Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1527: Nàng khôgn phải như các ngươi nói

Chương 1527: Nàng khôgn phải như các ngươi nói

Thấy Cố Trường Ca không còn cười nữa, khuôn mặt Cơ Sơ Nguyệt càng lúc càng trắng hơn.

Nói cho cùng nàng vẫn chỉ là một thiếu nữ chưa trải qua nhiều sóng gió mà thôi.

Mặc dù là tiểu công chúa Cơ Gia, có thể bàn luận về Cố Trường Ca cùng ca ca trong bóng tối.

Nhưng khi đứng trước mặt Cố Trường Ca, người nắm giữ quyền thế cao nhất nhì tại thượng giới, nàng mới thực sự hiểu được áp lực đó lớn đến mức nào.

"Sơ Nguyệt cô nương sợ ta đến thế sao? Ngay cả bưng một chén rượu cũng không vững?"

Vào lúc Cơ Sơ Nguyệt sắp không chịu được nữa, khuôn mặt đã không còn tý máu nào, hai chân dần nhũn ra thì Cố Trường Ca bắt đầu lên tiếng.

Sắc mặt của hắn vẫn bình thản, chỉ gật đầu một cái rồi nói, giọng điệu vẫn hiền hoà tự nhiên như trước kia.

Nhưng Cơ Sơ Nguyệt cùng Cơ Nghiêu Tinh không dám thả lỏng, vẫn thấp thỏm lo âu vô cùng.

"Không phải.... Không phải thế, Sơ Nguyệt không sợ Trường Ca thiếu chủ, mà là do khi nãy mất tập trung một tý thôi, mong Trường Ca thiếu chủ thứ tội."

Cơ Sơ Nguyệt giải thích với giọng đầy run rẩy.

"Có chuyện gì mà khiến Sơ Nguyệt cô nương phân tâm vào giờ phút này thế?"

Lúc này Cố Trường Ca mới hỏi lại một cách đầy hứng thú.

Nghe thế mặt Cơ Sơ Nguyệt càng trắng hơn, đương nhiên nàng không dám nói là vì Giang Thần sắp bị ca ca tìm phiền phức, nhưng hiện tại nàng vẫn chưa nghĩ ra lý do thích hợp.

"Là như thế này, có thể sẽ khiến Trường Ca thiếu chủ chê cười."

"Hôm trước khi nghe nói Trường Ca thiếu chủ muốn mời tất cả thiên kiêu tham gia việc thảo luận việc giải cứu tiên tổ, Sơ Nguyệt muội muội đã vô cùng cảm kích Trường Ca thiếu chủ, luôn luôn khen ngài trước mặt ta."

"Lúc đó ta thuận miệng có nói một câu, gia tộc có ý định cho nàng làm thị thiếp của ngài..."

Thấy thần sắc của muội muội thì Cơ Nghiêu Tinh đã đoán được nguyên nhân làm nàng phân tâm rồi, vội vàng đứng ra giải thích.

Đương nhiên những lời giải thích này chỉ là thuận miệng mà thôi, thật sự hắn không tìm ra lý do nào thuyết phục hơn.

Dựa theo thân phận của Cơ Sơ Nguyệt thì việc làm thị thiếp cho Cố Trường Ca cũng phải trải qua sự đồng ý của hắn.

Phải biết rằng lúc này trên thượng giới có không ít thiên chi kiều nữ thèm nhỏ dãi thân phận này.

Nghe lời giải thích này thì nhiều Chí Tôn bên dưới cũng bừng tỉnh, lắc đầu đầy tiếc rẻ, nhưng không hoài nghi tý nào.

Dù sao Cố Trường Ca ưu tú như thế, quyền lực ngập trời, thực lực kinh khủng, thiên chi kiều nữ nào mà không động tâm?

Theo bọn hắn thì Cơ Sơ Nguyệt cũng không ngoại lệ.

Cho nên mới khẩn trương, sau đó dẫn đến việc đổ chén rượu kia.

Việc này cúng hợp tình hợp lý.

"Ca ca..."

