Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2323: Toàn Tiên Vực Hoang mang

Chương 2323: Toàn Tiên Vực Hoang mang

Khi ấy, tất cả thiên địa đều giống như mờ đi, trở thành vật chất tương tự bọt biển, Thương Mang chi hải vô tận ở cuối thiên địa xa xôi bắt đầu khởi động, sau đó trào tới nơi này.

Có dấu vết về một cổ chiến thuyền mơ hồ chiếu rọi chư thiên, trong đó tựa như có bóng ma nào đó vẫn luôn sừng sững, chưa từng biến hóa. Bao gồm cả mấy vị chân tiên đã có tuổi đời và hiểu biết rất sâu về cổ sử, đã nghiên cứu qua Thương Mang chi hải, cũng khẳng định đó là dấu hiệu của một thảm họa.

Nhiều vũ trụ cùng xuất hiện dị tượng như vậy, làm cho tất cả mọi người run rẩy và sợ hãi. Tiên vực khó lắm mới được yên bình lại sắp phải đối mặt với một hồi hạo kiếp diệt thế? Đến cả Tiên Vương cao cao tại thượng cũng không thể may mắn thoát khỏi, vậy tu sĩ bình thường thì sao?

Có lẽ mọi chuyện sẽ giống như tin tức nói, tất cả sẽ hóa thành tro bụi trong một khoảnh khắc, ngay cả tư cách bị hiến tế cũng không có. Tin tức như vậy làm cho Tiên vực khắp vũ trụ đều lâm vào bầu không khí hỗn loạn bất an.

Chẳng lẽ đại thế phồn thịnh của hôm nay sẽ kết thúc nhanh như vậy? Bọn hắn không cam lòng.

Thời gian trăm năm đối với tu sĩ mà nói thật sự chỉ là một cái búng tay mà thôi.

Một tu sĩ bình thường bế quan một lần cũng đã mất ngàn năm, thậm chí vạn năm, hoặc lâu hơn nữa.

Càng đừng nói là những người có tu vi cao thâm, sợ rằng ngày hôm sau tỉnh lại thì cũng là lúc hạo kiếp giáng xuống. Tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác cấp bách và bất an, không ai hoài nghi lời này là thật hay giả.

Rất nhiều Tiên Vương thế gia cũng gấp rút chuẩn bị, tính toán nên đối mặt với hạo kiếp lần này ra sao.

Kẻ mạnh như Tiên Vương cũng chỉ là tế phẩm để hiến tế, toàn bộ thế giới, toàn bộ vũ trụ đều sẽ bị hiến tế. Khi đó, những sinh linh bình thường ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có.

Sau khi biết được tất cả những điều này, mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng và không cam lòng.

Ngoại trừ các Tiên Vương gia tộc ra, những thế lực đạo thống cổ lão có chân tiên tọa trấn cũng bắt đầu chuẩn bị, muốn thử xem có thể vượt qua chiến trường Thương Mang để rời khỏi Tiên vực hay không.

Kể cả Dị vực cũng đã nhận được tin tức như vậy, rất nhiều Tiên Vương Dị vực từng thần phục Thiên Đình ở Tiên vực đều cảm thấy sợ hãi, nghĩ đến rất lâu trước đây, Đế tộc chi tổ cũng đã mang theo tộc nhân rời đi.

Bọn hắn vứt bỏ Dị vực, giống như đã sớm đoán được trong tương lai không xa, Tiên vực và Dị vực sẽ gặp một tai họa khủng bố chưa từng có.

Tất cả vũ trụ đều bị bao trùm trong một bầu không khí bất an, sợ hãi.

"Rõ ràng đang là đại thế phồn thịnh, vì sao lại xuất hiện loại chuyện này? Những Tiên Vương đó chính miệng nói như vậy, đồng nghĩa với việc đang phán tử hình cho tất cả chúng ta sao?”

Tại rất nhiều cổ thành ở Tiên vực bắt đầu có tiếng nói không cam lòng của thế hệ trẻ. Bọn hắn thì thầm, siết tay thật chặt. Bọn hắn vẫn chưa trưởng thành, muốn bước lên Tiên Đạo cảnh còn phải đi một đoạn rất xa.

Thời thế phồn vinh khiến cho bọn hắn nhìn thấy hy vọng, nhưng hiện tại lại khiến bọn hắn tuyệt vọng? Bọn hắn không cam lòng. La Huyền của La vương phủ cảm thấy vô cùng chua xót, hắn đã nghe chính La vương lão tổ chứng thực. Trận hạo kiếp này, chậm nhất là trăm năm nữa sẽ giáng xuống.

Những tồn tại chí cường bôn ba trong Thương Mang chi hải không phải là lực lượng mà Tiên Vương có khả năng chống lại, hơn nữa số lượng của phe đối phương còn là một bí ẩn.

"Hiện tại Thiên Đình đang nắm quyền, chẳng lẽ người đó lại mặc kệ Tiên vực sao?"

Có người cắn răng, nghĩ đến Cố Trường Ca ngồi trên ngôi cao ở sâu trong Thiên Đình quan sát chúng sinh. Hắn đã mạnh đến mức đó, vì sao không thể ngăn trở hết thảy?

Có không ít tu sĩ ôm ý nghĩ như vậy, thế nhưng càng có nhiều người hơn cảm thấy Cố Trường Ca thống trị Tiên vực, thành lập Thiên Đình, nhưng không có nghĩa hắn để tâm đến sự sống chết của chúng sinh ở Tiên vực.

Dù sao trước Cấm Kỵ kỷ nguyên, chính hắn đã ra tay hủy diệt Tiên vực.

Huống chi, đối mặt với trận hạo kiếp này, có lẽ ngay cả Cố Trường Ca hắn cũng bất lực, không có cách nào.

Rất nhiều tu sĩ đều có cảm giác chua xót, trong lòng tràn ngập bi thương, dường như đã thấy được ngày đó đang đến, có phồn vinh đến mấy cũng phải kết thúc ảm đạm như vậy, hết thảy quy về hư vô.

Các vũ trụ khắp Tiên vực đều bị bầu không khí như vậy bao trùm.

Rất nhiều thiên kiêu muốn xông pha một phen để người đời biết đến danh tiếng của bản thân cũng trở nên chán nản, mất đi ý muốn tranh phong.

Kể cả thượng giới cũng thế, những thiên kiêu sớm đã đi theo con đường xưng Đế, mong được chứng đạo đều cảm thấy tâm trạng mình rất khó tả, trên vai mỏi mệt giống như bị mười nghìn ngọn núi lớn đè lên, mỏi mệt đến không thở nổi.

Trong Phù Diêm Cảnh, Tiên Cung di tộc vừa trở lại những ngày tháng bình yên cũng biết được tin tức này.

"Gia gia...”

Sầm Sương đứng trong cung điện, nàng nắm chặt tay lão Thành chủ, giọng nói đong đầy bi thương.

Tuy nàng biết lão Thành chủ không phải gia gia ruột thịt của mình, nhưng từ trước tới nay, nàng luôn đối xử với hắn như đối xử với gia gia.

Vậy mà hiện tại hắn đã sắp toạ hóa, vĩnh biệt cõi trần, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.

Trong cung điện còn có rất nhiều trưởng lão đang đứng thẳng, trên mặt đều mang nét không đành lòng và bi thống, bọn hắn nhẹ giọng thở dài.

Hết chương 2323.
Bạn cần đăng nhập để bình luận