Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 116: Bối cảnh của Cố Tiên Nhi

Chương 116: Bối cảnh của Cố Tiên Nhi

Nháy mắt một cái đã nửa tháng trôi qua.

Từ sau khi Diễm Cơ quay trở về Cố gia phục mệnh, Cố Trường Ca cũng tìm hiểu thêm được gần hết tin tức của Cố Tiên Nhi.

Xem ra cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.

Dù sao thì con đường đào cốt này cộng thêm đào thôn thần bí, một cây đào cổ thụ thần bí, trở thành người xuyên không, hắn chắc chắn còn quen thuộc hơn bất kỳ ai.

Cho đến giờ, phía sau Cố Tiên Nhi chắc chắn có một vị cường giả thần bí đứng đằng sau.

Ngoài ra, theo như lời Diễm Cơ nói, lớp sương mù bao phủ trên đào thôn thần bí, trong đó còn ẩn chứa không ít khí tức kỳ quái.

Nói trắng ra thì thôn đào đó chắc chắn không chỉ đơn giản là chỉ có cây đào.

Rất có khả năng còn có cường giả khác.

Sau khi nghĩ thông suốt những điều này, Cố Trường Ca cũng có suy nghĩ, ý nghĩa của Tiên Khí Chi Địa kỳ thực lại là nơi hoang vắng ở trên thượng giới.

Tại thôn trang của vùng đất hoang vắng.

Có lẽ Cố Tiên Nhi còn có mấy sư tôn cường đại tứ chi không đầy đủ.

Kiểu khuôn mẫu trùng hợp này, hắn còn có thể nói gì chứ?

Dĩ nhiên, Cố Trường Ca cũng chẳng lo lắng, dù sao thì Cố Tiên Nhi cũng chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, thủ đoạn của hắn còn nhiều lắm.

Sau đó, sau khi Cố Trường Ca biết được hướng đi của Cố Tiên Nhi, cũng bắt đầu động thân, chuẩn bị quay trở lại Đạo Thiên Tiên Cung.

Cho đến giờ mặc dù hắn là thiếu chủ Cố Gia, còn phụ thân hắn lại là người đứng đầu.

Trong Cố gia, kỳ thực cũng chẳng có chuyện gì của hắn.

Vì vậy hắn cũng nên đi Đạo Thiên Tiên Cung tính toán chuyện khác một chút.



Thượng giới, nội vực, Vô Lượng Thiên.

Vốn là vùng đất phồn hoa gần sát với khu vực trung tâm. Bí cảnh với vô số những cơ duyên, ra đời không biết bao nhiêu nhân vật tài tình tuyệt thế, vang dội cổ kim.

Hơn nữa, nơi đây cũng là vùng đất thịnh vượng của các tộc, các đạo thống từ xưa tới nay.

Thái Cổ Tiên Tộc, Bất Hủ đại giáo, đạo thống tối thượng… Đều có thể nhìn thấy bóng dáng và nhánh chi ở nơi đây.

Đạo Thiên Tiên cung chính là thế lực khổng lồ, lai lịch cực kỳ thần bí và lâu đời, thời gian khai lập lâu đời và bất hủ.

Có tu sĩ từng nói Đạo Thiên Tiên Cung có di tích của chân tiên, có được kinh văn của chân tiên, cũng ẩn giấu con đường thành tiên.

Tất cả những điều này, có thể nói là nhiều không kể hết.

Kể từ đó, Đạo Thiên Tiên Cung cũng trở thành nơi mà đệ tử tộc nhân của các môn phái muốn bái nhập.

Tổ chức của Đạo Thiên Tiên Cung cũng vô cùng phức tạp, dường như là đằng sau các đại thế lực đạo thống đều có bóng dáng của nó.

Do đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung căn bản là đều phân bố ở các Đại Đạo Thống.

Lúc này, trước một sơn môn hùng vĩ mà Đạo Thiên Tiên Cung sở tại.

Tu sĩ qua lại nơi đây vô cùng náo nhiệt.

Có thể thấy rất nhiều sinh linh của các tộc, sau lưng mọc cánh, đỉnh đầu có sừng, đôi mắt đỏ au… Khí tức cường đại.

Cũng có không ít kẻ bị các đệ tử của các Đại đạo thống coi làm thú cưỡi, đang trên đường quay trở về Đạo Thiên Tiên Cung.

