Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 472: Không phiền Trường Ca thiếu chủ quan tâm

Chương 472: Không phiền Trường Ca thiếu chủ quan tâm

"Lời này của Trường Ca thiếu chủ là có ý gì? Diệp Lăng chết như thế nào? Làm sao Sở Sở nghe không hiểu."

Bất quá, trên nét mặt của Giang Sở Sở vẫn duy trì bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói.

Lúc này, trong nội tâm nàng đã có tám phần chắc chắn, Cố Trường Ca tuyệt đối có liên quan đến người thừa kế ma công.

"Nghe không hiểu cũng không sao. Việc này cũng không quan trọng."

"Sau này Sở Sở thánh nữ liền sẽ rõ ràng."

Cố Trường Ca lắc đầu, "Ngược lại là Sở Sở thánh nữ từ xa đến đây, Cố mỗ không có tiếp đón từ xa, kính ngươi một chén."

Nói xong, hắn chủ động đổ ly rượu, uống hết một hơi.

Giang Sở Sở có chút chần chờ.

"Làm sao? Sợ Cố mỗ hạ độc trong rượu ư?"

Cố Trường Ca thấy bộ dáng của nàng, không khỏi cười nhạo một tiếng, một câu đâm trúng tim đen của Giang Sở Sở.

"Trường Ca thiếu chủ suy nghĩ nhiều…"

Giang Sở Sở nhướng mày, mặc dù trong nội tâm nàng đích thực là nghĩ như vậy, nhưng lúc này đương nhiên không thể thừa nhận như thế.

Dù sao đây chính là tương đương với việc không cho Cố Trường Ca mặt mũi.

Bất kể nói thế nào, hiện tại mặt mũi của hai người còn chưa có xé ra, hoặc là nói vẫn còn đang trong giai đoạn điều tra.

Hoặc nhiều hoặc ít vẫn phải cân nhắc đến thể diện của đối phương.

Nhưng mà, Cố Trường Ca mất hết cả hứng khoát khoát tay, đánh gãy nàng, "Thôi, không uống cũng được, Sở Sở thánh nữ cảnh giác như thế cũng là bình thường, dù sao ta đích xác là đã hạ độc trong rượu này."

Nghe vậy, Giang Sở Sở sửng sốt một chút, kịp phản ứng lại ý trong câu này của Cố Trường Ca, con ngươi không khỏi đột nhiên co rút lại.

Lúc này, cho dù là tâm cảnh của nàng, sắc mặt cũng không khỏi tái đi.

Nàng dùng thiên phú đặc thù ngược dòng tìm hiểu khí tức của Cố Trường Ca, bây giờ cuối cùng cũng thành công.

Ông! !

Giờ khắc này, hô hấp của nàng quả thực muốn ngạt thở.

Trong nháy mắt cả tâm trí của nàng tràn ngập một màn sương mù xám xịt khó tả làm cho người ta điên cuồng, không thể nhìn thẳng, ở trong có bộ dáng của một tồn tại đáng sợ không nói nên lời, cổ xưa mà uy nghiêm, giống như là muốn kéo chúng sinh vào trong đó.

Loại khí tức hào hùng mà hỗn loạn này, giống như là có vô số bản nguyên và trật tự tạo thành, dưới uy nghiêm kia, nàng chỉ như một con kiến hôi nhỏ bé.

"Quả nhiên..."

"Thôn phệ rất nhiều bản nguyên và thể chất..."

Thần sắc dưới khăn che mặt của Giang Sở Sở có chút tái nhợt, nhưng vẫn đang dùng ý chí lực cường đại kiềm chế bản thân, không để cho mình lộ ra bất kỳ điểm khác thường gì.

Hiện tại nàng đã có thể xác định, Cố Trường Ca mới là người thừa kế ma công ẩn tàng sâu nhất kia!

Việc này quá kinh khủng, đơn giản làm cho người ta toàn thân ớn lạnh!

Trước đó suy đoán là một chuyện.

