Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1346: An Nhan

Chương 1346: An Nhan

"Vậy là tốt rồi, ta mới vừa rồi còn lo lắng Trường Ca thiếu chủ có thể vì vậy mà từ chối ta hay không?"

An Nhan nghe vậy, tựa hồ thở phào một cái, vỗ ngực một cái, trên mặt hiện lên một nụ cười vui vẻ, để lộ ra một cặp răng nanh nho nhỏ.

Thấy thế, Cố Tiên Nhi bỗng nhiên tập trung vào nàng, thần sắc nhìn trên mặt An Nhan có chút kỳ quái, giống như tức giận, không cam tâm, nhưng nhiều hơn lại giống như đang hâm mộ.

Sau đó, nàng đảo mắt một vòng trên người Cố Tiên Nhi, hiểu rõ tại sao nàng ấy như thế, trong lòng nàng không nhịn được có chút buồn cười, nhưng cũng có chút đắc ý, hóa ra người không dính khói lửa trần gian như Cố Tiên Nhi, cũng có lúc như thế.

An Nhan tự nhận dáng người bản thân không thua bất cứ nữ tử cùng tuổi nào, tự nhiên có thể tuỳ tiện bỏ xa Cố Tiên Nhi không biết bao nhiêu con phố.

Cố Tiên Nhi cảm giác An Nhan tựa hồ có chút dáng vẻ đắc ý, không khỏi nghiến răng.

"Tiên Nhi, tại sao ta cảm giác ánh mắt ngươi nhìn ta có chút không đúng?"

Sau đó, An Nhan di chuyển hướng về phía sau, cảm giác bản thân tựa hồ đột nhiên kéo theo oán hận của Cố Tiên Nhi.

Biểu cảm trên mặt Cố Tiên Nhi rất nhanh khôi phục lại, trong lòng của nàng nhẹ nhàng hừ một tiếng.

"Ngươi bình thường có ăn chút linh dược hay thuốc bổ gì không?"

Nhưng, nàng vẫn không nhịn được mở miệng hỏi.

An Nhan lộ ra bộ dáng nghe không hiểu nàng đang nói cái gì, mờ mịt lắc đầu , nói, "Bình thường, chỉ có thời điểm tu hành luyện thể cần dùng linh dược hoặc ăn thịt các loại thì ta mới dùng, Tiên Nhi ngươi sao tự dưng lại hỏi những chuyện ấy ?"

Cố Tiên Nhi nghe rất chăm chú, nhưng đến đoạn sau, nàng vẫn chưa tìm ra được điểm gì khác thường.

Nàng suy nghĩ bản thân cũng ăn không ít những thứ đó, bây giờ dáng người cũng khá có da có thịt có thể nói không thể bỏ qua tác dụng của những linh dược ấy.

Thế nhưng mà tại sao hai người lại có chênh lệch lớn như vậy?

Chênh lệch dáng người lớn đến mức ánh mắt nàng vừa hâm mộ vừa có chút chua xót.

Nhưng, nàng vẫn hạ mặt mũi cẩn thận hỏi thăm, chỉ có thể ở trong lòng thầm mắng Cố Trường Ca vài câu.

Nếu như không phải vì hắn, nàng như thế nào lại đi chú ý những điểm này?

"Không nói thì thôi." Sắc mặt của Cố Tiên Nhi khôi phục hoàn toàn vẻ lạnh nhạt như trước đây.

"Tiên Nhi, nếu không ngươi cùng ta đi kính rượu, ngươi giới thiệu ta một chút, chứ ta đi một mình có hơi đường đột..."

An Nhan chớp mắt to, lộ ra nụ cười vô hại, tỏ vẻ vô cùng ngây thơ.

"Ngươi tự mình đi là được rồi."

Cố Tiên Nhi lắc đầu từ chối, bây giờ nàng một chút cũng không muốn chạm mặt với Cố Trường Ca, ít nhất vài ngày nữa lại nói.

Dáng vẻ của An Nhan có hơi thất vọng, lắc đầu, "Như vậy…"

"Chậm đã, ta cùng đi với ngươi vậy." Cố Tiên Nhi khẽ nhíu mày một cái, cảm giác không thích hợp, bỗng nhiên cắt lời An Nhan, đứng dậy, nàng có chút không yên lòng.

