Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3531. Vô Nguyệt



Chương 3531. Vô Nguyệt




Đương nhiên, Cố Trường Ca để Cảnh Thiên Nguyên đến Ác Mộng Ma Vực cũng không phải công khai tiến vào mà là âm thầm.
Lần này, Thiên Chúng đã gặp phải nguy cơ tuyệt hậu chưa từng có. Cố Trường Ca suy đi nghĩ lại, vẫn quyết định nhắc nhở Vô Nguyệt một lần.
Bây giờ, thân phận của hắn không thể gặp trực tiếp Vô Nguyệt được.
Vì thế, hắn mới nghĩ đến việc để Cảnh Thiên Nguyên mang theo vật này đến Ác Mộng Ma Vực. Đối với sự hiểu biết của Cố Trường Ca về Vô Nguyệt, nàng sẽ đoán ra được dụng ý của hắn.
“Tuy nhiên, cũng có thể là do ta quá lo lắng. Đã nhiều năm như vậy, Vô Nguyệt không thể không có sự tiến bộ. Kẻ sĩ ba ngày không gặp lau mắt mà nhìn, huống chi là nàng…”
Ánh mắt Cố Trường Ca có chút xúc động.
Suy nghĩ quay cuồng, hắn nhớ lại lúc nhặt được Vô Nguyệt, khi đó nàng vẫn chỉ là một con thú nhỏ yếu đuối nhiều bệnh, bị Yểm tộc vứt bỏ, nằm yên dưới băng nguyên hoang vu vắng lặng, bình tĩnh chờ đợi vận mệnh biến thành thức ăn cho yêu thú.
Ngày đó gió tuyết đầy trời, băng nguyên bốn phía, rất nhiều yêu thú ngửi mùi mà đến, giống như sói đói vây quanh, nhìn chằm chằm vào con yểm thú, chờ nó tắt thở.
Yểm tộc là chủng tộc lấy ác mộng làm thức ăn, trời sinh yêu lực cường đại, rất ít khi thoát ly khỏi thời không tộc đàn rơi vào yêu vực.
Đối với yêu thú bình thường mà nói, một tộc đàn cường đại như Yểm tộc, cho dù chỉ là một con thú nhỏ không đáng chú ý cũng có được yêu lực kinh khủng.
Khi khí tức của nó càng lúc càng yếu bớt, yêu lực tản ra từ cơ thể của nó cũng càng lúc càng nhiều, giống như một làn sương mù màu tím bồng bềnh, lộng lẫy và mộng ảo, bao phủ bầu trời băng tuyết.
Giống như sinh mệnh của nó, nó sinh ra trong thiên địa, chết đi trở về thiên địa. Gió tuyết càng lúc càng lớn, yêu thú tập trung càng lúc càng nhiều.
Tất cả đều đang chờ một cuộc thịnh yến bắt đầu.
Cố Trường Ca cũng không biết lúc đó hắn có cảm xúc gì, có lẽ là khi cúi đầu nhìn xuống ánh mắt chờ đợi tử vong của con thú nhỏ bình tĩnh một cách lạ thường, cũng có lẽ là có một chút thương xót và tò mò.
Có thể hắn không rõ vì sao sinh mệnh lại yếu ớt đến như thế, cũng có thể chỉ vì hắn cảm thấy có chút thú vị.
Thế là hắn bước đến nhặt nó lên: “Từ nay về sau, ngươi đi theo ta nhé.”
Suy nghĩ trở về, Cố Trường Ca nhìn Cảnh Thiên Nguyên đã biến mất không thấy đâu, sau đó cảm giác được cái gì, trong lòng có chút kinh ngạc.
“Minh Không xuất quan?”
“Còn thuận lợi đột phá đến Đạo cảnh.”
Khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười.
Đối với tốc độ đột phá của Minh Không, hắn không hề cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì trước đó, Cố Trường Ca đã nhận ra được tính chất đặc biệt bên trong cơ thể của Minh Không. Hơn nữa, chính nàng khai sáng ra Đại Mộng Hồi Tiên Pháp, bên trong còn có một chút huyền diệu. Ngay cả tồn tại Đạo cảnh cũng khó mà nhìn trộm.
Nên biết rằng, đây chẳng qua chỉ là đạo pháp lĩnh vực Tiên đạo mà nàng khai sáng ra.
Tuy nhiên, Cố Trường Ca cũng không tìm hiểu quá kỹ, cũng chẳng hỏi đến. Bởi vì hắn thấy, hai người đã thành thân, tất nhiên cũng phải học cách tôn trọng và tin tưởng đối phương.
Trước đó, Cố Trường Ca chưa bao giờ chủ động lựa chọn tin tưởng một người nào, nhưng lần này, hắn muốn thử tin tưởng một lần, bắt đầu từ người bên cạnh.
Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng biết, Minh Không chắc chắn sẽ nói cho hắn biết hết thảy.
Rất nhanh, thời không trước mắt nổi lên gợn sóng. Cố Trường Ca cất bước bước vào, thoáng một cái đã biến mất không thấy đâu.
Lúc này, Phạt Thiên Minh, Tử Tiêu Sơn.
“Sự việc đã qua lâu như vậy rồi, xem ra Tử Tiêu Sơn Chi Chủ vẫn không cho chúng ta một câu trả lời chắc chắn. Ngươi không phải cho rằng ngăn chặn mọi việc thì có thể vạn sự thuận lợi sao?”
Bên trong đại điện, một luồng sương mù màu tím mờ mịt như tụ như tán, không ngừng phiêu đãng xuất hiện.
Bên trong tràn ngập khí tức quỷ dị đáng sợ, hình như có ngàn vạn ma ảnh đứng sừng sững.
Mà lời nói phát ra lại càng thêm lạnh lùng, mang theo một cỗ khí tức lạnh lẽo, toàn bộ thời không giống như sắp bị đóng băng.
Tử Vạn Hà đổ mồ hôi lạnh, chắp tay nói: “Chư vị, không phải ta cố tình kéo dài mà ta thật sự không thăm dò được Đạo Xương là ở chỗ nào. Thương Mang quá lớn, rất nhiều thời không, nhưng không có bất kỳ địa giới hoặc thế lực nào tên là Đạo Xương cả, giống như có một luồng sức mạnh đáng sợ xóa hai chữ này ra khỏi Thương Mang.”
“Mộng Quỷ nhất tộc thần thông quảng đại, không gì làm không được. Ngay cả các ngươi cũng tìm không ra Đạo Xương, các ngươi bảo ta tìm, ta lại càng tìm không thấy.”
Trong lòng của ông ta có thể nói là kêu khổ thấu trời.
Lúc trước, ông ta không nên ký kết cái gọi là giao dịch với Mộng Quỷ nhất tộc. Kết quả bây giờ ông ta bị quản chế, ước thúc không nói, lúc nào cũng phải sống trong sợ hãi.
Ngay cả Mộng Quỷ nhất tộc mà còn tìm không ra Đạo Xương, dựa vào cái gì mà ông ta có thể tìm được?
“Lần trước ta cũng đã nói rõ, Đạo Xương có liên quan đến Phạt Thiên Minh. Ngươi tốt xấu gì cũng là một vị cao tầng của Phạt Thiên Minh, ngay cả tin tức đó cũng không dò xét ra?”
Bên trong sương mù truyền ra giọng nói lãnh đạm, hình như còn có chút tức giận. Hết chương 3531.



Bạn cần đăng nhập để bình luận