Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3857

Chương 3857Chương 3857
"Ta đột nhiên cảm thấy tò mò."
"Mặc dù minh chủ Phạt Thiên Minh đã biến mất nhưng trong chư thế Thương Mang hẳn phải còn lưu lại vết tích nhân quả của hắn."
Tuyệt Âm Thiên Quân hoàn toàn không quan tâm đến sự phản kháng của đại quân chư thế Thương Mang. Hắn ta không cần ra tay, bảy thân thuộc bên cạnh có thể giải quyết hết thảy.
Mỗi một thân thuộc có thể cùng hưởng phong thiên phù triệu với hắn ta, bước vào con đường phía trước mà chư thế Thương Mang cả đời không cách nào đặt chân vào được.
Cho dù chỉ vừa đặt chân vào con đường này thôi, thực lực cũng không phải Chân Lộ, Vô Thượng Phá Toái có thể so sánh, có thể tùy tiện nghiên ép những tồn tại như Lực Chủ, Câu Chủ, T¡ Chủ...
Âm ầm.
Ánh mắt Tuyệt Âm Thiên Quân chậm rãi quét về phía chư thế Thương Mang. Chỉ một thoáng, tất cả thời không và vũ trụ đều kịch chấn, giống như có một luồng ánh sáng không cách nào tưởng tượng bao trùm, phô thiên cái địa, trong nháy mắt sáng như ban ngày.
Tất cả siêu cấp đa nguyên vũ trụ, chí cường chân giới, giới bích đều trở nên trong suốt, bị ánh sáng chói lọi tràn ngập, vũ trụ mịt mờ và thời không đều bị nhìn thấy rõ.
"Đây là khí tức đồng tông đồng nguyên với ý chí thiên đạo. Xem ra ý chí thiên đạo đã sớm xuất hiện vấn đề, bị chia thành mấy bộ phận. Trách không được nó lại bị minh chủ Phạt Thiên Minh dây dưa."
Cho đến hôm nay, những nhân vật Lộ Tận chưa từng hiện thân đều cảm thấy hồi hộp, sau lưng phát lạnh. Trong Tam Thanh Đạo Giới, sắc mặt Tam Thanh Đạo Chủ trở nên tái nhợt, lân đầu tiên cảm nhận được thần uy kinh khủng vô song.
Tuyệt Âm Thiên Quân lại một lần nữa cau mày, nhận ra chỗ không thích hợp.
Chỉ một ánh mắt mà thôi.
Có một số khu vực của chư thế Thương Mang mà hắn ta không cách nào thấy rõ, dường như có một sức mạnh cấp độ rất cao đang ngăn cản hắn ta thăm dò. Dòng sông thời gian, dòng sông vận mệnh được chiếu rọi, trở nên rõ ràng, không chỗ che thân.
"Kỷ nguyên mẫu thụ bị ý chí thiên đạo chán ghét mà vứt bỏ, trải rộng vết tích bị phệ giới trùng gặm nuốt."
Tuy nhiên, hắn ta lại không có hứng thú quá lớn đối với ý chí thiên đạo, ngược lại tập trung vào trung tâm khu vực Phạt Thiên Minh.
Mặc dù nơi đó cách tiền tuyến giao chiến vô cùng xa xôi, thậm chí có đại trận cấp bậc Tổ Đạo cảnh và cấm chế bảo vệ, nhưng hoàn toàn không cách ngăn cản được ánh mắt của hắn.
Tuyệt Âm Thiên Quân rất nhanh đã nhìn thấy được khu vực thần bí, cảm nhận được khí tức đồng nguyên với ý chí thiên đạo.
Khu vực trung tâm Phạt Thiên Minh, những người chưa hề bước vào tiền tuyến, vẫn trấn thủ ở đây đã nhận ra sự thăm dò của Tuyệt Âm Thiên Quân.
Đây cũng là dấu hiệu kỷ nguyên thiên địa hỗn độn kết thúc trong tối tăm.
