Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 764: Thanh Phong tỉnh lại

Chương 764: Thanh Phong tỉnh lại

Lúc bấy giờ, trong Thanh Long cổ quốc cũng không còn an tĩnh nữa.

Trong hư không, một sóng chấn động truyền đến, sau đó cảnh vật trở nên mờ ảo rồi ngay sau đó giữa không gian mở ra một thông đạo.

Trưởng lão Chân Tiên thư viện vừa nhận được tin tức đã xuyên qua không gian chạy tới. Họ gồm có ba người, hai nam một nữ, tuổi tác ai nấy đều vô cùng lớn.

Cố Tiên Nhi và bọn người của Thanh Long quốc chủ đã chờ ở cửa hoàng cung từ rất lâu.

"Chỉ có ba người tới sao?"

Cố Tiên Nhi hơi kinh ngạc, đưa mắt nhìn vào khoảng không phía xa. Nàng ta không nhìn thấy thân ảnh của Cố Trường Ca đâu.

"Bái kiến các vị trưởng lão."

Bọn người của Thanh Long quốc chủ vội vàng tiến lên chào.

"Không cần đa lễ."

Một lão bà trong số họ khoát tay áo, thản nhiên nói.

Bà là Ngân Hoa bà bà, trên người mặc áo bông, tay chống quải trượng đầu rồng, mái tóc bạc được chải gọn gàng, chỉnh tề, cẩn thận, tỉ mỉ.

Lúc này, mặt mũi của bà trông có vẻ rất khó coi.

Ngay từ đầu bà đã rất xem trọng Thanh Tiểu Y, thậm chí vì tranh đoạt nàng với mấy vị trưởng lão mà ra tay đánh nhau.

Đột nhiên nghe được tin tức này, thật sự khiến bà không kịp phản ứng mất nửa ngày.

Bà không nghĩ ra ai lại to gan như thế, dám bắt Thanh Tiểu Y đi trong lúc nàng ta đi thí luyện.

Tâm tình của hai vị trưởng lão còn lại cũng giống như Ngân Hoa bà bà.

Mặc dù bọn họ cảm thấy vô cùng khiếp sợ, lo lắng, tức giận, thế nhưng cũng không dám trách tội Cố Tiên Nhi.

Trong chuyện này, mặc dù Cố Tiên Nhi thân là sư tỷ mà không bảo vệ được hai người kia, nhưng sau lưng nàng ta lại là Cố Trường Ca.

Ai dám trách nàng ta?

Chỉ có điều, họ đều nhìn nàng ta với ánh mắt không mấy hảo cảm.

Cố Tiên Nhi tất nhiên hiểu ra nguyên nhân, nhưng cũng lười nói thêm gì, nàng chỉ tỏ vẻ lạnh lùng.

Những gì nên làm thì nàng ta cũng đã làm. Mấy ngày này vì cứu chữa cho Thanh Phong mà nàng đã dùng không ít Thánh dược trân quý.

Sau đó, mọi người đi tới Thanh Phong tu dưỡng cung điện.

Sau khi được rất nhiều lão y sư của Thanh Long cổ quốc dốc toàn lực cứu chữa, Thanh Phong đã giữ được tính mạng nhưng vẫn còn đang rơi vào hôn mê bất tỉnh.

Khi ba vị trưởng lão kia chạy đến, hắn còn vô thức giơ tay chộp về phía trước, giống như muốn cứu muội muội của mình.

Thần sắc của Cố Tiên Nhi thanh lãnh, bình tĩnh. Nàng ta chú ý tới chi tiết này, lông mày khẽ nhướng lên.

Tình huống lúc ấy hẳn là Thanh Phong phát hiện ra Thanh Tiểu Y bỗng nhiên bị người ta mang đi nên ra sức đuổi theo.

Cho nên người thần bí kia mới một chưởng đánh đến, không chỉ đập nát hộ thân chi vật mà trưởng lão ban tặng cho Thanh Phong, mà đồng thời cũng suýt nữa giết chết hắn.

