đâu chỉ mấy lần.

Lần trước, Cố Trường Ca cũng bởi vậy mà nhiễm Tuyệt Âm khí tức, bị thương không nhẹ.

Lần này cho dù thuận lợi nhưng có lẽ Cố Trường Ca cũng sẽ không nhẹ nhõm, hơn nữa trong đó còn liên lụy đến Tuyệt Âm sinh linh Chuẩn Chí Tôn cảnh.

Trẻ tuổi thiên kiêu đối mặt Đại Thánh Cảnh thì đều chỉ có thể lựa chọn lui tránh chạy trốn, không dám chống lại.

Ở trước mặt Chuẩn Chí Tôn thì giống như con kiến hôi nhỏ yếu, thổi một hơi là có thể làm cho cốt nhục của nó tách rời khỏi thần hồn, hình thần câu diệt.

Mặc dù Cố Trường Ca mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không phải vô địch.

Nhưng khi tận mắt thấy Tuyệt Âm vụ khí càng ngày càng mỏng manh, Tuyệt Âm sinh linh cũng càng ngày càng ít, Giang Sở Sở biết Cố Trường Ca đã thành công giải quyết hết Tuyệt Âm tai hoạ lần này.

Cái này khiến nàng yên lòng, thở phào một hơi.

Loại chuyện giải quyết Tuyệt Âm tai hoạ này rõ ràng là truyền nhân của Nhân Tổ và Nhân Tổ Điện nên làm, hiện nay lại vẫn cứ là Cố Trường Ca, người thừa kế ma công giải quyết.

Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Sở Sở rất phức tạp, nếu không phải bởi vì nàng thì Cố Trường Ca cũng sẽ không nhúng tay vào loại chuyện này.

Mà ngay khi Giang Sở Sở đang suy nghĩ lung tung thì trong khe nứt hiện ra một mảnh tiên quang, hóa thành thông đạo màu vàng, vô cùng mênh mông, rất nhiều Tuyệt Âm vụ khí đều khó mà tới gần một chút.

Cố Trường Ca đi ra.

Từ khí tức của hắn xem ra cũng không khác gì bình thường, nhưng Cố Trường Ca lại rõ ràng, sau khi thôn phệ Tuyệt Âm bản nguyên này đã làm cho tu vi của hắn tăng lên rất nhiều.

...

Hết chương 804.
Bạn cần đăng nhập để bình luận