Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1198: Phải nắm trong tay mới được

Chương 1198: Phải nắm trong tay mới được

Yêu cầu này của Cố Trường Ca khiến rất nhiều giáo chủ đại giáo nhìn nhau, trong mắt lóe lên một tia kỳ quái, bọn hắn cũng không có từ chối.

Nhìn vào thực lực hắn thể hiện, hắn thực sự có tư cách tham gia bố trí trận thế đi săn lần này.

Ngược lại, một vị cổ tăng Phật Sơn khẽ cau mày, cảm giác không ổn, bọn hắn không tín nhiệm Cố Trường Ca cho lắm, lo lắng hắn sẽ rắp tâm hại người.

Nỗi lo lắng kia cũng không phải không có lý do.

Ngay cả chuyện thả ra Hồng Y Nữ ma, hắn còn làm ra được, vậy trên thế giới này còn điều gì mà hắn không dám làm?

Nhưng ở trước mặt tất cả mọi người, cho dù Cố Trường Ca có cường đại đến đâu, có lẽ hắn cũng sẽ không dám mạo hiểm với cả thiên hạ và không kiêng nể gì, tranh giành một phần trận văn kia.

Nghĩ đến đây, bọn hắn cũng yên tâm hơn rất nhiều, thế nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

“Đây chính là trận văn lúc ấy Thanh lão đưa cho ta, nó rất thần bí…”

Ngay sau đó, mấy vị đại giáo chủ liếc nhìn nhau, không hề che đậy, hợp lực cùng nhau lấy ra một phần trận văn từ trong không gian.

Bởi vì bọn hắn lo lắng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên vẫn luôn niêm phong góc trận văn đấy lại để bảo tồn, cả đám người cùng trông giữ một chỗ.

Bây giờ nhìn thấy cảnh kia, rất nhiều người đều tò mò nhìn lại. Trong ánh mắt có thần phù lập lòe, ánh sáng lưu chuyển, mọi người vô cùng tò mò về vật nọ, muốn biết nó thần bí và huyền diệu đến mức nào.

Vật đó hóa ra lại là điểm mấu chốt của đại hội diệt ma lần này?

“Đây chính là góc trận văn kia sao?”

Cố Trường Ca hơi nhíu mày một cái, có chút kinh ngạc nói, hắn cảm nhận được một loại khí tức tương tự như trong trận văn ở Táng Ma Uyên.

Nhưng cũng chỉ là tương tự mà thôi, nhiều lắm chỉ có thể coi là trông mèo vẽ hổ, ngay cả bắt chước cũng không được tính.

Thế nhưng ở thời đại hiện tại, trận văn như vậy thật sự rất khó có thể tưởng tượng ra, người bình thường hoàn toàn không có khả năng bố trí.

Ẩn chứa thần uy bao la khó lường, uy nghiêm và nặng nề, từng đạo đường vân in dấu hiển hiện ở giữa, chúng dày đặc như sao, sáng lên ánh lửa.

Góc trận văn này không biết được đúc thành từ loại chất liệu nào, chỉ to bằng lòng bàn tay, phía trên hào quang rực rỡ, có từng đạo khí tức thần bí ẩn hiện, không ngừng chìm nổi ở giữa hư không.

Chỉ khi vừa xuất hiện, nó đã làm cho hư không run rẩy, thậm chí có dấu hiệu thời gian đang trôi. Sắc mặt mọi người đại biến, nhận lấy lực áp chế to lớn.

Có thể nghĩ, một khi vật kia khôi phục và bùng phát, sẽ có uy lực ẩn chứa khủng bố đến mức nào.

Điều đấy khiến cho vẻ mặt bọn hắn trở nên vui mừng, trong lòng yên ổn.

Dù sao nhờ vào vậy, xác suất giết được nữ ma đầu đó, không phải sẽ lớn hơn rất nhiều sao?