Hiện tại sau khi xác định xong, cho dù là tâm cảnh của nàng, cũng đang có chút run rẩy, sự việc cuối cùng cũng biến thành cục diện mà nàng không muốn xảy ra nhất.

Cố Trường Ca tràn đầy hứng thú nhìn nàng.

Như thể không biết Giang Sở Sở đang làm cái gì.

"Sở Sở thánh nữ đây là có chuyện gì? Sắc mặt bỗng nhiên có chút không ổn, vừa rồi lời này của Cố mỗ chỉ là nói đùa mà thôi, ngươi không cần để ý?"

Giang Sở Sở rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, nghe vậy gật đầu nói, "Đa tạ sự quan tâm của Trường Ca thiếu chủ, bất quá loại trò đùa này, vẫn là ít đùa thì tốt hơn."

Nếu như là ở ngoại giới, nàng còn có tự tin để chiến với Cố Trường Ca một trận.

Nhưng mà trên địa bàn của Trường Sinh Cố gia, nàng đừng nói là động thủ, thậm chí còn không dám để cho Cố Trường Ca phát giác được điểm bất thường của nàng.

Lý do mà Cố Trường Ca không động thủ với nàng, là vì hắn không biết rằng nàng đã biết được thân phận thật sự của hắn.

Bây giờ, nếu như bị Cố Trường Ca phát giác được, hắn có thể buông tha mình sao?

Bất quá, Giang Sở Sở chắc chắn Cố Trường Ca sẽ không dễ dàng ra tay với nàng.

Một khi nàng xảy ra chuyện ở Trường Sinh Cố gia, thế thì sau này Trường Sinh Cố gia đều sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người.

Trừ phi Cố Trường Ca bằng lòng để lộ thân phận của mình.

Các loại ý niệm hiện lên ở trong lòng nàng, lúc này Giang Sở Sở đã sinh ra ý nghĩ muốn rời đi.

Trực giác của nàng ngay từ đầu quả nhiên không sai.

Chỉ bất quá sau khi xác định thân phận chân chính của Cố Trường Ca, muốn vạch trần thế nào, đó lại là một vấn đề rất khó, bởi vì nàng không có bất kỳ chứng cứ nào.

Tiết lộ cho Nhân Tổ điện ở phía sau?

Thế nhưng mà bằng vào lời nói của một mình nàng, lại làm sao có thể rung chuyển Cố Trường Ca, rung chuyển cả Trường Sinh Cố gia.

Đến lúc đó nói không chừng còn sẽ bị người coi là nàng cố ý vu hãm Cố Trường Ca.

Bởi vì nàng không cầm ra được bất kỳ chứng cứ nào chứng minh Cố Trường Ca là người thừa kế ma công, nếu như thân phận của hắn đơn giản hơn một chút, vậy thì sự việc còn dễ xử lý.

Thế nhưng thân phận và bối cảnh của Cố Trường Ca, chú định hắn là nhân vật đứng sừng sững ở đỉnh phong của thượng giới.

Loại lời nói vô căn cứ này, ai dám nói?

Chuyện này, cần bàn bạc kỹ hơn.

"A, làm sao ta không quan tâm được?"

Nghe vậy, nụ cười của Cố Trường Ca bỗng nhiên trở nên có chút ý vị sâu xa, "Dù sao Sở Sở thánh nữ từ xa chạy đến, phần ân tình này, Cố mỗ sẽ ghi nhớ kỹ, quan tâm ngươi một chút, chắc không sao đâu nhỉ?"

Lúc này, Giang Sở Sở chỉ muốn rời đi ngay.

"Không phiền Trường Ca thiếu chủ quan tâm."

"Hôm nay tới vội vội vàng vàng, nếu Trường Ca thiếu chủ nói Diệp Lăng đã chết, vậy thì ta cũng nên đi tìm các đầu mối khác."

Nàng hồi đáp rất uyển chuyển, nói rõ ý muốn cáo từ của bản thân.

Nhưng mà lúc này Cố Trường Ca làm sao có thể để nàng tuỳ tiện rời đi được?

Hết chương 472.
Bạn cần đăng nhập để bình luận