Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2749. Phản loạn

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Ngay khi không thấy bóng dáng Cố Trường Ca đâu nữa, Bạch Cốt Tổ Vương cũng biến mất.
Mộc Yên thở dài, thu hồi ánh mắt, sau đó cũng nhìn về phía Linh Hoàng ở bên cạnh, nói:
“Linh Hoàng tỷ tỷ, sao lại có địch ý với ta như thế, ta cũng đâu có gây uy hiếp gì đến ngươi.”
Nàng cực kỳ thông minh, thuở nhỏ sống trong đủ loại hoàn cảnh ác liệt, đã quen với việc nhìn mặt mà nói chuyện, tự nhiên nhận ra chút địch ý và bất mãn của Linh Hoàng đối với mình.
Chỉ là trước đó có mặt Cố Trường Ca, Mộc Yên cũng ngại một vài nguyên nhân khác, nên không nói nhiều. Bây giờ, Cố Trường Đã vừa rời đi, trái lại nàng định mở rộng thiên song, nói chuyện rõ ràng với Linh Hoàng.
“Ồ, bản hoàng sao lại có địch ý với ngươi chứ, ngươi lo lắng thái quá rồi.”
Linh Hoàng cười giễu, khôi phục lại dáng vẻ cao quý trang nhã, cao không thể chạm tới. Chuyện thế này, sao nàng có thể thừa nhận được, nói ra cũng làm mất mặt chính mình.
Mộc Yên biết Linh Hoàng sẽ không thừa nhận, chẳng qua nàng cũng không thèm để ý nữa. Nàng khẽ nói:
“Thật ra Linh Hoàng tỷ tỷ không cần phải như thế. Cố công tử đối xử với ta và Linh Hoàng tỷ tỷ đều như nhau hết, mặc dù trông thì ôn nhuận như ngọc, nhẹ nhàng hữu lễ, nhưng chẳng qua đó chỉ là tượng trưng thôi. Thật ra Cố công tử vẫn luôn duy trì một khoảng cách nhất định đối với tất cả mọi người, nếu như ngươi muốn đến gần hắn, thì sẽ phát hiện hắn và ngươi xa cách đến mức không thể chạm vào, giống như thuộc về một thế giới xa xôi khác vậy.”
Lời này khiến Linh Hoàng phải sững sờ, sau đó… vô cùng tán đồng.
Hàng chân mày của nàng rủ xuống, trong lòng không hiểu sao lại buồn bực vô cớ, nàng tâm cao khí ngạo đến thế nào, là Nữ hoàng Linh Khư hoàng tộc, cũng là đệ nhất thiên kiêu ở Linh Khư Chân giới đến bây giờ đã biết bao nhiêu kỷ nguyên rồi. Vậy mà đến bây giờ nàng vẫn chưa từng nghĩ rằng có một ngày nào đó mình sẽ sinh ra cảm giác khao khát đối với một nam tử.
Ở trước mặt Cố Trường Ca, nàng cũng không phải không biểu hiện ám chỉ. Nhưng Cố Trường Ca không phải làm như không thấy, mà chính là không thèm để bụng.
Linh Hoàng thầm thở dài than thở trong lòng, nhìn Mộc Yên, bỗng nhiên có cảm giác đồng bệnh tương liên.
“Bây giờ, trái lại ta cảm thấy hơi hiếu kỳ, ban đầu lúc ở Bích Du Thiên Cảnh, người mà Cố công tử bỗng nhiên nhớ đến kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào, thật muốn gặp thử một lần.”
Mộc Yên nhoẻn miệng cười.
“Chính vì cảm giác nhìn không thấu này lại là mị lực khiến người ta si mê, mới làm người ta can tâm tình nguyện…”
Sau đó, bên khóe miệng nàng hiện lên nụ cười đắng chát và ghen tị.
Đây là lần đầu tiên Linh Hoàng nghe thấy việc này, lúc này cũng đứng sững sờ tại chỗ, trên mặt cũng không khỏi lộ vẻ hâm mộ.
