Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1197: Chấn động

Chương 1197: Chấn động

Sắc mặt của Kim Vân Thiên hơi cứng lại, lời vừa nãy hắn cũng chỉ tùy tiện nói vài câu để khuyên giải một chút, nào biết dụng tâm lương khổ của Phật Sơn là thế nào?

“Xem ra tiền bối ngược lại là giải thích không được.”

Cố Trường Ca nhìn bộ dạng của hắn, cười cười, sau đó thần sắc đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo, nhàn nhạt nói, “Vậy là ngươi đang trêu đùa ta?”

Vừa dứt lười, tất cả mọi người đều cảm nhận được một cỗ hàn khí đáng sợ cuốn tới.

Cho dù là các giáo chủ của đại giáo cũng cảm giác phía sau lưng phát lạnh, cảm giác hồn phách bị sát khí khủng bố bao phủ.

Một khắc sau, thấy Cố Trường Ca đánh một chưởng xuống trước mặt Kim Vân Thiên, rất đơn gỉan và trực tiếp, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, phù văn màu vàng liên miên rơi vào trong hư không, tựa như hóa thành một vị thần khủng bố, uy thế tận diệt.

“Ngươi”

Sắc mặt của Kim vân Thiên kịch biến, không nghĩ tới Cố Trường Cađang yên đang lành thì bỗng nhiên hạ thủ, khiến hắn không kịp đề phòng.

Mà thực lực của Cố Trường Ca làm hắn chấn động sợ hãi.

Toàn thân hắn sáng lên, cánh chim vàng óng hiện ra, tựa như mười vạn tám ngàn thanh kiếm, kinh khủng đến cực hạn, chém về phía Cố Trường Ca, muốn trả lại một chưởng đó.

Nhưng tất cả cũng không có tác dụng là bao, Cố Trường Ca vẹn vẹn chỉ vỗ một cái, thần nhạc lật trời, hư không rung động rầm rầm như muốn sụp, liền chôn vùi rất nhiều kiếm khí .

Sau đó một chưởng rơi trên người tên kia, đánh hắn bay rớt ra ngoài, phanh một tiếng, trực tiếp nổ tung ở hư không, sụp đổ hóa thành huyết vụ.

Cho đến lúc thể xác và tinh thần bị hủy hoại, lão tổ Kim Sí Đại Bằng trong mắt vẫn còn lưu lại sự hoảng sợ, khó có thể tin, tuyệt vọng, thậm chí tiếng kêu thảm cũng không phát ra được.

Hắn không thể tin được thiếu niên đó chỉ dùng một chưởng, đã trấn sát hắn đến chết, cả thần hồn cũng cùng nhau chôn vùi.

Giờ khắc này, đám người hít một hơi lạnh, cho dù là những cao tăng Phật Sơn con ngươi cũng co lại, trong lòng chấn động không thôi.

Xem ra lúc ấy Kim Thiền Phật Tử có thể trốn thoát một mạng trong tay Cố Trường Ca cũng là vô cùng may mắn rồi.

Một chưởng đánh chết Kim Vân Thiên có tu vi Chuẩn Chí Tôn cảnh, thực lực của thiếu niên đó chỉ sợ đã đến Chí Tôn cảnh.

Các giáo chủ đại giáo cũng toàn thân phát lạnh, khó có thể tin được.

Bây giờ bọn họ như chân chính thấy được thực lực của Cố Trường Ca, ở trong lòng đã đem sự cảnh giác và coi trọng nâng lên đến độ cao chưa từng có.

Một đám người trẻ tuổi càng hoảng sợ trừng to mắt, miệng há to, tròng lòng cuồn cuộn như sóng biển.

Kim Vân Thiên bị hắn đánh chết, mặc dù khiến họ rất phẫn nộ, nhưng ngay cả Kim Thiền Phật Tử cũng bị tính kế, bọn họ chỉ có thể nhịn.

Loại chuyện đó, đáng gì?

Sắc mặt cường giả của Kim Sí Đại Bằng tộc sợ hãi, không dám nói thêm gì, hối hận vì sự lỗ mãng của lão tổ.

