Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1132: Vẫn bị coi thường

Chương 1132: Vẫn bị coi thường

“Gia hỏa này muốn làm gì vậy?”

Cố Tiên Nhi vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, bỗng nhiên có loại cảm giác không thích hợp.

Yêu Nguyệt thánh nữ kia hình như có mục đích riêng.

Nhưng đúng vào lúc này, bên trong Thẩm tộc bỗng nhiên dâng lên khí tức cuồn cuộn mênh mông.

Ở bên trong tòa cung điện giữa trung tâm, đèn đuốc lay động, ánh lửa rực rỡ, sau đó có khí thế ngút trời, quét sạch thiên khung.

Đây là một loại khí tức cường đại cổ xưa đang tràn ngập, ngay sau đó có một bóng dáng với hơi thở khủng bố xuất hiện, đi ra bên ngoài sơn môn, thoạt nhìn vô cùng sốt ruột vội vàng.

Đám người của Yêu Nguyệt thánh nữ đang chạy tới sân của Lý Tu nhìn thấy cảnh này, sắc mặt có chút nghi hoặc.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Vừa rồi những người kia đều là thế hệ trước của Thẩm tộc à?”

Nàng không nhịn được hỏi.

Thẩm Nhàn Nhi cũng có chút khó hiểu, đây là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng lớn như vậy, rất nhiều tộc lão cùng ra ngoài sơn môn.

Cho dù gặp phải cường địch, cũng sẽ không như thế.

“Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì sao, lại kinh động đến tất cả tộc lão?”

Nàng không nhịn được nhẹ nhàng lắc đầu, rất nhanh cũng không để ý, dù sao loại chuyện đó, chẳng liên quan gì đến nàng.

Cố Tiên Nhi hơi nhíu mày, cảnh tượng này khiến nàng nhớ đến ngày đó lúc mình đến Thẩm tộc.

Bởi vì nàng ít có tiếng tăm, nhưng nhiều tộc lão của Thẩm tộc, vẫn cùng đến bái kiến, không dám chậm trễ.

“Loại tình huống này.”

“Sẽ không phải là tên kia tự chạy tới đấy chứ?”

Trong lòng nàng bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, loại chuyện nhỏ đó sao Cố Trường Ca lại để ý được.

Chưa nói đến là còn tự mình đến Thiên Lan giới nữa chứ.

Mà rất nhanh, mấy người đi qua vài ngọn núi hùng vĩ lập lòe hào quang, tới trong một cái sân u tĩnh.

Hàng rào vây xung quang, bên trong có mấy gian phòng ốc đơn giản, một bên trồng một chút hoa hoa cỏ cỏ, có vẻ rất nhàn nhã.

Một nam tử trẻ tuổi đang tưới cây đưa lưng về phía tất cả mọi người, dường như cũng không chú ý tới mấy người ở ngoài viện.

Sau khi đi vào nơi này, hai mắt của Yêu Nguyệt thánh nữ không khỏi co rụt lại, sắc mặt có một chút biến hóa, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.

Thậm chí nàng còn có một chút run rẩy, khó tự kiềm chế.

Nhưng nàng lo lắng đám người Thẩm Nhàn Nhi sẽ nhận ra sự dị thường của mình cho nên nhanh chóng khôi phục lại bình thường.

"Lý Tu, có người tìm ngươi."

Thẩm Nhàn Nhi cũng không chú ý tới hành vi bất thường của Yêu Nguyệt thánh nữ, mở miệng nói.

Nghe vậy, Lý Tu dừng lại động tác trong tay, nhìn lại, nói, "Ngươi đến xé bỏ hôn ước?"

Thẩm Nhàn Nhi cau mày, mặc dù nàng biết mình không chiếm lý trong chuyện này, nhưng nàng cũng hết cách rồi.

"Ta sẽ không gả cho ngươi, nếu ngươi muốn điều kiện gì thì cứ việc nói, ta sẽ tận lực thỏa mãn ngươi." Nàng nói.

Đây không phải là lần đầu tiên Cố Tiên Nhi nhìn thấy Lý Tu, mặc dù nàng không cảm nhận được bất cứ dao động gì trên người hắn.

Nhưng trực giác nói cho nàng biết, tên Lý Tu kia không đơn giản như vẻ bề ngoài của mình.

Nếu như hắn thật sự chỉ là một tên phế vật, có linh hải bị vỡ vụn thì tuyệt đối sẽ không có được loại phong thái đó.

Nhưng cho dù Lý Tu không đơn giản thì chuyện kia liên quan tới đại sự cả đời của Thẩm Nhàn Nhi, nàng khẳng định sẽ đứng về phía muội muội.

"Điều kiện?"