Nàng cảm giác lúc An Nhan tiếp cận nàng là có ý khác, vẫn nên đề phòng một chút.

"Như vậy thì quá tốt."

An Nhan nghe vậy, lộ ra dáng vẻ giống như càng thêm vui vẻ, cũng vội vàng đứng dậy như sợ Cố Tiên Nhi sẽ đổi ý.

Lần này, Cố Tiên Nhi ngược lại càng thêm hoài nghi, nhưng nàng cũng không hỏi An Nhan cái gì.

Sau đó, hai người rời khỏi yến hội, đi về phía ngai vàng, không ít tu sĩ và sinh linh chú ý tới cảnh này, sắc mặt có chút biến hóa, rất nhiều người đều biết đến Cố Tiên Nhi, thậm chí có rất nhiều thiên chi kiều nữ, cũng chủ động kết giao với nàng, ý đồ thông qua nàng rút ngắn quan hệ với Cố Trường Ca.

Ở trong mắt rất nhiều người, Cố Tiên Nhi chính là tiểu công chúa Trường Sinh Cố gia, ngay cả Cố Trường Ca cũng cực kỳ sủng ái nàng.

Có thời điểm, nàng thậm chí ngay cả Cố Trường Ca cũng thèm nể mặt, thẳng tay mắng chửi ở trước mặt hắn.

Nếu như những người còn lại làm như vậy, e rằng sớm đã bị Cố Trường Ca một chưởng đánh chết, chỉ có nàng mới ỷ lại không sợ gì.

Bởi vì tầng quan hệ đó nên có rất nhiều người trẻ tuổi rất kiêng dè e sợ nàng.

Một số thời khắc, Cố Tiên Nhi chủ động tìm người giao thủ, kết quả còn chưa có đánh, đối phương đã đầu hàng, căn bản không dám động thủ với nàng.

Tính cách bao che bênh vực của Cố Trường Ca, ở Thượng giới cũng không phải bí mật gì, tùy tùng của hắn cũng không ai dám trêu chọc, chớ nói chi là người có quan hệ thân thiết như vậy.

"Vị kia là công chúa của Ẩn thế bộ lạc, không nghĩ tới nàng lại có thể đi gần như thế với vị tiểu công chúa Cố gia kia."

"Không biết vị kia của bộ lạc ấy sau khi biết được, sẽ có cảm tưởng thế nào?"

Ánh mắt của rất nhiều cường giả hiện lên dị sắc, nhất là nhân vật đã từng có chút quen biết với Ẩn thế bộ lạc cũng biết thân phận của An Nhan.

An Nhan chính là nữ nhi của gia chủ Ẩn thế bộ lạc, hơn nữa còn là do chủ mẫu sinh ra, nếu không có ngoài ý muốn, ở Ẩn thế bộ lạc sẽ có địa vị vô cùng cao tương tự như Cố Tiên Nhi.

Nhưng trước nàng còn có một vị tỷ tỷ, tên là An Hi do tiểu thiếp sinh ra.

An Hi người ấy cũng không đơn giản, bất luận là tu vi thiên phú hay thủ đoạn hành động, đều rất kiên cường.

Mà mẫu thân An Nhan, không biết vì sao, sớm đã tạ thế nhiều năm trước nhưng thật ra còn lưu lại một số của cải rất phong phú.

Đáng tiếc phụ thân An Nhan, một lòng chỉ có tu hành, bỏ mặc sự việc trong tộc, rất nhiều tộc lão nội đấu nghiêm trọng, bây giờ đều đã bị An Hi lôi kéo.

Bọn hắn nghe nói, An Hi thỉnh thoảng phái người tìm An Nhan gây sự, muốn cướp đoạt khoản của cải do mẫu thân nàng ấy để lại.

Vả lại, nhất tộc sau lưng mẫu thân An Nhan tương đối yếu ớt nên không quan tâm tới An Nhan.

Những nguyên nhân đấy dẫn đến địa vị bây giờ của nàng ở Ẩn thế bộ lạc cực kì khó khăn.

Mặc dù là đích trưởng nữ, nhưng quyền thế của nàng còn không bằng An Hi, thậm chí còn không bằng một vài tộc nhân hệ thứ.

Hôm nay, những cường giả đó thấy một màn này, lại là khiến không ít người nhanh chóng tìm ra đáp án.

Hết chương 1346.
Bạn cần đăng nhập để bình luận