Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3660. Hai vị cường giả nắm giữ quyền hành thiên địa



Chương 3660. Hai vị cường giả nắm giữ quyền hành thiên địa




“Dị bảo này hẳn là Hỗn Nguyên Châu.”
“Không nghĩ đến nó lại rơi vào tay của ngươi.”
Vận Chủ chú ý đến dị bảo, nhận ra bên trong ẩn chứa đạm khí. Mặc dù thời đại Tiên Thiên cách lúc này rất xa, nhưng vật phẩm thời đại này vẫn còn sót lại không ít. Mỗi một vật Tiên Thiên đều có khí tức tinh thuần vượt xa hiện tại, gần với Đạo nhất.
Sau Tiên Thiên, Thương Mang được thai nghén và sinh ra. Không ít người cho rằng Đạo bên trong Thương Mang không hoàn chỉnh. Chỉ khi nào có được vật phẩm hình thành thời kỳ Tiên Thiên thì mới có được khí tức lạc ấn lưu lại.
“Ha ha, chỉ tình cờ có được mà thôi.”
Bóng người có diện mạo bình thường tùy ý cười một tiếng.
Tồn tại cấp bậc như bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều nắm giữ trong tay một số vật Tiên Thiên.
Có thể đồng thời dung nạp Thủy Tổ Hư, Vận Chủ và thế giới của ông ta, tất nhiên phải là đồ vật có lực gánh chịu. Vũ trụ bình thường có thể bị đánh sập chỉ bởi một sợi khí tức của bọn họ. Ba người đồng thời xuất hiện, vũ trụ đó sẽ bị hóa thành bột mịn trong nháy mắt.
“Hy vọng hai ngươi đừng lừa gạt ta.”
Lúc này, một âm thanh thật lớn vang lên trong thời không. Trước mắt ba người hoa lên. Khi xuất hiện, bọn họ đứng trước mặt một bóng người mặc trường bào thánh khiết, đầu đội vương miệng, tay cầm pháp trượng.
“Thế Chủ…”
Bất luận là Thủy Tổ Hư, Vận Chủ hay Tai Chủ, biểu hiện đều run lên. Ba người đã bước vào Lộ Tận lĩnh vực từ lâu nhưng có thể im lặng đưa bọn họ tiến vào lĩnh vực thời không này, đây chính là sức mạnh của quyền hành.
Lộ Tận lĩnh vực trước mặt Chân Lộ lĩnh vực hoàn toàn không có bất kỳ sức chống cự nào.
Có rất ít tồn tại chưởng khống quyền hành ở Thương Mang. Muốn gặp gần như không thể nào, ngay cả tìm cũng không tìm được.
Thế Chủ trước mắt chính là tồn tại nắm quyền hành sáng thế trong tay. Nếu đối phương không muốn gặp bọn họ, cho dù bọn họ có lật khắp Thương Mang cũng không thể cảm nhận được khí tức.
“Là thật là giả, nhìn một lần là biết.”
Thủy Tổ Hư lên tiếng.
Thế Chủ đã từng sáng lập Sáng Thế Sơn, còn sáng tạo một tộc đàn thế gia vọng tộc, là chủng tộc trời sinh có thiên phú dưng dục thế giới. Về sau, không biết vì duyên cớ gì, chủng tộc này hoàn toàn mai danh ẩn tích nhưng Thế Chủ vẫn trường tồn giữa thế gian.
Ông ta tu hành Sáng Thế chi đạo, tập trung vào việc sáng tạo thế giới, từ tiểu thiên thế giới đến trung thiên thế giới rồi đại thiên thế giới, đa nguyên vũ trụ, siêu cấp đa nguyên vũ trụ và chân giới. Mỗi một giai đoạn đều có một cấp độ tương ứng.
Bây giờ, Thế Chủ đã đạt đến tình trạng sáng tạo chân giới. Ông ta cho rằng, chỉ cần có thể sáng tạo ra thế giới có thể so sánh với Thương Mang, bản thân có thể siêu thoát khỏi cảnh giới trước mặt. Trong suy nghĩ của Thế Chủ, sau Phàm cảnh, Tiên cảnh, Đạo cảnh còn có một cảnh giới nữa là Thiên cảnh.