"Thôi, ta cũng không cần thứ này, nếu ngươi dự định xé bỏ hôn ước thì chỉ hi vọng tương lai ngươi không hối hận."

Nghe vậy thì Lý Tu chỉ tùy ý nói vài câu, ánh mắt cũng không hiện ra nhiều sóng gió, nhìn rất là bình tĩnh.

Thẩm Nhàn Nhi cũng bình tĩnh nói, "Đương nhiên ta sẽ không hối hận. Nếu ngươi đã đồng ý, vậy thì hôn thư xé bỏ, trở thành phế thải."

Lý Tu cũng không ngờ thái độ của Thẩm Nhàn Nhi lại bình tĩnh như thế.

Mặc dù nàng có được hướng đạo chi tâm, nhưng lại biến đường đi phía trước trở nên hẹp hơn.

"Thật sự là có mắt không tròng."

Hắn không khỏi cười nói, sau đó nhìn về phía Yêu Nguyệt thánh nữ dường như đang nghiêm túc dò xét, hắn suy ngẫm một chút sau đó giật mình nói, "Là ngươi tìm ta? Dáng vẻ có chút quen thuộc, hóa ra ngươi là….."

Khi nghe được mấy câu đó, Yêu Nguyệt thánh nữ không khỏi có chút kích động, lời nói của nàng hơi run rẩy, khó có thể giữ bình tĩnh như trước.

"Hoàng Nguyệt thánh địa Yêu Nguyệt bái kiến….."

Nàng muốn cung kính hành lễ, nhưng Lý Tu lại khoát tay đánh gãy nàng, nói, "Ngươi không cần phải như thế."

"Vâng, Chiến đại nhân."

Yêu Nguyệt thánh nữ có chút sững sờ, nhưng vẫn cung kính đáp lời, trong lòng tràn ngập sự kính sợ.

Đoạn trước thời gian, lão tổ của Hoàng Nguyệt thánh địa bỗng nhiên thức tỉnh, sau đó gọi một đám hậu bối dòng dõi có được huyết mạch của hắn đi tìm một người, đồng thời đưa chân dung của người nọ cho bọn hắn xem.

Yêu Nguyệt thánh nữ rất được hắn yêu thương, sau một phen hỏi thăm, nàng đã biết được thân phận của vị kia, lúc ấy trong lòng nàng vô cùng kinh hãi, đồng thời cũng vạn phần kính sợ.

Nàng tuyệt đối không ngờ Hoàng Nguyệt thánh địa lại còn có lai lịch như vậy.

Sau đó Yêu Nguyệt thánh nữ tình cờ biết được ngoại hình của Lý Tu thông qua đám người Thẩm tộc, lúc ấy nàng đã cảm thấy người kia rất giống với bức chân dung của vị kia.

Cho nên hôm nay mới có chuyện nàng đến bái phỏng Thẩm tộc.

Sau khi xem xét, nàng quả nhiên phát hiện vị ở rể Thẩm tộc lại giống y như đúc vị kia.

Điều đấy khiến trong lòng nàng nhấc lên gió to sóng lớn, khó mà bình tĩnh được.

Nhìn cảnh tượng này, Thẩm Nhàn Nhi không khỏi cau mày, có chút không hiểu rõ cử động của Yêu Nguyệt thánh nữ.

Lấy thân phận ở Thiên Lan giới của nàng mà còn phải cúi chào Lý Tu?

Chẳng lẽ Lý Tu còn có thân phận gì che giấu mọi người?

Nhưng cho dù nàng đã biết thì cũng chẳng thế mà thôi, trong lòng cũng không cảm xúc hối hận gì.

Ngược lại nàng còn có loại cảm giác giải thoát, hôn ước như vậy trở thành phế thải là tốt nhất.

Bất luận Lý Tu là người phương nào, từ nay về sau, hai người lại không còn liên quan gì.

Hắn là ai cũng không liên quan gì tới nàng.

Cố Tiên Nhi vẫn luôn lạnh lùng nhìn hết thảy, nhưng vẫn không nói gì.

Trước đó nàng cũng cảm giác không thích hợp, tại sao đang yên đang lành mà vị Yêu Nguyệt thánh nữ kia lại đến đây tìm Lý Tu, quả nhiên là có ý đồ khác.

Hóa ra Lý Tu còn có một thân phận thần bí khác.

Về phần thân phận thần bí đó là cái gì thì nàng cũng không thèm quan tâm, sau khi giải trừ hôn ước thì Thẩm Nhàn Nhi sẽ không còn bị trói buộc giống như trước nữa.

Điều này khiến nàng có chút thở phào nhẹ nhõm và yên lòng.

Trừ cái đó ra thì nàng không quan tâm những việc khác.

Hết chương 1132.
Bạn cần đăng nhập để bình luận