Ba động mà nàng ta cảm nhận được lúc đó chắc chắn là do một chưởng này gây nên.

Bởi vì nàng chạy đến kịp thời nên người thần bí kia không tiếp tục ra tay mà quyết định bắt Thanh Tiểu Y đi luôn, tránh dây dưa quá nhiều.

"Đáng tiếc…"

"Thương thế như vậy cũng không biết làm sao mà sống được."

Ba vị trưởng lão thở dài, kiểm tra qua một lượt. Mặc dù chấn kinh vì với thương thế của Thanh Phong lại có thể sống sót được.

Nhưng vẫn không ai tìm ra được nguyên nhân.

"Trên tay lão phu có một viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, coi như tiện nghi cho tiểu tử này."

Sau đó, một vị trưởng lão có vẻ tiếc nuối nhưng vẫn móc ra một viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan lớn chừng ngón cái.

Nó vừa xuất hiện đã tràn ngập ra khí tức làm cho ai nấy đều cảm thấy lỗ chân lông mình giãn ra.

Không chỉ có thế, xung quanh viên đan dược này còn xuất hiện các loại dị tượng, tiên cầm bay lượn, thần nhạc nguy nga, thần diệu khó tả.

"Xem ra lão gia hỏa ngươi đã dốc hết vốn liếng ra rồi.”

Thần sắc của hai vị trưởng lão bên cạnh đều biến đổi, sau đó không khỏi thở ra một ngụm hơi lạnh.

Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, đây là đan dược mà bọn họ chỉ dùng khi bị trọng thương.

Tuy nhiên, rất nhanh sau đó bọn họ đã kịp phát hiện ra dụng ý của ông lão này. Nếu như cứu được Thanh Phong, sau đó có thể tìm được Thanh Tiểu Y.

Như vậy nàng ta sẽ mang ơn ông ta nên rất có thể sẽ bái ông ta làm sư phụ.

Điều này khiến bọn họ có chút hối hận vì đã bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Sau khi viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan này được nuốt vào trong bụng lập tức xuất hiện một ánh sáng màu sắc rực rỡ và rất nhiều dị tượng đang đan xen. Tiếp theo đó, thân thể của Thanh Phong đang hôn mê bất tỉnh kia cũng trở nên sáng ngời.

"Quả nhiên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan này có hiệu quả."

Vị trưởng lão này không khỏi lộ ra ý vui mừng. Mặc dù xót của nhưng may mà có công hiệu rất tốt.

Lúc này, mắt thường cũng có thể thấy cơ thể hư nhược của Thanh Phong đang dần khôi phục, ngay cả sắc mặt tái nhợt, không còn giọt máu lúc đầu cũng dần trở nên hồng nhuận, sáng bóng.

"Không hổ là Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, công hiệu như thế thật xứng với danh xưng tiên đan cứu mệnh."

Ngân Hoa bà bà nói bằng giọng thán phục.

Ngược lại, Cố Tiên Nhi đang chú ý tới cái bình nhỏ cũ kĩ trên người Thanh Phong, giống có đường vân kỳ dị chợt lóe lên.

Rất nhanh sau khi nuốt viên đan dược này vào trong bụng, Thanh Phong đã ho ra một ngụm máu đen, cơ quan nội tạng bị tổn thương, xương cốt bị vỡ tan lúc đầu bắt đầu được chữa trị, phục hồi.

Thần hi xen lẫn giống như hóa thành Tiên khí màu tím, bao phủ lấy hắn, giúp cho khí sắc của hắn không ngừng chuyển biến tốt lên.

"Muội muội…"

"Mau thả muội muội ta ra..."

Thanh Phong đột nhiên mở to mắt, vô thức hô to một tiếng, đồng thời muốn đứng lên, nhưng bởi vì động đến vết thương nên lập tức khiến cho toàn thân vô cùng đau đớn.

Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Lúc này, hắn mới lấy lại được nhận thức, phát hiện ra bản thân đã không còn ở trong đình viện lúc đêm muộn nữa.

Hết chương 764.
Bạn cần đăng nhập để bình luận