Nhưng lần này, Tuyệt Âm Thiên Quân không có ý định để kỷ nguyên thiên địa hỗn độn mới mở ra. Bên này đã bị vật chất vi phạm lệnh cấm cân năm tháng dài đằng đãng thanh lý.
Hắn ta nhìn thấy thân thụ che trời nằm chính giữa Phạt Thiên Minh, nhưng đã ở vào trạng thái khô kiệt, đồng nghĩa với việc kỷ nguyên mẫu thụ mới đang được thai nghén.
Thân là phó minh chủ, Lăng Ngọc Linh mặc giáp câm kiếm lạnh lùng đối mặt.
Đương nhiên, khi đại thanh toán cuối cùng giáng xuống, đoàn kết hay không đoàn kết cũng không còn tác dụng.
Các tộc còn lại hoặc tham chiến, hoặc đã sớm lâm trận lùi bước trong cuộc đại quyết chiến, thoát ly khỏi Phạt Thiên Minh.
Cao tầng Phạt Thiên Minh trấn giữ ở đây đã lác đác không còn mấy ai. Ngoại trừ Lăng Ngọc Linh, khu vực trung tâm của Phạt Thiên Minh cũng chỉ còn Kỷ Thiền nhất tộc mà thôi.
Nhất là khu vực tiền tuyến, rất nhiều siêu cấp đa nguyên vũ trụ và tộc đàn đều tham chiến. Vô số cường giả Phạt Thiên Minh lại càng máu vẩy trời cao, chết tại nơi đó.
Mất đi chủ tâm cốt Cố Trường Ca, Phạt Thiên Minh đã trở thành năm bè bảy mảng, không còn cách nào ngưng tụ được.
Những gì phát sinh ở tiền tuyến đã được truyền về nơi này. Bây giờ, toàn bộ chư thế Thương Mang rơi vào tuyệt vọng khủng hoảng, khắp nơi đều là hỗn loạn và đại chiến.
Thương sinh vạn linh như cỏ rác sâu kiến, chỉ có thể mặc cho tế đàn hũng vĩ vô tận bên ngoài vô tình thu lấy hết thảy.
"Đây là địa bàn mà minh chủ Phạt Thiên Minh phát triển sao? Quả nhiên có chút thân bí, còn lưu lại thân vận, càng không cách nào nhìn trộm?”
Tuyệt Âm Thiên Quân chắp tay sau lưng, đứng trên không trung Cổ Tàng Văn Minh, có chút hứng thú nhìn khu vực trung tâm của Phạt Thiên Minh.
Trong mảnh đất thổ nhưỡng căn cỗi lại sinh ra đồ vật nằm ngoài dự liệu của hắn ta, nhất là một khu vực có một đình viện thoạt nhìn rất đơn giản nhưng lại vô cùng thần bí.
Hắn ta đoán đó là nơi mà minh chủ Phạt Thiên Minh nghỉ ngơi ngày thường. Cho dù hắn đã biến mất nhưng nơi này vẫn lưu lại thần vận và khí tức như cũ.
Nghĩ đến đây, Tuyệt Âm Thiên Quân cách thời không vô tận xa xôi đưa tay qua, như muốn dò xét. Từng tâng gợn sóng khuếch tán, giống như sóng nước, không hề ngăn cản được hắn ta.
Không trung tiền tuyến, thiên địa huyết sắc mơ hồ lập tức trở nên trong suốt, giống như một màn sân khấu kéo dài không dứt đến khu vực trung tâm của Phạt Thiên Minh, chiếu rọi vào bên trong, chẳng khác nào bị một loại vĩ lực vô hình ảnh hưởng.
Cảnh tượng rúng động như vậy khiến cho tất cả cường giả Phạt Thiên Minh và Nghịch Mệnh Cung phải run rẩy.
"Hắn muốn làm gì?"
Lực Chủ, T¡ Chủ đang liều mình với đám thân thuộc của Tuyệt Âm Thiên Quân lại càng không khỏi sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận