Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1374: Chỉ cần một lí do quang minh chính đại

Chương 1374: Chỉ cần một lí do quang minh chính đại

Thập Bát Tổ?

Chẳng lẽ bây giờ người này ở bên trong Cố gia chỉ có thứ hạng mười tám?

“Có làm phiền hai người các ngươi không?”

Sau khi Cố Lãng hiện thân thì nở một nụ cười hài hước với Cố Trường Ca.

Đối với thân phận Thiên Lộc Huyền Nữ của Bát Hoang thập vực thì hắn cũng chẳng thèm quan tâm, giống với những tồn tại cổ lão còn lại, đều có chút căm thù nàng.

“Có một chút.” Cố Trường Ca mỉm cười gật đầu.

“Ngươi cái tên này, thật là một chút mặt mũi cũng không nể.”

Cố Lãng nghe vậy cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, bật cười lớn, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca nói: “Từ lần trước gặp người cách đây cũng không bao lâu, trong nháy mắt mà ngươi đã đột phá Kẻ thành đạo.”

“Mỗi người đều có bí mật của mình, tuy dựa vào thân phận và thực lực của ngươi bây giờ thì trong thượng giới cũng không có nhiều người dám dò xét nhưng ngươi vẫn nên chú ý một chút.”

“Điều này thì Thập Bát Tổ cứ yên tâm.”

Cố Trường Ca nhíu mày, trong lòng nghi ngờ ý của Thập Bát Tổ.

Cuối cùng hắn nghĩ có lẽ có liên quan đến tu vi hiện tại của hắn, dù sao thì cũng quá mức không thể tưởng tượng nổi.

Tuy nhiên việc đã tới nước này, hắn cũng không tin có người nào dám dò xét thực lực của hắn, mặt khác chính là người truyền thừa ma công chân chính còn đang ở thượng giới, rất dễ tìm kiếm tung tích.

Có thể nói là không có một chút liên quan gì tới hắn.

Đến nỗi sự tình của Thiên Lộc Huyền Nữ mà Cố Lãng lão tổ cũng không hỏi nhiều và không quản nhiều, sau khi hàn huyên một chút với Cố Trường Ca thì rời đi, dáng vẻ rất tiêu sái tự nhiên.

Phảng phất một chuyến tới Bát Hoang thập vực này cũng chỉ đơn thuần là tới để thay đổi không khí.

Ngược lại Thiên Lộc Huyền Nữ lại có chút kiêng kỵ Cố Lãng, nàng có cảm giác nội tình của Trường Sinh Cố gia thật sự khó có thể tưởng tượng.

Sau đó mấy ngày, bỗng nhiên một đại sự chấn động toàn bộ Thiên Lộc thành xảy ra.

Sáng sớm có thể thấy được từng đạo thần thông phá không xuất hiện từ các tòa cung điện, sau đó chiếu lên trên bầu trời, từng trận quang môn, số lượng lớn sinh linh và tu sĩ bị ống tay áo của các siêu cấp cường giả thu vào trong pháp khí không gian mang đi.

Tình cảnh này khiến toàn bộ Thiên Lộc thành chấn động, có tu sĩ chú ý tới những người rời đi kia đều là đại tộc nào đó của Bát Hoang thập vực!

Hơn nữa không thèm che lấp, ở trước mặt mọi người mà đưa tộc nhân rút lui, ngay cả một Kẻ thành đạo trong tộc cũng xé rách không gian rời đi, dường như phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Chuyện này xảy ra quá bất ngờ khiến cho tất cả các tu sĩ của Thiên Lộc thành đều lâm vào chấn kinh, đờ đẫn, đây là bỏ thành mà chạy sao?

Sau khi phản ứng lại, tất cả mọi người đều nổi giận, mắng chửi bộ tộc kia, mắng bọn hắn ham sống sợ chết.

Nhưng như vậy vẫn chưa phải kết thúc, sau đó càng có nhiều thế lực tộc đàn bắt chước hơn, cả ngày đều có thể thấy bên trong Thiên Lộc thành có người đào tẩu, cho dù là có một vài tồn tại cổ lão hét lên kêu ngưng lại nhưng mà chẳng ai mảy may quan tâm.

