Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1170: Chân huyết của Ma Chủ

Chương 1170: Chân huyết của Ma Chủ

"Những thứ ma vật này hẳn là đang e ngại cái gì đó, thay vì nói là bạo loạn, trong mắt của ta càng giống như là trốn chạy."

Cố Trường Ca giống như thấy được suy nghĩ trong lòng đối phương, phong khinh vân đạm hỏi, "Chẳng lẽ trước khi tới đây, Kim Thiền Phật Tử không dò xét qua?"

"Vậy dự định của Cố huynh là?" Trái tim Kim Thiền Phật Tử đập thình thịch, lại hỏi lần nữa, bên trên tăng y có phật quang ẩn hiện chống lại ma khí khủng bố. Các tăng nhân bên cạnh hắn đang chém giết mở đường phía trước, tất cả đều bị thương không nhẹ.

Cố Trường Ca tùy ý nói, "Ta tới đây đương nhiên là bởi vì lo lắng Sở Sở mạo hiểm, nhưng lại không khuyên được nàng, chẳng lẽ Kim Thiền Phật Tử cho rằng tại hạ sẽ cảm thấy hứng thú với việc giải quyết mối hoạ Táng Ma Uyên?"

"Nếu là như vậy thì sợ là ngươi phải thất vọng rồi."

Nói xong lời cuối cùng, Cố Trường Ca không khỏi bật cười, giống như là rất thẳng thắn, nhưng lại có chút chế giễu.

Kim Thiền Phật Tử nhất thời có chút sửng sốt, không ngờ lúc này Cố Trường Ca lại thẳng thắn như thế, còn kém không có nói thẳng ta chỉ là đến đây tăng độ hảo cảm, căn bản không có ý định quản chuyện ở Táng Ma Uyên.

Nhưng cái này cũng phù hợp với hiểu biết của hắn về Cố Trường Ca, kẻ như vậy làm sao để ý tới sống chết của người khác.

Xem ra hắn có mưu đồ với Sở Sở thánh nữ, cho nên lúc này mới liều mình đi theo giai nhân đến đây.

Cái này khiến hắn không khỏi thở phào một cái, cảm giác sự tình dễ dàng hơn rất nhiều.

"Thì ra là thế, Cố huynh thật là người thẳng thắn." Hắn khẽ cười, nếu Cố Trường Ca không tính nhúng tay vào việc ở Táng Ma Uyên, vậy hắn khẳng định không biết chuyện về thiền y.

"Nếu vậy, không biết mục đích Kim Thiền Phật Tử tới đây là gì? Cố mỗ cũng rất tò mò." Cố Trường Ca hứng thú hỏi.

Lúc này, Kim Thiền Phật Tử đã khôi phục bình thường, hắn không dám nói láo qua loa, bởi vì một khi Cố Trường Ca biết hắn đang ứng phó, ắt sẽ hoài nghi mục đích của hắn.

Từ đó Cố Trường Ca sẽ cảm thấy hứng thú với thiền y, lỡ như ra tay cướp đoạt, đây chẳng phải là hỏng đại sự của hắn.

Cho nên, hắn quyết định nói thật, nhưng vẫn giấu một ít chuyện.

"Thật ra tiểu tăng tới đây là vì thu hồi một món phật bảo lúc trước đánh rơi ở đây." Hắn giải thích, thấy Cố Trường Ca giống như có chút không tin, lại tiếp tục nói, "Nhắc tới cũng hổ thẹn, việc này liên quan đến một vụ bê bối của Phật Sơn chúng ta, lúc trước Phật Sơn có một vị tăng nhân đắc đạo, lòng có chí nguyện to lớn, nguyện bình ổn Táng Ma Uyên, kết quả sau khi tiến vào sâu trong Táng Ma Uyên thì bị một nữ ma hung uy cái thế mê hoặc. Hắn ta trộm bảo vật Phật Sơn với hi vọng giảm bớt sự dày vò đau đớn trên người nữ ma, đáng tiếc nữ ma kia tâm ngoan thủ lạt…."

Nói đến đây, hắn thở dài một tiếng. Lại nói tiếp, chuyện này chính là kiếp trước của hắn gây nên, nhưng hắn cũng chưa hoàn toàn thức tỉnh túc tuệ, cho nên chỉ có thể đối đãi chuyện này với góc nhìn của một người đứng ngoài quan sát.

Bằng vào dung nhan mê hoặc một vị cao tăng đắc đạo, đây là một việc kinh khủng không thể tưởng tượng, nhưng lại thật sự xảy ra.

"Sau đó hắn bị nàng sát hại tại đây?"

Cố Trường Ca bình tĩnh hỏi, trong lòng lại cảm thấy chuyện này có chút khó chơi.

Nếu Thiền Hồng Y thần trí mơ hồ còn tốt, nếu như thần trí thanh tỉnh, mấy năm nay chịu đau đớn cùng với tra tấn như thế, chẳng phải khi vừa nhìn thấy hắn sẽ lập tức vọt tới đòi nợ sao?

Chớ nói chi là lúc trước nàng bị đánh rơi vào Táng Ma Uyên, tất nhiên là cừu hận với Cố Trường Ca đã cực sâu.

Vì yêu mà sinh hận, hận ý này cho dù là đến chỗ sâu nhất Địa Ngục cũng khó có thể ma diệt.

Bây giờ xem ra, vẫn là trước suy nghĩ hai biện pháp, một là chậm rãi vuốt phẳng, hai là nghĩ biện pháp triệt để diệt sát, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Nhưng điều duy nhất khiến Cố Trường Ca cảm thấy may mắn chính là Thiền Hồng Y đón đỡ một kích của hắn, mặc dù chưa chết, nhưng mà bản thân cũng không phải quá tốt.

Coi như khi đó hắn nhẹ tay, nhưng thương thế tạo bởi một kích diệt thế chi uy chỉ sợ là thời gian dài dằng dặc cũng khó có thể khỏi hẳn.

Cho nên Cố Trường Ca mới có thể tìm kiếm Dưỡng Hồn Chi Sở, thần trí mơ hồ thì dễ lừa dối, thần trí rõ ràng thì phải đổi kế sách khác.

"Cho nên việc này là việc bê bối của Phật Sơn ta, cho tới hôm nay cũng hiếm người đề cập tới." Kim Thiền Phật Tử lộ vẻ cười khổ, dường như rất cảm khái, sau đó tiếp tục đi trước mở đường, dùng phật cốt cảm ứng thiền y.

Mà lúc này, càng đi vào sâu thì Cố Trường Ca càng cảm giác được ma tâm truyền đến dị động, Bát Hoang Ma Kích dường như cũng đang thức tỉnh, không hề bình thường an tĩnh như thường ngày.

Kinh khủng chi ý bao phủ toàn bộ Táng Ma Uyên giống như là Thương Thiên rơi xuống, muốn ép người ngạt thở khó mà động đậy.

Trong đó, khí tức chỗ phong ấn khiến người ta cảm thấy là đang đối mặt với sự tồn tại siêu việt đế giả, siêu việt tiên.

"Táng Ma Uyên được tạo thành bởi một giọt chân huyết khi ta còn là Ma Chủ rơi xuống…."

Ánh mắt Cố Trường Ca trở nên sâu kín, cảm thấy sâu dưới cùng của Táng Ma Uyên có một loại khí tức vô cùng quen thuộc với hắn.

Đó cũng không phải là Thiền Hồng Y, mà là khí tức khác, ở càng sâu nơi đầu nguồn.

Hết chương 1170.
Bạn cần đăng nhập để bình luận