“Có một góc trận văn như thế, chúng ta cũng yên tâm hơn, nếu như phối hợp với sức mạnh của Trường Ca thiếu chủ, việc giết chết Hồng Y Nữ Ma ắt sẽ không thành vấn đề.”

Đúng lúc mọi người ở đây đang đánh giá vật đấy, lão tổ của Thanh Loan tộc mở miệng, cười nói ha hả, trong lời nói có chút lấy lòng Cố Trường Ca.

Nàng mang theo ánh mắt nịnh nọt nhìn hắn.

Một cảnh nọ, làm cho sắc mặt của rất nhiều cường giả trong Kim Sí Đại Bằng tộc trở nên xanh xám.

Nếu Thanh Loan tộc nịnh bợ lấy lòng Cố Trường Ca.

Đối với gia tộc bọn hắn mà nói, đó chắc chắn là một đả kích nặng nề, đặc biệt là dưới cục diện lão tổ vừa mới bị một chưởng của Cố Trường Ca đánh chết.

Những con lừa trọc kia của Phật Sơn vô cùng ích kỉ, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của bọn hắn.

Ngay cả khi lão tổ của bọn hắn vì chuyện Phật Sơn mà bị Cố Trường Ca đánh chết, bọn hắn cũng không nói một lời nào, tỏ ra vô cùng lạnh lùng, không quan tâm đến.

Cố Trường Ca thản nhiên liếc nhìn Thanh Loan tộc, cũng không thèm để ý.

Có rất nhiều người đi lấy lòng nịnh bợ hắn, nhưng không phải ai cũng có tư cách đấy.

Trong lòng hắn vẫn còn đang suy nghĩ về chuyện góc trận văn này.

Dựa theo sự dao động vừa rồi của khí tức, thứ nọ thật sự có thể trở thành mối đe dọa với Thiền Hồng Y.

Nếu như lý trí của nàng tỉnh táo một chút, chắc sẽ không bước vào cái bẫy đó.

Nhưng bây giờ hắn đã xuất hiện ở đây, chắc chắn Thiền Hồng Y sẽ cảm nhận được khí tức của hắn, rất nhanh nàng sẽ truy sát tới đây.

Đến lúc đó hung tính của nàng bộc phát giống như thú dữ đánh mất lý trí, nàng đâu thèm tính toán cạm bẫy gì.

“Vật kia phải do ta nắm trong tay mới được.”

“Nếu nó rơi vào trong tay mấy người còn lại sẽ làm hỏng kế hoạch của ta.”

Cố Trường Ca suy nghĩ một chút rồi thu hồi lại ánh mắt, không có cách nào có thể giải quyết được chuyện kia.

“Kế hoạch lần này chính là như vậy, sau đó việc chúng ta phải làm là bày ra đại trận kinh thế ở nơi đây, lấy góc trận văn đó làm mắt trận.”

“Bốn phương tám hướng đông tây nam bắc điều động cường giả trấn thủ, nam nhân canh giữ, vây khốn xung quanh thiên địa, phong thiên tỏa địa, tất cả cầm trong tay Đế khí, sau khi Hồng Y Nữ Ma bước vào, ta không tin nàng ta còn có thể chắp cánh mà bay.”

Hiện tại, một vị cổ lão có bối phận đứng dậy, mở miệng nói, trong lời nói mang theo sự tự tin.

Nhìn hắn rất gầy, hốc mắt lõm vào, nhưng giữa cơ thể lại có Hỗn Độn vụ khí lượn lờ, trong con ngươi ánh vàng rực rỡ như ngọn đèn thần, sắc mặt hồng hào, tóc bạc như tơ, tu vi sâu không lường được.

Bọn hắn đi đến một bước này, tất cả mọi thứ trên thế gian đều là phù phiếm .

Cho dù là nữ ma đầu kia muốn tàn sát khắp thiên hạ, nhưng chỉ cần không uy hiếp đến bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ không quản nhiều.

Hết chương 1198.
Bạn cần đăng nhập để bình luận