Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2280: Không hiểu

Chương 2280: Không hiểu

“Tạm thời không nói chuyện này, vì sao hắn lại giải quyết căn nguyên của ma khí?”

Giờ phút này, một trưởng lão Tiên Vương bên cạnh Dược bà bà không nhịn được lắc đầu, rất khó hiểu mà nói.

Nghi hoặc này cũng là nghi hoặc trong lòng Quy lão, Dược bà bà, thậm chí là lão Thành chủ, Sầm Sương, khiến cho bọn hắn không thể nghĩ ra.

“Liệu có phải do chuyện lúc trước có ẩn tình gì đó hay không?”

“Nghe nói sau khi hắn tiếp quản Tiên vực, không chỉ để Khởi Nguyên chi giới và Tiên vực dung hoà thành một, mà còn định nhất thống Dị vực, tái hiện lại sự huy hoàng của Sơn Hải chân giới.”

“Tiên vực ngoài kia cũng có dấu hiệu sống lại, có hi vọng khôi phục vinh quang trước thời Tiên Cổ.”

“Bởi vì sự xuất hiện của hắn mới khiến cho Tiên vực hiện giờ có dấu hiệu sống lại, bằng không thì không biết còn phải tiếp tục bặt vô âm tín đến bao lâu.”

Một trưởng lão Tiên Vương khác cũng mở miệng, lời nói mang theo cảm giác phức tạp và cảm khái.

Tuy rằng bọn hắn vẫn luôn ở trong Phù Diêm Cảnh nhưng không có nghĩa bọn hắn không biết chuyện gì đã xảy ra với Tiên vực. Trên một phương diện nào đó mà nói, những chuyện mà hiện tại Cố Trường Ca đang làm là có ích với Tiên vực, có ích với chúng sinh.

Thậm chí ngay cả Phù Diêm Cảnh cũng vì thế mà nhận được tạo hóa ban ơn.

Trong đó biến hóa rõ ràng nhất chính là sự thay đổi của quy tắc thiên địa và linh khí càng ngày càng dày đặc. Đủ loại dấu hiệu này đều cho thấy hiện nay Tiên vực càng thích hợp cho tu sĩ tu hành hơn.

Thiên mệnh hiện hóa, cho dù ở những vũ trụ, Cổ giới xa xôi cũng có thể thành đạo.

Từ những phương diện này mà nói, hiện tại đúng là Cố Trường Ca đảm đương được danh xưng Thiên Đình chi chủ.

“Chỉ là nếu hắn không có ác ý, vì sao lại muốn phá huỷ vách ngăn bên ngoài của Phù Diêm Cảnh, ép chúng ta hiện thân?”

“Hơn nữa cho dù hắn làm những chuyện này thì có thể thay đổi điều gì? Lúc trước không phải tên ma đầu là hắn đã phá huỷ Tiên Cung, đánh sập Tiên vực mới rơi vào tình cảnh hiện tại sao?”

Nghe thấy mấy người này như đang giải thích cho Cố Trường Ca, Sầm Sương cắn răng nói, trong mắt đều là vẻ không cam lòng.

“Thử đổi vị trí để suy nghĩ mà xem, nếu hắn không làm như vậy, sao chúng ta lại hiện thân? Đây cũng không phải biện pháp duy nhất.”

“Theo ý ta, lời hắn nói muốn tìm người hẳn không phải là nói dối.”

“Còn những chuyện lúc trước, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, cũng không phải chuyện chúng ta có khả năng tìm kiếm, hiện tại chuyện rõ ràng nhất chính là hắn không có ác ý với chúng ta, sẽ không đuổi tận giết tuyệt.”

“Đây đã là kết quả tốt nhất rồi.”

Trưởng lão Tiên Vương vừa nói chuyện kia nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài một tiếng.

Cũng không phải do hắn sợ hãi Cố Trường Ca, tham sống sợ chết mới nghĩ Cố Trường Ca như vậy. Chỉ là nhìn qua những chuyện này, Cố Trường Ca cũng không có ý niệm nhổ cỏ tận gốc với Tiên Cung di tộc.

Đó là bởi vì bọn hắn quá mức lo lắng, hơn nữa lúc trước bọn hắn còn từng dùng chân cốt của tổ tiên, đánh thức pháp thân của Tiên Vương, khiêu khích Cố Trường Ca bên ngoài Nguyệt vương phủ cho nên mới cảm thấy Cố Trường Ca tới đây là vì trả thù.