Chỉ là trước giờ vẫn chưa từng có người đạt đến…
“Ta đã kiểm tra, minh chủ Phạt Thiên Minh không có quyền hành sáng tạo, nhưng hắn lại biết cách làm thế nào để vận dụng sáng tạo. Trên người hắn ẩn chứa bí mật rất lớn.”
“Có lẽ giống như các ngươi đã nói, là con đường thứ ba.”
“Bên trong khí vận chúng sinh và tín ngưỡng có che giấu một sức mạnh nào đó mà chúng ta chưa nghiên cứu được, hơn nữa sức mạnh đó còn liên quan đến bản chất đạo lý.”
Sau khi Thế Chủ xuất hiện, toàn bộ thời không thiên địa dường như ngưng lại. Bất kỳ thời gian hoặc khí tức nào cũng đều bị đóng băng tại một giai đoạn nào đó.
Đây là giai đoạn quá khứ, tương lai, thậm chí hiện tại cũng không có người đặt chân qua. Không ai có thể phát hiện được cuộc trò chuyện của bọn họ, từ đó cũng sẽ không có bất kỳ nhân quả nào được tiết lộ.
Tai Chủ và Vận Chủ đều âm thầm kinh hãi. Bọn họ hiểu rất ít về Chân Lộ Lĩnh Vực nhưng bọn họ vẫn có thể nhận ra được sự chênh lệch rất lớn giữa bản thân và sinh vật lĩnh vực này.
Cùng lấy chữ Chủ để tự xưng, nhưng bọn họ trước mặt Thế Chủ tuyệt đối không có bất kỳ sức mạnh chống lại nào.
Ánh mắt Vận Chủ khẽ động. Ông ta tự nhận mình đã tiếp cận lĩnh vực kia rất gần, đời này ông ta nhất định sẽ đắc đạo. Nhưng bây giờ, có vẻ như ông ta đã đánh giá quá cao bản thân.
Trách không được Thủy Tổ Hư vẫn luôn tỏ thái độ coi thường kế hoạch của ông ta.
“Thuyết khí vận rất mờ mịt, hư vô. Ta đã từng dùng khí vận chi thuật bố cục Diêu Quang tổ đình, ý định dùng khí vận gánh lấy con đường của chính mình, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Khí vận sinh ra đã là một thuyết pháp huyền bí. Rốt cuộc nó đến từ cá thể sinh linh hay là trời cao giao phó, cái này không ai có thể nói rõ…”
Ánh mắt của Vận Chủ trở nên thâm thúy, rất nhiều suy nghĩ nhanh chóng lướt qua trong đầu.
Ông ta được xưng là Vận Chủ không phải là không có nguyên nhân. Đạo mà ông ta tu là khí vận nhất đạo. Nếu không, ông ta cũng không mưu đồ khí vận của Diêu Quang tổ đình, về sau còn có bố cục nhiều năm như Tiên Sở Hạo Thổ, Vị Ương tiên triều, Nam Chiếu cổ quốc… Đáng tiếc, đến một bước đó, ông ta vẫn không cách nào bước thêm về phía trước nửa bước.
Đến tận lúc này, ông ta mới cho rằng mình đã đạt đến Lộ Tận đỉnh phong, có nắm chắc tranh đoạt quyền hành.
Nhưng đối mặt với Thủy Tổ Hư, ông ta vẫn cảm thấy đối phương thâm bất khả trắc. Ông ta có thể xác định Thủy Tổ Hư chưa từng đặt chân vào Vô Thượng Phá Toái, càng không nắm giữ được quyền hành.
Chẳng lẽ bọn họ đều đã ở Lộ Tận Lĩnh Vực, nhưng thật ra vẫn còn lý thuyết cao thâm hơn ở đằng sau?
“Luân Hồi Chi Chủ đã ở chỗ sâu luân hồi từ trước, đang chờ Thế Chủ.”
Lúc này, Tai Chủ lên tiếng. Ông ta vô cùng cung kính trước Luân Hồi Chi Chủ và Thế Chủ nắm giữ quyền hành. Hết chương 3660.



Bạn cần đăng nhập để bình luận