Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 957: Quyết tử

Chương 957: Quyết tử

"Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần mười, Giang Thần có thể tìm được Chưởng Thiên Tháp?"

Nguyệt Minh Không có hơi tò mò, ánh mắt rơi vào trên thân Cố Trường Ca.

Nàng cũng không hỏi Cố Trường Ca có kế hoạch gì, chỉ muốn biết sao hắn lại chắc chắn, Giang Thần có thể tìm được Chưởng Thiên Tháp thế.

"Mười phần mười."

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười cười, khóe miệng mang theo ý cười như có như không, ánh mắt như xuyên thấu cả dãy Tử Sơn, thấy hết cảnh vật trong đó.

Cũng không phải hắn tin Giang Thần, mà là có lòng tin với vận may trên người hắn, không phải vậy, sao có thể gọi là khí vận chi tử chứ?

Huống chi, trên người Giang Thần còn có một thần vật khác, là Tạo Hóa Tiên Chu.

Có Tạo Hóa Tiên Chu trợ giúp, Giang Thần chiếm được Chưởng Thiên Tháp, còn không phải dễ như trở bàn tay?

Cơ gia huynh muội và Trần Ngưng Nhi, chẳng qua là vào làm nền cho Giang Thần thôi.

"Trong lúc vô tình, vậy mà ngươi đã tính đến tình trạng sâu như vậy."

"Tất cả người trong tay ngươi, đều sẽ trở thành công cụ."

Nguyệt Minh Không nhìn hắn một cái, ánh mắt hiện vẻ bình tĩnh lạ thường, cảm thấy, dùng hai chữ quái vật để hình dung vẫn chưa đủ.

"Cũng không thể nói là tính toán, chỉ là chuyện thuận lý thành chương thôi, trừ Chưởng Thiên Tháp ra, bây giờ nhận được thêm một Chưởng Thiên Luân, cũng là niềm vui ngoài ý muốn."

"Hiện tại, chỉ đợi Giang Thần hắn giúp ta tìm được Chưởng Thiên Tháp thôi."

Cố Trường Ca từ chối cho ý kiến cười cười.

Địa thế Tử Sơn rộng lớn, khác với địa hình hiểm trở, cao cheo leo ở thế giới bên ngoài.

Trên những con đường tung hoành giao nhau, ánh sáng lấp lánh rực rỡ, dẫn ra mọi hướng.

Ánh sáng màu tím mờ ảo rơi xuống, giống như một ngọn núi lớn treo lơ lửng trên đầu, cho người ta một áp lực vô hình.

Núi đá chằng chịt, trên vách đá đầy các loại vết tích, vết đao thương kiếm kích và cả dấu móng vuốt, dường như kể về trận chiến xảy ra ở đây năm đó.

Trong lúc Giang Thần và hắc bào lão giả chạy trốn vào đây đã cảm nhận được một loại uy áp đáng sợ mạnh mẽ từ trên đỉnh đầu rơi xuống, dường như muốn nghiền nát bọn hắn.

“Chẳng lẽ Tử Sơn này trấn áp cái gì sao?”

Hắc bào lão giả cau mày, tùy tiện tìm một con đường đi tiếp, sau đó không nhịn được mắng một câu, vẻ mặt không vui ném Giang Thần xuống đất.

“Đa tạ ơn cứu mạng lần này của tiền bối hắc bào, vãn bối suốt đời không quên.”

Sau đó Giang Thần vội vàng đứng dậy, cũng không oán trách hành động thô lỗ của hắc bào lão giả, ngược lại cung kính hành lễ với hắn, rất cảm kích.

Vừa rồi hắn thật sự tuyệt vọng, không có cách nào chống lại.

Dù Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh trong đầu cũng không kịp ra tay cứu hắn.

Nhưng hoàn toàn không ngờ hắc bào lão giả này vẫn luôn âm thầm đi theo, lại lần nữa ra tay cứu hắn đi, khiến hắn vừa cảm kích vừa kích động, đúng là vừa thoát được một kiếp, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.

“Miễn đi miễn đi, chừng nào thì ngươi có thể để lão phu bớt lo chính là cảm ơn lớn nhất đối với lão phu.”

Nghe vậy hắc bào lão giả hừ lạnh một tiếng, rất bất mãn: “Ngươi nói xem ngươi đang yên đang lành tu hành ở Thần Khư môn không tốt sao? Đợi đến khi tu vi có thành tựu rồi hẵng nghĩ đến chuyện báo thù, cứ không nghe lời lão phu, cảm thấy bản thân có một ít năng lực, nên chuyện gì cũng muốn thò một chân vào.”

