Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1415: Lâm Thanh Long

Chương 1415: Lâm Thanh Long

"Là hắn!"

"Chắc chắn là Cố Trường Ca đã đánh đến đây!"

Lâm Vũ cũng chú ý đến nhưng việc vừa xảy ra, thân thể chấn động, cả người hắn đều đang run rẩy, vừa như hưng phấn vừa như sợ hãi.

Đây cho thấy tâm tình giờ này của hắn vô cùng phức tạp.

Còn những nam nữ trẻ tuổi bên người hắn lúc này thì vô cùng sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Là ai tiết lộ chỗ ở của tộc ta?"

Chỗ sâu nhất của Lâm Tộc, từng toà cung điện nguy nga sừng sững, được sương mù hỗn độn bao phủ, bỗng nhiên có một khí tức vô cùng mênh mông hiện lên.

Oanh!!

Trong đó có vài đạo thân ảnh đi ra, ai nấy đều vô cùng cổ lão, khuôn mặt tang thương, khí tức rất kinh khủng.

Không nghi ngờ gì nữa, bọn họ chính là các lão tổ của Lâm Tộc, tu vi của mọi người đều là kẻ thành đạo.

Đại quân chợt xuất hiện này khiến bọn hắn chau mày, cảm thấy có gì đó không ổn.

Bọn hắn vừa mới thoát được không bao lâu, sao thượng giới có thể tìm đến đây nhanh chóng như thế?

Chẳng lẽ trong Lâm Tộc có phản đổ, đầu quân cho thượng giới trong bóng tối.

Nhưng bây giờ không phải là lúc giải quyết chuyện đó.

"Nếu đại quân bình thường của thượng giới thì không sao, trước tiên giải quyết bọn hắn, sau đó lại lo tộc nhân sau."

"Lão phu cũng muốn xem thử, là ai phản bội tộc ta."

Sắc mặt của tất cả đều rất khó coi, sau đó cất bước rời khỏi đây, bay lên tinh không, ngóng về phía đại quân kinh khủng xa xa.

Mà tại một tế đàn cổ xưa nằm trong chỗ sâu nhất của Lâm Tộc, nơi này có quy tắc không rõ thẩm thấu, giống như tự thành một thế giới riêng.

Ở đây có một dòng sông đen đang được hội tụ, giống như Hoàng Tuyền, tạo thành một vùng biển tĩnh lặng.

Vô cùng bình tĩnh, đen tuyền khiếp người.

Thậm chí có thể thấy không ít âm linh bồi hồi tại cạnh làn nước đấy, chúng đi đến từ vĩ độ xa xôi, sau đó hoá thành bụi sáng rồi hoà vào làn nước.

Vùng biển rất lớn, nhìn bằng mắt thường thì không thể thấy được nơi cuối cùng, khí tức vô cùng huyền diệu thâm ảo toả ra từ đấy.

Nhìn qua thì có thể thấy đang có một gốc cổ thụ đang cắm rễ tại giữa biển, cành lá khô héo, quấn quanh một tia sáng.

Thân ảnh ngồi xếp bằng đối diện tế đàng bị một tên nam tử nhìn vô cùng trẻ tuổi nhưng thần sắc lại đầy tang thương hỏi, "Phụ thân, đại quân thượng giới đánh tới, có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của ngài không."

Nam tử nhìn có vẻ trẻ tuổi này chính là Lâm Thanh Long.

Trước đây người hiện thân tại chỗ sâu của Thiên Lộc Thành ra lệnh rút lui bỏ thành cũng là hắn.

Nghe đến đây thân ảnh cổ lão đang ngồi xếp bằng trên tế đàn lặng lẽ nhìn xuống dưới, lộ ra khí tức vô cùng mênh mông.

"Còn thiếu một chút nữa Kỷ Nguyên Quả mới có thể chín muồi, mặc kệ lý do gì, các ngươi phải kìm chân được bọn hắn." Hắn mở miệng nói nhẹ.

"Vâng, phụ thân."

Lâm Thanh Long gật đầu một cái, cất bước đã xuất hiện trên bầu trời.

Tu vi của hắn thâm khả bất trắc, mặc dù còn chưa thể đụng chạm đến cánh cửa của Tiên Đạo Lĩnh Vực, nhưng xét riêng trong kẻ thành đạo thì cũng thuộc hàng đỉnh tiêm.

Ầm ầm!!

Đột nhiên tại chỗ sâu trong vùng vũ trụ này, bên trong Biên Hoang mênh mông vô ngần.