Hắn vừa xuất thế, không biết sự tàn nhẫn của Cố Trường Ca, bị bề ngoài hiện giờ lừa gạt,

“Lần này có Trường Ca thiếu chủ tương trợ, tai họa do Hồng Y nữ ma gây ra chắc sẽ được giải quyết triệt để. “

Lúc này cách không xa có một đám cường giả chạy đến, tay áo bồng bềnh, giương tay ra.

Người cầm đầu chính là một lão bà mặc bộ váy xanh, khuôn mặt cười ha hả, thực lực khó lường.

Nàng là lão tổ Thanh Loan tộc, vừa rồi thấy Cố Trường Ca đánh chết tổ lão của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, mặc dù tim đập thình thịch, nhưng lại cực kỳ sảng khoái.

Kim Sí Đại Bằng tộc và Thanh Loan tộc có cừu hận ở Thượng giới cũng chẳng phải bí mật gì.

Hiện giờ thực lực kinh khủng của Cố Trường Ca khiến rất nhiều lão quái vật cũng không dám khinh thường, cẩn thận đối đãi.

“Không biết chư vị tiền bối đã có kế sách gì cho đại hội đồ ma lần này?”

Thần sắc của hắn lập tức khôi phục lại vẻ tự nhiên, cảm giác vừa rồi chỉ là đánh chết một con ruồi, ánh mắt đảo qua nhiều giáo chủ đại giáo, mỉm cười hỏi.

Nghe nói vậy, vẻ mặt mọi người khẽ động, liên quan tới kế hoạch đó thì cũng chẳng phải là bí mật gì.

Dù sao thì đám người ở đây cũng đều muốn đối phó với nữ ma đầu kia.

Nam tử trung niên nho nhã vừa rồi liền ôn hòa cười cười, giải thích nói, “Vài ngày trước, chúng ta tiến đến Thiên Cơ các, tìm kiếm Thiên Cơ các chủ, xem sự tình lần này có thuận lợi không.”

“Kết quả hắn cho chúng ta một trận văn có quan hệ mật thiết với Táng Ma Uyên, nói rằng đây là điểm mấu chốt để trấn sát Hồng Y nữ ma.”

“Trừ cái đó ra, chúng ta ở Thần Thành này bày ra thiên la địa võng, chỉ cần nàng ta đi vào, kích hoạt trận địa nơi đây, dựa vào trạng thái hiện giờ của nàng ta cho dù mọc thêm cánh cũng khó mà thoát được.”

Hắn giải thích kế hoạch lần này cho Cố Trường Ca, bao gồm chỗ nào bày trận văn, người nào trấn thủ, vô cùng kín đáo, cam đoan không có chút sai sót hay nhầm lẫn được.

Nghe qua kế hoạch đó, mọi người không khỏi lộ ra ý cười, dự liệu được cục diện Hồng Y nữ ma sa lưới.

Không những vậy bọn họ còn có người mang theo Đế khí tới, trừ cái đó ra ngay cả thứ khủng bố hơn cấm khí cũng được mang theo, tuy khả năng thi triển có hạn, nhưng uy lực kinh người, không ai tiếp cận được.

“Một góc trận văn? Có quan hệ với Táng Ma Uyên?”

Ánh mắt của Cố Trường Ca lộ vẻ khác thường, sau đó tựa hồ như có chút kinh ngạc nói, “Kế hoạch thật hoàn hảo, cho dù là Hồng Y nữ ma có tu vi cao thâm đến đâu cũng khó lòng chạy thoát. Không biết góc trận văn kia có thể cho vãn bối nhìn qua được không?”

Trong lòng hắn thực sự hơi kinh ngạc, không nghĩ tới những người kia vì đối phó Thiền Hồng Y mà dùng nhiều thủ đoạn như vậy.

Lấy trạng thái hiện giờ của Thiền Hồng Y, một khi tiến vào cục diện ấy, ắt phải phải chịu tổn thất lớn.

Đương nhiên điều làm cho Cố Trường Ca chú ý nhất chính là một góc trận văn kia có liên quan đến Táng Ma Uyên, chỉ sợ thứ ấy mới chính là điểm mấu chốt.

Tuy nhiên nếu đã cho hắn biết kế hoạch, thì đám người này còn lâu mới đạt được ý nguyện. Đồ đệ của hắn, làm sao có thể để người khác mưu hại.

Hết chương 1197.
Bạn cần đăng nhập để bình luận