Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 946: Toan tính của huynh muội Cơ gia

Chương 946: Toan tính của huynh muội Cơ gia

Không đúng, tại sao bỗng nhiên hắn lại nói cái này?

"Chẳng lẽ trước đó ngươi đã biết Cố Trường Ca đi tới Thần Khư Môn?"

Cơ Sơ Nguyệt rất nhanh phản ứng lại, nụ cười trên mặt đã biến mất, hai mắt nhìn chằm chằm Giang Thần, trở nên vô cùng thận trọng.

Dù sao thì việc có dính đến Cố Trường Ca, bọn họ không coi trọng cũng không được.

Sắc mặt của Cơ Nghiêu Tinh cũng hơi trầm xuống, ở trong lòng so đo được mất.

"Lúc ấy, ta đã gặp Cố Trường Ca, nhưng cân nhắc đến một vài nguyên nhân cho nên cũng không nói cho các ngươi biết mà thôi."

Giang Thần dường như đã sớm dự đoán phản ứng của hai người kia, cho nên hắn không hề có chút bất ngờ, chỉ lạnh nhạt nói, "Ta dám nói cho các ngươi biết những thứ này cũng vì để các ngươi có sự chuẩn bị, bằng không chỉ sợ các ngươi sẽ cảm thấy ta lừa gạt cả hai, ta cũng không sợ các ngươi bắt ta tới gặp Cố Trường Ca."

Hắn có tự tin, nơi ở của hắc bào tiền bối cách đây không xa, bất cứ lúc nào cũng có thể hiện thân dẫn hắn chạy trốn.

"Bây giờ ngươi nói cho chúng ta biết những chuyện này cũng không tính là muộn."

Nghe vậy, Cơ Sơ Nguyệt khẽ thở phào một cái, sau đó cười nói, "So với những người còn lại thì ngươi vẫn còn có chút lương tâm."

Giang Thần cũng không có lấy chuyện này hố bọn hắn.

Lỡ như Cố Trường Ca xem bọn hắn cùng một phe với Giang Thần thì không tốt rồi, lúc đó bọn hắn sẽ phải hứng chịu tai họa không nhỏ.

"Thật ra thì các ngươi cũng không cần lo lắng, đúng là ta có thù oán với Cố Trường Ca, nhưng hiện tại hắn có thể đã không nhớ ta là ai rồi. Dù sao thì ở trong mắt Cố Trường Ca, ta chỉ là một con kiến hôi không đáng chú ý, tùy tiện giơ chân lên là có thể giẫm chết."

Giang Thần khẽ cười, nhưng ở trong nụ cười này lại ẩn chứa sự chua xót và tự giễu, đồng thời còn có một cỗ hận ý.

Nghe hắn nói như vậy, Cơ Sơ Nguyệt cũng hiểu, không phải là Cố Trường Ca có thù oán với Giang Thần, mà là Giang Thần có thù oán với Cố Trường Ca, hai điểm này không giống nhau.

Như vậy thì mọi chuyện cũng dễ làm hơn nhiều.

Dù sao Cố Trường Ca cũng không có thời gian rảnh rỗi đi để ý mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy.

Về phần Giang Thần có thù oán như thế nào với Cố Trường Ca thì chuyện này không quan trọng.

"Bây giờ ngươi lập tức rời khỏi Thần Khư Môn, ta xem như không có nghe được mấy câu này…."

Nhưng lúc này Cơ Nghiêu Tinh bỗng nhiên lên tiếng nói, lời nói như chém đinh chặt sắt. Mặc dù hắn là người chính trực, nhưng cũng không phải đồ ngốc.

Tuy Giang Thần có một loại thánh thể, trên người còn có Thần Nguyên Sư truyền thừa, nhưng hắn lại có thù oán với Cố Trường Ca, chỉ bằng việc này thôi cũng đủ khiến đối phương trở thành một quả bom có thể nổ tung bất kỳ lúc nào.

"Ca ca, ngươi ngốc à? Giang Thần hắn có thù với Cố Trường Ca mắc mớ gì đến chúng ta chứ? Đến lúc đó nếu bị Cố Trường Ca phát hiện thì chúng ta cứ nói không biết là được rồi."

Nghe ca ca nói như thế, Cơ Sơ Nguyệt vội vàng kéo Cơ Nghiêu Tinh với sắc mặt nghiêm túc sang một bên, thấp giọng nói.

"Hơn nữa ngươi nghe không rõ sao, là Giang Thần có thù với Cố Trường Ca! Đối với Cố Trường Ca mà nói, hắn căn bản không biết có người nào tên là Giang Thần, như vậy thì làm sao để ý cho được?"