Ngày hôm sau khi Cố Trường Ca biến mất khỏi Tiên Linh văn minh, thế cục toàn bộ Tiên Linh văn minh liền xảy ra biến hóa vi diệu.
Đám người Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân rõ ràng cảm nhận được một vài tộc quần hình như đang ngo ngoe rục rịch.
Mấy tộc quần này không biết biết được từ đâu việc Cố Trường Ca đã rời khỏi Tiên Linh văn minh. Phải biết, chuyện này chính là bí mật của Phạt Thiên Minh.
Ngoại trừ bọn họ ra, có rất ít người biết việc này, đám tộc quần này, làm sao mà biết được? Chẳng lẽ có người thôi diễn biết được? Hay là nguyên nhân khác?
Hai người Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân, suy nghĩ trăm mối mà vẫn không tìm ra nguyên nhân, suy đoán là do nội bộ bên trong Phạt Thiên Minh xuất hiện vấn đề, có người cố ý tiết lộ tin tức này ra bên ngoài.
Bởi vì bọn họ cũng có lo lắng này, cảm thấy Cố Trường Ca một khi rời đi thì sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức và vấn đề theo sau đó.
Khoảng thời gian này, mặc dù Tiên Linh văn minh gió êm sóng lặng, nhưng đó cũng chỉ là mặt ngoài.
Dù sao thế lực tộc quần của Tiên Linh văn minh thật sự là quá nhiều, hiện giờ Cố Trường Ca cũng không có nhiều tinh lực để thu phục hết bọn họ.
Điều này dẫn đến việc, một khi Cố Trường Ca rời khỏi Tiên Linh văn minh, cục diện vốn đang gió êm sóng lặng kia rất có thể sẽ bị phá vỡ.
Rất nhiều thế lực tộc quần, bề ngoài thì thần phục, thật ra vẫn luôn âm thầm liên hệ với nhau, không muốn vị Phạt Thiên Minh nô dịch như thế.
Cái gọi là Phạt Thiên Minh, theo như bọn họ nghĩ, vốn chính là không biết sống chết.
Rõ ràng Tiên Linh văn minh quy thuận Hi Nguyên văn minh, chỉ cần mỗi kỷ nguyên tiến cống tài nguyên và kết tinh vận mệnh là có thể gối cao đầu không lo không nghĩ.
Nếu đi theo Phạt Thiên Minh, đối nghịch lại thiên đạo, đó tuyệt đối chính là con đường đi đến bóng tối, không có bất kỳ đường lui hay cơ hội sống sót nào.
Mặc dù Cố Trường Ca cường đại đấy, nhưng hắn thật sự có thể chống lại toàn bộ Thương Mang giới, chống lại toàn bộ thiên đạo ư?
Chẳng qua, mặc dù đám người Trọc Phong Tà cảm nhận được các tộc quần đang ngo ngoe rục rịch nhưng rất khó mà xác định được, không có chứng cứ, không thể ra tay.
Bởi vì vẫn chưa có một tộc quần nào động thủ trước.
“Đúng là biết lựa thời cơ. Hết lần này tới lần khác cứ phải chọn ngay sau khi Minh chủ rời đi…”
“Xem ra cần phải tìm thời cơ, trước tiên phải tiêu diệt toàn bộ một vài thành phần, quét sạch đám người được sắp xếp vào, tâm tư không trong sáng trong nội bộ Phạt Thiên Minh.”
Bọn họ hoài nghi rằng thật ra đằng sau những tộc quần này có Hi Nguyên văn minh, hoặc là thế lực văn minh khác đang ủng hộ.
Khi Cố Trường Ca còn ở Tiên Linh văn minh, Hi Nguyên văn minh chẳng dám hiện thân, cũng không điều động lực lượng đến. Nhưng chắc chắn có liên hệ nào đó với những tộc quần này.
Chính bởi vì có Hi Nguyên văn minh chống lưng nên đám tộc quần này mới dám làm như thế.
“Không thì với thực lực của bọn chúng, sao dám chứ?”
“Hoặc nói là định một lần nữa quấy vũng nước đục Tiên Linh văn minh này ư?”
Hết chương 2749.
Bạn cần đăng nhập để bình luận