Cơ Sơ Nguyệt không ngờ Cơ Nghiêu Tinh lại nói thế, hơi ngẩn ngơ, khuôn mặt lập tức đỏ lên.

Trước mặt mọi người lại thốt ra những lời như thế, cảm giác không ổn.

Nàng cũng không ngốc, biết được Cơ Nghiêu Tinh đang giải vây cho nàng, nhưng lời giải thích này lại không quan tâm gì đến suy nghĩ của nàng cả.

Khiến cho người da mặt mỏng như nàng xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

"Sơ Nguyệt, đừng thẹn thùng nữa, chuyện này không phải là chuyện mất mặt gì."

Cơ Nghiêu Tinh cười một cách bất đắc dĩ.

"Thì ra là thế."

"Sơ Nguyệt cô nương cũng đừng khẩn trương, Cố mỗ cũng không phải mãnh thú hồng hoang gì cả."

Cố Trường Ca nghe lời giải thích thế thì cũng không có phản ứng gì khác, chỉ cười cười, không đánh giá.

Cơ Nghiêu Tinh cũng không rõ hắn có tin hay không nữa.

Nhưng thấy Cố Trường Ca cũng bỏ qua cho chuyện này thì hắn cũng thở phào, xem ra việc phiền phức này đã bị hắn giải quyết.

Thấy Doãn Mi sau lưng Cố Trường Ca đang muốn đứng ra lau tay cho hắn thì Cơ Nghiêu Tinh vội vàng ra dấu cho Cơ Sơ Nguyệt.

Thấy thế Cơ Sơ Nguyệt cũng biết ý tứ của Cơ Nghiêu Tinh, mặt nóng lên, ngay cả hai tai cũng đã đỏ hồng, nói nhỏ, "Vừa rồi do ta, đã làm ướt tay áo của Trường Ca thiếu chủ rồi."

Vừa nói nàng vừa lấy khăn tay ra, xoa tay cho Cố Trường Ca một cách cẩn thận.

Nhìn xem khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc này đang khẩn trương đến phát run, mai tóc phủ xuống mang theo hương thơm ngàn nhạt, Cố Trường Ca không khỏi nở một nụ cười, cũng không cản nàng lại.

Thấy một màn như thế rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cũng không phản ứng gì lắm, ngược lại có nhiều thiên chi kiều nữ lại hâm mộ vô cùng.

"Hảo thủ đoạn, cố tình làm đổ rượu để mượn cớ tiếp cận Trường Ca thiếu chủ."

"Cơ Sơ Nguyệt này cũng không phải người đơn giản.... Nàng dám làm việc chúng ta không dám."

Nhiều thiên chi kiều nữ hâm mộ vô cùng, lợi nói cũng tràn đầy vẻ ghen ghét.

"Các ngươi ngậm miệng."

"Sơ Nguyệt không phải là người ái mộ hư vinh như các ngươi, các ngươi đừng thấy sang rồi bắt quàng làm họ."

Giang Thần đứng kế bên nghe không nổi nữa, khẽ quát lên, nắm chặt nắm đấm, ánh mắt đỏ lên.

Nhưng những lời này của hắn không có tác dụng gì, thân phận truyền nhân Thần Nguyên Sư của hắn đã không còn quý trọng như trước Thần Thạch Đại Hội rồi.

Vài thiên chi kiều nữ nghe thế thì nhìn sang, ánh mắt khinh thường cực kỳ, không muốn nói chuyện, giống như nhìn thấy đồ đần.

Sắc mặt Giang Thần vô cùng khó coi.

Hắn thấy mọi việc rất rõ ràng, Cơ Sơ Nguyệt không phải vì tự nguyện, hoàn toàn là do ca ca nàng bức bách.

Nàng dù sao cũng là tiểu công chúa Cơ Gia,thân phận cao quý không tả nổi, xinh đẹp động lòng người, như một tinh linh trên trời không rành thế sự.

Có bao giờ nàng phải xoa tay cho một nam tử trẻ tuổi từng li từng tý như thế?

Việc này khiến Giang Thần vô cùng đau lòng, nhưng phần lớn là không cam tâm.

Hết chương 1527.
Bạn cần đăng nhập để bình luận