"Ý của ngươi là?" Cơ Nghiêu Tinh nhíu mày, có chút không hiểu ý của muội muội.

"Chúng ta có thể thay đổi hình dạng của Giang Thần, dù sao thì hắn cũng chỉ là một phàm nhân, ngụy trang là chuyện rất dễ dàng. Chỉ cần Cố Trường Ca không quan sát tỉ mỉ thì hẳn sẽ không nhìn ra được." Cơ Sơ Nguyệt nói.

"Huống chi Giang Thần còn là một Thần Nguyên Sư, có thể trợ giúp chúng ta tìm được Chưởng Thiên Tháp."

Lúc này, Cơ Nghiêu Tinh đã hiểu ý của nàng, hắn nhíu mày suy nghĩ sâu xa một hồi, cuối cùng cũng gật đầu.

Sau đó hai người lại thương nghị một trận, sau đó đi về phía Giang Thần, nói dự định của bọn hắn cho đối phương nghe.

Giang Thần đương nhiên sẽ không từ chối, hắn ước gì mình có thể thay hình đổi dạng, bởi vì hắn cũng lo lắng sẽ bị Cố Trường Ca chú ý tới.

Với tính cách của Cố Trường Ca, khả năng rất lớn sẽ không chịu buông tha cho hắn.

Sau đó, Cơ Sơ Nguyệt vung tay lên, trợ giúp Giang Thần thay đổi một khuôn mặt khác.

Từ một nam tử cao lớn tương đối thanh tú biến thành một thiếu niên tuổi trẻ chừng mười mấy tuổi, lúc này cho dù là người quen biết với Giang Thần nhất thì cũng không thể nào nhận ra hắn được.

"Cám ơn Sơ Nguyệt tiểu thư." Giang Thần rất là hài lòng với khuôn mặt mới của mình.

Đồng thời cũng rất yên lòng.

"Vậy thì tốt rồi, thời gian cấp bách, ngày sẽ có càng nhiều tu sĩ tới đây hơn, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra Chưởng Thiên Tháp."

Cơ Sơ Nguyệt nở một nụ cười nhẹ nhàng, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.

Sau đó ba người thương nghị một hồi, quyết định tối nay sẽ tìm kiếm xung quanh Thiên Toàn sơn mạch. Theo cách mà Giang Thần nói, nửa đêm là thời điểm thiên địa linh khí và địa thế hội tụ thấp nhất trong ngày, đẩy thành bước phát triển mới, khi nhật nguyệt chuyển dời, rất nhiều đồ vật mà ban ngày không thể cảm giác được sẽ hiển lộ ra.

Tin này đối với Cơ gia huynh muội muốn tìm kiếm Chưởng Thiên Tháp mà nói thì không khác gì một tin tốt.

Trước đó, bọn hắn còn mò mẫm tựa như con ruồi không đầu, căn bản không có một chút manh mối.

Mà Giang Thần cũng dựa vào lời của Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh chuẩn bị một vài thứ, vì Chưởng Thiên Tháp xuất thế sẽ dẫn phát oanh động rất lớn, hấp dẫn rất nhiều người.

Đến lúc đó hắn cần phải có lực lượng bảo vệ bản thân mới được.

Tảng đá trong lòng Cơ gia huynh muội rơi xuống, sau đó lần lượt rời đi, dự định sẽ hội hợp với Giang Thần vào buổi tối.

Mà không lâu sau khi Cơ gia huynh muội rời đi.

Một bóng hình bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Giang Thần, hắn mặc trường bào màu đen, khuôn mặt âm lãnh, cho người ta một loại cảm giác không rét mà run.

"Tiền bối…." Hắn vội vàng chào hỏi.

Nhưng hắc bào lão giả cũng không để ý tới đối phương, mà đặt bàn tay lạnh buốt lên vai Giang Thần, dường như đang dò xét xem đoạn thời gian này hắn tu hành như thế nào.

Giang Thần cảm giác một cỗ lực lượng quỷ dị đang đi qua phế phủ của mình, sau đó rơi vào đan điền.

"Ngươi làm ta quá là thất vọng rồi, ta giao Vạn Hóa Ma Công truyền thừa cho ngươi mà ngươi lại làm như vậy à? Cho tới bây giờ ngay cả Linh Hải cũng chưa mở ra?"

"Hiện tại lão phu chỉ ước có thể đánh chết ngươi sau đó đi tìm một truyền nhân khác."

Giọng nói của lão giả mặc áo bào đen tràn đầy lạnh lẽo, khiến Giang Thần không khỏi rùng mình một cái.

Hết chương 946.
Bạn cần đăng nhập để bình luận