Nhưng nếu Cố Trường Ca muốn trả thù, với năng lực của hắn, một tay huỷ diệt Phù Diêm Cảnh chẳng phải là chuyện vô cùng dễ dàng?

Hắn cần gì phải lao lực bôn ba, tự mình đi vào Phù Diêm Cảnh, thậm chí còn ra tay giải quyết căn nguyên của ma khí.

Đương nhiên, bọn hắn cũng hoàn toàn không biết Cố Trường Ca ra tay giải quyết gốc rễ của ma khí chỉ là do muốn lấy đạo quả kia đi mà thôi.

Hắn chẳng tốt đẹp như đám người Vô Quy thành đã nghĩ.

“Chẳng lẽ là bởi vì áy náy sao?”

Một trưởng lão khác không nhịn được lắc đầu suy đoán, nhưng nói ra lời này, chính hắn cũng cảm thấy buồn cười, lộ ra vẻ tự giễu.

“Không có khả năng, nhất định hắn có âm mưu và tính toán gì đó…”

“Không có khả năng có ẩn tình với nguyên do nào đó.”

“Hắn chính là ác nhân thuần túy, một tên ma đầu đại gian đại ác!”

Sầm Sương không thể nào chấp nhận tất cả, rõ ràng đó là một ma đầu, một cừu nhân mà nàng hận nhất. Nhưng vì sao hôm nay hắn lại làm ra dáng vẻ như vậy?

Nàng nghĩ tới chính mình khi còn nhỏ, phụ thân từng nói những lời đó với nàng, trong số đó điều được đề cập nhiều nhất chính là sự mạnh mẽ của vị Ma Chủ cái thế kia.

Bởi vì có hắn tọa trấn, những chân giới còn lại không dám tới mạo phạm.

Cho dù là tồn tại kinh khủng của chân giới khác khiến cho Đại cung chủ tôn xưng là tiền bối, ở trước mặt người này cũng phải cung kính.

Hắn để lại ấn tượng không cách nào xóa bỏ được trong tâm hồn nàng từ khi còn nhỏ.

Thậm chí là cho đến tận bây giờ nàng cũng còn nhớ rõ, lúc trước phụ thân mang theo nàng đi đến Tiên Cung, bởi vì cây đào Đại cung chủ trồng đã chín, nên mời Tinh quân và đại thần các nơi đến.

Đó là một đình viện thanh nhã, tiên vụ phiêu đãng, suối trong vắt chảy qua những tảng đá, rừng trúc xanh rậm rạp, gió mát vi vu. Tinh quân các nơi đều ở nơi xa nhìn đến, không dễ tiếp cận.

Mà Đại cung chủ và Ma Chủ cái thế kia sóng vai tiến vào, quần áo trắng sáng, xuất trần thoát tục, tựa như một đôi bích nhân. Dưới tán cây đào, cánh hoa rơi xuống, dừng trên mái tóc của Đại cung chủ.

Ma Chủ mỉm cười vươn tay nhẹ nhàng lấy xuống.

Đại cung chủ thuận thế nắm lấy bàn tay ấy, trong ánh mắt nhìn hắn như có ánh sáng lấp lánh, ngoại trừ người này, dường như toàn bộ thế giới chẳng còn ai khác.

Lúc đó Sầm Sương còn nhỏ, không biết điều ấy có nghĩa là gì, chỉ cảm thấy tất cả đều tốt đẹp, khiến cho nàng ao ước.

Nhưng bi kịch lớn nhất và điều tàn khốc nhất trên thế gian này là sau khi bày ra những gì tốt đẹp nhất rồi lại tự tay xé nát.

Lúc Sầm Sương biết được Đại cung chủ chết trong tay Ma Chủ, quả thực giống như sét đánh ngang tai, nàng sững sờ tại chỗ, không có cách nào tiếp nhận chuyện này.

Nghĩ như vậy thì chuyện Tiên Cung bị người này hủy diệt, Tiên vực vì thế mà táng diệt cũng là điều dễ hiểu.

“Một tên ác nhân lạnh lùng tuyệt tình như vậy, sao có thể có thiện niệm?”

Trong mắt Sầm Sương lộ vẻ không cam lòng.

Hết chương 2280.
Bạn cần đăng nhập để bình luận