Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2179: Khắp nơi sợ hãi

Chương 2179: Khắp nơi sợ hãi

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì Nguyệt vương tuyệt đối không thể tin nổi hết thảy trước mắt.

Kia chính là nhân vật mà tất cả mọi người đều kiêng kị sợ hãi, khiến Tiên vực và Dị vực cũng lâm vào khủng hoảng ư?

Nàng thật sự khó có thể liên hệ giữa tồn tại Cấm Kỵ khiến người khác biến sắc với vị nam tử trẻ tuổi hiền hòa tuấn tú trước mắt lại với nhau.

Nhất là bộ dạng cười cười nói nói với gia nhân, thoạt nhìn không có gì khác nhau với những quý công tử cả. Mặc dù mấy ngày nay Cố Trường Ca làm khó nàng, cũng không có nói muốn biến nàng thành khẩu phần lương thực hay là chất dinh dưỡng gì đó để tùy ý thôn phệ.

Nhưng nỗi sợ hãi của Nguyệt vương đối với hắn đã sớm xâm nhập vào thần hồn. Nàng không dám có bất kỳ hành động hay lời nói nào vượt quá bổn phận, chỉ dám cẩn thận dè dặt đứng ở xung quanh, thỉnh thoảng đi lấy nước pha trà.

Nàng đường đường là một Tiên Vương tuyệt thế, mà nay còn không bằng so một nữ tử vừa mới đột phá cảnh giới Chân Tiên. Giờ khắc này, trong nội tâm của Nguyệt vương đang nhìn xem tình cảnh ở phía xa cũng sinh ra một chút tâm tình khác, có hơi phức tạp.



"Tồn tại Cấm Kỵ kia lại đến Tiên vực, đạo pháp chỉ này không phải ý của Nguyệt vương nàng mà là ý tứ của hắn."

"Đây là hắn muốn tất cả Tiên Vương ở Tiên vực tới bái kiến hắn."

Cùng lúc đó, trong Tiên Vương thành, âm thanh của Tiên Vương vừa dứt, toàn bộ La vương thành bỗng nhiên trở nên yên tĩnh. Hầu như tất cả tu sĩ sinh linh cũng sững sờ không dám tin vào tai của mình.

Đám người La Huyền, Vương Vô Thương đã sớm có suy đoán hít một hơi lãnh khí, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Kỳ thực trong nội tâm bọn hắn vẫn luôn ôm một tia may mắn, cảm thấy chuyện như vậy có lẽ sẽ bởi vì nguyên nhân nào đó mà không có khả năng phát sinh. Nhưng khi được một vị Tiên Vương chứng thực là đúng càng khiến bọn hắn không chủ được mà run rẩy kinh sợ.

"Tồn tại Cấm Kỵ kia lại đến Tiên vực?"

Bên trong Tử Trúc Lâm, thanh âm một vị Tiên Vương cổ lão đều đang run rẩy, ẩn chứa sợ hãi khó có thể tin. Giờ khắc này có rất nhiều ánh mắt cũng thay đổi, tràn đầy sợ hãi không thể tin được tất cả những gì đang diễn ra.

Mặc dù bọn hắn không trải qua Cấm Kỵ kỷ nguyên nhưng cũng từ trong những điển tịch cổ lão mà hiểu rõ qua những sự thật kia.

Ngay cả Tiên Cung vĩnh hằng bất hủ cũng bị tồn tại Cấm Kỵ tiêu diệt. Toàn bộ Tiên vực và Khởi Nguyên chi giới sụp đổ dưới một chưởng của hắn, cánh tay hắn đi qua ba ngàn châu, trên trời dưới đất không có người nào sống sót. Nhân vật khủng bố như vậy hôm nay lại đến Tiên vực là muốn tái hiện lại một màn diệt thế kia ư?

"Đây là một trường hạo kiếp mà."

"Nhân vật như vậy trở về thời đại này còn có người nào có thể ngăn hắn sao?"

Có nhân vật cổ lão toàn thân run rẩy, trong ánh mắt lộ vẻ bi thiết tựa như đã thấy được cảnh tượng ở tương lai. Tiên vực sụp đổ bị đánh thành vô số mảnh vỡ khó có có thể hội tụ, tất cả đều nổ tung trở thành tro tàn, chôn vùi trong dòng sông thời gian.

Mà tất cả tu sĩ sinh linh cũng sẽ bị mai táng theo Tiên vực, từ đây bị xóa tên khỏi thế gian. Đối với tất cả sinh linh trên thế gian này mà nói đây không phải hạo kiếp diệt thế thì là cái gì?

Ngay cả Tiên Vương cũng chỉ là chất dinh dưỡng trong miệng tồn tại Cấm Kỵ kia. Hắn đã từng đứng sừng sững trên đỉnh phong của thế gian không người nào có thể áng chừng được, tu vi không có cách nào có thể tưởng tượng.

Giống như việc chủ nhân của Tiên cung từ cổ chí kim đã từng vẫn lạc ở trong tay hắn, hiện giờ lại tới thế gian thì còn ai có thể chống lại được hắn?

Mấy vị Tiên Vương ở chỗ sâu trong hư không cũng trầm mặc, không một ai nói chuyện ở thời điểm này, trong lòng đều không thể bình tĩnh nổi.

Mà vị Tiên Vương vừa rồi quát hỏi Bạch Xuyên cũng không lên tiếng nữa. Trên khuôn mặt hắn có sương mù hỗn độn đang khuếch tán làm thần sắc của hắn cũng trở nên mơ hồ không rõ, nhưng cũng biết trong lòng của hắn hiện giờ khẳng định đang phập phồng kịch liệt.

Tất cả mọi người đều cảm giác được uy áp tới từ địa ngục đang tản ra từ trên người Tiên Vương, hàng tỉ tinh vực trên vòm trời dao động mãnh liệt tựa như sóng lớn, muốn va chạm vào nhau rồi nổ tung.

Bạch Xuyên không nghĩ tới dường như Tiên Vương đã sớm biết được những việc này, ánh mắt hơi ngưng lại.

Mà mục đích hắn tới đây chẳng qua cũng chỉ là truyền cái dụ lệnh này ra nhằm phòng tránh nguy cơ Nguyệt vương gặp phải nguy hiểm tới tính mạng. Về phần phải nghĩ cách như thế nào để cứu viện Nguyệt vương thì hắn vẫn còn đang cân nhắc và lên kế hoạch.

"Các vị, lời đã truyền xong, xin thứ cho tại hạ không thể phụng bồi. Ta còn phải tới những Tiên vực khác để thông báo việc này."

Bạch Xuyên chắp tay, trên khuôn mặt lạnh lùng không có quá nhiều gợn sóng.

Sau đó hắn quay người cưỡi thiên mã đi xa, dường như là vô cùng vội vàng chạy đến những Tiên vực khác.

Tất cả sinh linh trong La vương thành nhìn thấy Chuẩn Tiên Vương Bạch Xuyên đã đi xa thì đều nói không nên lời, ai nấy đều lâm vào trong khủng hoảng cùng với bất an.

Cho dù mọi người ở đây ai cũng nơi này có một tôn Tiên Vương tọa trấn nhưng cũng không thể khiến bọn hắn an tâm. Tất cả đều cảm thấy sợ run, kinh hãi giống như đối mặt với tận thế.

Mặc dù chân tiên cổ lão của các tộc được xem là cường giả siêu cấp ở Tiên vực nhưng hiện giờ cũng là tâm thần không yên, không có cách nào an tâm, trên mặt rất nhiều người đều là nét khổ sở.

Hết chương 2179.
Bạn cần đăng nhập để bình luận