Ban nãy đám người này còn rất hung hăng, kết quả bây giờ chật vật bỏ thành mà chạy, không muốn ở lại thêm một phút giây nào. Sau khi chính mắt thấy sự kinh khủng của thượng giới, không thể địch lại được thì trong lòng bọn hắn chỉ muốn chạy trốn, rời xa nơi thị phi này.

Sau khi đã có người tiên phong thì càng nhiều tu sĩ và sinh linh lâm vào bất an, sợ hãi và bàng hoàng.

Nhưng người còn lại đã trốn hết rồi, bọn hắn còn cố thủ ở Thiên Lộc thành có tác dụng gì chứ?

Chẳng lẽ ở lại đây chờ chết sao? Không thể nào có chuyện đó, dựa vào cái gì những người còn lại đã đào tẩu mà bọn hắn còn phải liều mạng? Chuyện này đối với bọn hắn là không công bằng.

Loại tâm tình này nhanh chóng lan rộng, trong lúc nhất thời khiến cho cả Thiên Lộc thành lâm vào tuyệt vọng, bất an và hoảng sợ.

Lúc trước thấy kết giới ngoài Thiên Lộc thành có thể chặn được tồn tại vô địch của thượng giới cho nên bọn hắn mới dâng lên ý chí chiến đấu mà bây giờ lại đột nhiên mất đi.

Tất cả tu sĩ và sinh linh trở nên lo sợ bất an, cho dù những người một lòng liều chết nhưng cuối cùng cũng ngây ngẩn cả người, vô cùng mờ mịt, bỗng nhiên cảm thấy bản thân trở nên bất lực.

Đây chính là Thiên Lộc thành và Bát Hoang thập vực mà bọn hắn vẫn luôn liều mạng bảo vệ?

Làm như vậy có đáng giá không?

“Quả nhiên vẫn là thủ đoạn của đạo huynh cao minh, đã như thế thì chũng ta rút lui không chỉ không ai nói gì mà ngược lại còn mang thanh dnah tốt.”

“Đúng vậy, dù sao chúng ta cũng là bất đắc dĩ cho nên mới bỏ thành. Chúng ta cũng đã chống cự tới cùng, thực sự là không có biện pháp khác.”

Ở chỗ sâu bên trong Thiên Lộc thành, mấy thân ảnh được sương mù mênh mông hỗn độn bao phủ nhìn cảnh tượng ấy mà không khỏi bật cười, vô cùng cảm thán, còn có chút đắc ý.

Trong khoảng thời gian này, tin tức bỏ thành mà chạy tất nhiên là do bọn hắn phân phó truyền xuống.

Mục đích chính là cho bản thân một cái lý do quang minh chính đại để bỏ thành mà chạy.

Đúng như bọn hắn dự đoán, hôm nay Thiên Lộc thành đã đại loạn, bọn hắn có rút lui thì cũng sẽ không có ai nói gì cả.

Đương nhiên, trong kế hoạch của bọn hắn thì bây giờ chưa phải lúc rút lui, bọn hắn còn muốn phân phó người tiếp tục chống cự thêm một đoạn thời gian nữa.

Đã như thế thì lại càng danh chính ngôn thuận, vẫn đứng vững gót chân bên trên đại nghĩa.

Sau đó mấy ngày, Thiên Lộc thành vẫn bao phủ đầy nỗi sợ hãi, bất an.

Tất cả tu sĩ và sinh linh đều đang lo lắng, sợ hãi, nhân tâm quỷ quyệt, suy nghĩ không thấu.

Bởi vì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy từng đạo thần hồng, chiến thuyền cổ rút lui Thiên Lộc thành biến mất ở trên không, trực tiếp đi không quay đầu lại.

“Đây chính là Thiên Lộc thành mà sư tôn một lòng bảo vệ sao?”

Trông thấy cảnh tượng ấy, Thiên Lộc Huyền Nữ đương thời Tống Thiền ban đầu đầu phẫn nộ, bất an rồi cũng dần dần bình tĩnh lại, trong lời nói xen lẫn chút bi ai.

Mấy ngày nay nàng vẫn còn do dự có muốn nghe lời nói của Lâm Vũ hay không, ra một quyết định trọng đại vạn kiếp bất phục.

Nhưng mà bây giờ ánh mắt của nàng dần dần trở nên kiên định.

Hết chương 1374.
Bạn cần đăng nhập để bình luận