Từng hành tinh được hỗn độn khí bao quanh bỗng vỡ nát, những tinh thể to lớn hơn xung quanh cũng lần lượt vỡ tan.

"Ô ô...."

Tiếng kèn cổ lão khuếch tán một cách xông xáo.

Ông!

Hư không chấn động kịch liệt, tiên vụ bị phá vỡ.

Từng chiếc Cổ Chiến Thuyền xuất hiện, xé rách trường không, khí thế bàng bạc ép xuống.

Tinh vân đều bị rạn nứt tới mức đứt gãy, thiên địa đều run rẩy, giống như sắp bị diệt thế.

Sau đó còn khủng bố hơn, đại quân cuốn đến như nước lũ, tiến quân thẳng tắp trong vũ trụ.

Cố Trường Ca đứng sừng sững trên Cổ Chiến Thuyền, siêu phàm thoát tục, ngóng nhìn về vùng tinh vực phía trước kia, hắn khẽ gật đầu, sau đó phân phó, "Giết."

Oanh!!

Tiếng nói hắn vừa dứt, khí thế trùng tiêu xông ra giữa thiên địa.

"Giết!"

Đại quân của Trường Sinh Cố gia đánh đến, uy thế hùng vũ không thể run chuyển, chấn nhiếp cương vực vô biên, thiết kỵ tiến lên cuồn cuộn, giết vào vùng tinh vực trước mắt kia.

Nhất thời tiếng la giết trùng thiên, kinh thiên động địa.

Vô tận sát khí cuốn đến ào ạt, phô thiên cái địa.

Đồng thời lúc này trên Cổ Chiến Thuyền lần lượt có vài thân ảnh bước ra, có chí cường giả hiện thân, từng chưởng ấn kinh khủng bay ngang qua bầu trời.

Oanh!!

Quy tắc chi lực kinh khủng như ức vạn sợi thần hà, hỗn độn khí bốc hơi trong nháy mắt, toả ra tứ phương tám hướng.

Các tiểu thế giới, đại thế giới xung quanh Biên Hoang bị quy tắc hoà vào, nháy mắt liền sụp đổ.

Vô số sinh linh chết đi trong chớp mắt, không kịp phản ứng một tý nào.

Bây giờ chỉ cần một ý nghĩ của kẻ thành đạo có thể diễn hoá hoặc huỷ diệt tất cả, vũ trụ suy kiệt, thế giới suy bại, bọn hắn cũng không chết đi, cường đại gần như bất tử.

Nhưng bây giờ lại có hồng quang đáng sợ xông ra.

Có kẻ thành đạo đang gào thét, pháp thân siêu việt ngàn vạn trượng, đại thủ vươn xa ngàn vạn dặm, giao chiến với nhau.

"Đó là Cố Trường Ca!"

"Là hắn tiến đánh chúng ta!"

Rất nhiều người của Lâm Tộc đều đang run rẩy, sắc mặt trắng bệch sau khi nhận ra người ở phía trước là Cố Trường Ca, đối với bọn hắn thì Cố Trường Ca là một nỗi ám ảnh không thể nào quên.

Nhất thời ai nấy đều sợ hãi, nhất là khi nhìn thấy đại quân khổng lồ kia.

Ông!

Cả thiên địa cũng đang run sợ, thiết kỵ Cố Gia lao ra như thuỷ triều, người có tu vi thấp nhất trong đây cũng là một vị Thánh Nhân Cảnh trải qua vô số cuộc chém giết sinh tử.

Bọn hắn giáng lâm tại gần Cổ Chiến Thuyền, tay nắm thần binh cổ lão, tiên huy bao phủ, sát khí cuồn cuồn, giống như trở về từ Tu La Địa Ngục, người tắm tiên huyết, sát khí ngập trời.

Mỗi một đầu toạ kỵ đều là sinh linh thuần huyết, thực lực cường hãn, được Cố Gia bồi dưỡng từ nhỏ, được khắc phù văn cường đại trên khải giáp, thần quang ẩn hiện, cường đại vô biên.

Đại quân như thế vượt từ Giới Bi Hải, công phá Thiên Lộc Thành, cả một hành trình chém giết không ngừng, sinh linh đã chết trên tay bọn hắn nhiều đến mức không thể đếm nổi.

Đây là một trận đồ sát đơn phương.

Hết chương 1415.
Bạn cần đăng nhập để bình luận