“Lão phu có thể cứu ngươi một lần, chẳng lẽ lần nào ngươi cũng để lão phu cứu ngươi hay sao? Cố Trường Ca kia đáng sợ đến mức nào, ngươi cũng không phải không biết, cứ trêu chọc vào hắn.”

“Nếu có lần sau, lão phu tuyệt đối sẽ không ra tay cứu ngươi.”

Tuy hắc bào lão giả đang lải nhải mắng mình, nhưng hiểu rõ hắn thật sự lo lắng cho mình, trong lòng Giang Thần không khỏi cảm thấy có dòng nước ấm chảy qua.

Tuy hắc bào lão giả không phải người tốt, nhưng lại nhiều lần ra tay cứu hắn.

Trái lại đám Cố Trường Ca, Cơ Nghiêu Tinh tuy luôn bày ra khuôn mặt chính đạo, nhưng lại hành sự tàn nhẫn hơn hắc bào lão giả không biết bao nhiêu lần.

“Tiền bối, ta biết rồi, sau khi giải quyết xong chuyện ở đây, ta sẽ tìm một nơi khổ tu Vạn Hóa Ma Công, đợi đến lúc tu luyện thành công mới xuất thủ.”

Khuôn mặt Giang Thần kiên định, nói một cách đảm bảo.

Từ những chuyện xảy ra trong mấy ngày qua, hắn đã cảm nhận sâu sắc được tầm quan trọng của lực lượng ở thế giới này.

Vì sao Cố Trường Ca có thể dễ dàng áp bức đám Cơ Sơ Nguyệt, Cơ Nghiêu Tinh, khiến bọn hắn cung kính, vô cùng kính sợ, còn không phải vì Cố Trường Ca mạnh hơn bọn hắn sao?

“Hiện giờ nói những lời này cũng vô dụng, Cố Trường Ca kia chắc chắn sẽ không tha cho ngươi, tòa Tử Sơn này rất thần bí, ở trong này lão phu cũng bị hạn chế, rất khó giúp ngươi.”

“Nếu ngươi không tìm được lối ra ở trong này, vậy thì cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết. Báo thù sao? Ha ha.”

Hắc bào lão giả cười lạnh một tiếng, có vẻ khá khinh thường.

Giang Thần cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện này, phía trước không có đường thoát, phía sau có truy binh, cho nên hắn vội vàng trao đổi với Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh trong đầu.

Lúc trước, Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh có nói sau khi tiến vào Tử Sơn, nó có thủ đoạn có thể chống lại những kẻ địch khác.

Điều này làm cho Giang Thần thấy được một tia hy vọng.

“Tiểu Thần tử ngươi yên tâm đi, ta cảm thấy có khí tức quen thuộc ở trong này, rất giống người quen cũ đã từng ở trên tiên cung, ngươi và ta là khí linh và khí thể của Tạo Hóa Tiên Thuyền, ở trong này sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu.”

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh tự tin nói.

Nghe vậy, Giang Thần cũng vui mừng khôn xiết, không nghi ngờ gì.

Mặc dù có lúc Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh rất không đáng tin, nhưng lúc này, hai người chính là châu chấu trên cùng một sợi dây, sao nó có thể nói đùa được.

“Không ổn, bên ngoài có người xông vào, ngươi nhanh chạy sâu vào bên trong đi, lão phu sẽ ra tay chặn chúng lại cho ngươi.”

Nhưng đúng lúc này, hắc bào lão giả dường như đã nhận ra gì đó.

Đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi, nói với Giang Thần, có vẻ hơi lo lắng.

“Bọn hắn đuổi tới rồi sao?”

Nét mặt Giang Thần cũng đột biến, nhận ra tính cấp bách của sự việc, hắn ở lại đây sẽ chỉ trở thành gánh nặng cho hắc bào lão giả.

Nhưng hắn không ngay lập tức bỏ chạy, mà hỏi lại: “Vậy tiền bối thì sao?”

“Ngươi yên tâm. Sau khi lão phu ngăn bọn hắn lại xong, đương nhiên có cách thoát thân, tìm ngươi tụ họp. Nhưng trước đó, ngươi chắc chắn phải tìm được đường sống, nếu không Cố Trường Ca đuổi kịp, cả hai ta đều sẽ phải chết.”

Nét mặt hắc bào lão giả nặng nề hơn bao giờ hết.

Dứt lời, bóng dáng hắn quay ngược lại con đường vừa đi tới.

Hết chương 957.
Bạn cần đăng nhập để bình luận