Ở phía dưới cũng có một phường thị khổng lồ.

Âm thanh rất huyên náo.

“Đạo Thiên Tiên Cung Thập Mỹ Đồ, thế nhưng có người cần sao? Mười vị nữ tử xinh đẹp nhất, những thiếu hiệp trẻ tuổi không ao ước sao? Mỗi một người đều là tuyệt thế giai nhân, đợi chân quân tử đến tương ngộ.”

“Bảo thuật nghịch thiên mà Tiên tộc lâu đời đánh rơi, uy lực ngút trời, vô địch thiên hạ. Không thể bỏ lỡ thời cơ, nếu không mất rồi sẽ không thể lấy lại.”

“Bảo vật mà Thái Dương Thần Tước đánh rơi, người trả giá cao sẽ có được. Mặc dù đã không còn nguyên vẹn, thế nhưng lại chính là đạo hỏa điên phong, tìm hiểu ngọn ngành, có thể thông hiểu được đại đạo chi hỏa của chân đế, mở ra được con đường của mình.”

“Chuẩn Thánh Dược, loại cổ dược hơn tám vạn năm tuổi, đã tỏa ra thánh quang, sắp hóa thành thánh dược, người muốn tranh hãy mau lại, bảo dược hiếm thấy đây!”

“Quan khách qua đường, xin đừng bỏ lỡ, mau lại xem một chút.”



Một thiếu nữ áo xanh vóc dáng mảnh mai, còn có một chú hồng điểu lớn đậu ở trên vai, lông mày khẽ chau lại, đang quan sát những thứ đồ này.

Chính là Cố Tiên Nhi.

Trên đường từ ngoại vực tới đây, đã trải qua không ít khó khăn trắc trở, vượt qua rất nhiều truyền tống trận, nàng mới có thể vào được nội vực.

Ở đây, cuối cùng nàng cũng chứng kiến được cái gì gọi là phồn hoa hưng thịnh, vạn tộc mọc lên như nấm.

Cũng chứng kiến được cái gì gọi là mênh mông bát ngát.

Trên đường đi, nàng gặp phải không ít những thiếu niên trẻ tự xưng là thiên tài, có điều tất cả đều thất bại thảm hại trong tay nàng, ngay đến cả việc dùng hết sức lực để ép nàng cũng vô dụng.

“Những thứ đồ này là thật hay giả, dưới Đạo Thiên Tiên cung có lẽ sẽ không có người dám bán đồ giả đâu nhỉ?”

Cố Tiên Nhi nghe thấy những lời giao bán nhiều như vậy, luôn cảm thấy mỗi nơi nàng đi qua, đều đã bỏ lỡ vô số cơ duyên.

Điều này khiến cho một kẻ mê bảo vật như nàng phải bối rối.

Đại hồng điểu ở trên vai nàng, nghe thấy nàng lầm bầm câu này, liền trợn mắt lườm một cái.

Bình thường trông có vẻ rất thông minh, thế nhưng lại giống như một kẻ ngốc khi ở trước những thứ được gọi là thiên tài địa bảo này.

Cố Tiên Nhi đi qua phường thị, đôi lông mày chau lên

Trong đó đang trao đổi các loại bảo vật, tiếng gào thét, tiếng rao bán, chưa hề dừng lại chút nào.

Những âm thanh này khiến cho đầu nàng phát choáng váng.

Nàng rất muốn mua.

Thế nhưng lại nghèo, nếu như nói còn cái gì không thì đó chính là nghèo rớt mùng tơi.

Mấy vị sư tôn trong đào thôn cho nàng rất nhiều đồ tốt, thế nhưng lại chẳng cho nàng tiền.

Trên đường đi này, nàng không biết đã phải đánh gục bao nhiêu thiên tài mới có thể có đủ lộ phí đi đường.

Vì vậy nhìn thấy tất cả những thứ này, nàng đều sáng cả mắt lên, nhìn một cách thèm thuồng.

Thiên tài khác thì có một đoàn người hầu đi theo, thế nhưng nàng chỉ có một kẻ nô bộc, hơn nữa cũng chẳng có bao nhiêu tiền.

Nghĩ tới đây, Cố Tiên Nhi nghiến răng, ghi thêm một món nợ với vị ca ca tốt kia của mình, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Hết chương 116.
Bạn cần đăng nhập để bình luận