Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2806. Hoa hoa công tử

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Thương đội ầm ầm đi về phía trước, dấy lên khói bụi đầy trời trên đường cái.
Mỗi một con man thú đều mặc lân giáp uy nghiêm, nuốt mây nhả khói, lòng bàn chân sáng rực rỡ, vô cùng thần tuấn dữ tợn. Tất cả tu hành giả và sinh linh dọc đường khi trông thấy cảnh tượng này, đều cẩn thận tránh đi, tránh cho bọn họ chặn đường.
Con đường dẫn tới Tử Quy Thành rất rộng lớn, mỗi ngày đều có rất nhiều thương đội từ khắp nơi chạy tới, nhưng thương đội có kỵ sĩ hộ tống với thực lực không kém chân tiên như này, vẫn rất hiếm thấy, bởi vậy cũng có thể thấy được nội tình của thương đội.
Cẩm y nam tử dùng một loại phương thức nửa nằm ngửa, tựa vào trên xe ngựa phía sau, bên khóe miệng ngậm một cây cỏ đuôi chó.
Nếu xem nhẹ vẻ mặt bất cần đời, thì thoạt nhìn cũng có chút tiêu sái lười biếng.
“Nam Hoang cổ vực này ngược lại vô cùng náo nhiệt nhỉ, trách không được dọc theo đường đi ta nhìn thấy nhiều đệ tử của đại giáo chạy tới, trong đó cũng không thiếu tiên tử dung mạo khuynh thành.”
“Chỉ tiếc, không nhìn thấy người làm cho ta cảm thấy hứng thú, mấy người ở đây tư sắc tuy rằng đều không tệ, nhưng so sánh với những quốc sắc chân chính mà ta từng thấy, thì bọn họ đều có chút tầm thường.”
“Ngược lại Thanh Vi Tiên Tử của Tử Vi Giáo kia, có cơ hội nhập bảng, nghe nói nàng là đệ nhất mỹ nhân của Tử Vi Giáo, cơ mà ta cũng không thích cái khúc gỗ đấy…”
Hắn nghe thấy gã sai vặt bên cạnh ăn mặc thiếu niên nói, có chút tiếc nuối lắc đầu.
Đối với bình luận của cẩm y nam tử, gã sai vặt ở bên cạnh hoàn toàn không trách cứ, mà còn phụ họa cười nói:
“Dù sao thiếu gia cũng duyệt qua vô số nữ tử, mấy nàng son phấn bình thường, làm sao có thể lọt vào mắt ngài. Tuy nhiên lúc này Vạn Tàng bí cảnh mở ra, ngược lại nghe nói có rất nhiều đệ tử của đại giáo đều sẽ chạy tới.”
“Trong đó còn có không ít thiên chi kiều nữ có danh tiếng lâu đời, ngay cả Tử Tố Tố của Tử Tiêu sơn dường như cũng xuất hiện, không chừng đến lúc đó ngài vừa nhìn thấy đã thích.”
Nghe vậy, cẩm y nam tử lại mỉm cười, phun ra cỏ đuôi chó ngật lên trong miệng, rồi nói:
“Ta đã sớm nghe nói về Tử Tố Tố của Tử Tiêu Sơn rồi, nghe nói nàng chính là đệ nhất mỹ nhân hiện giờ của Tử Tiêu sơn, tuy rằng ta chỉ nhìn thấy qua bức tranh, cơ mà quả thật chính là mỹ nữ cực kỳ hiếm thấy.”
Nói xong, hắn từ trong ngực lấy ra một cây quạt gấp tạo hình tinh xảo, xoạt một tiếng mở ra.
Cẩm y nam tử này tên là Sở Tiêu, với thân phận là con trai út của quốc chủ Sở Cô Thành tại Tiên Sở Hạo Thổ.
Hiện giờ đang tới đại thọ 130 kỷ nguyên của phụ thân hắn, thế nên Sở Tiêu mới mượn lý do tìm kiếm lễ vật chúc thọ, vụng trộm rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ. Thật ra do hắn cảm thấy buồn chán khi ở Tiên Sở Hạo Thổ, muốn đi du lịch lang bạt bên ngoài.
Sở Tiêu tự xưng là phong lưu, từ nhỏ đã có tham vọng rất sâu, hứa hẹn muốn thu nạp hết tất cả tuyệt sắc mỹ nhân trong thiên hạ. Thời điểm ở Tiên Sở Hạo Thổ, hắn chính là kẻ săn mỹ nhân của vũ trụ khắp nơi.
Dựa theo tư sắc, thiên phú, bối cảnh đủ thứ, tìm người xếp một bảng thiên tư tuyệt sắc, sau đó dựa vào thân phận bối cảnh của mình, muốn thu hết tất cả mỹ nhân trên bảng thu vào trong phủ.
Thiên tư tuyệt sắc bảng còn từng dấy lên một hồi chấn động không nhỏ ở Tiên Sở Hạo Thổ, được vô số tu hành giả và sinh linh say sưa đàm luận.
Sau đó ngay cả phụ thân là Sở Cô Thành kia cũng bị kinh động, hắn tức giận đến mức không chịu nổi, gọi thẳng nghịch tử, cho rằng bản thân anh minh một đời, làm sao có thể sinh ra một tiểu nhi tử háo sắc vô năng, ương ngạnh kiêu ngạo như vậy.
Chuyện này tất nhiên bị Sở Cô Thành ngăn lại, sau đó Sở Tiêu bị mắng một trận, cuối cùng cũng khiêm tốn hơn nhiều.
Tuy nhiên, dù sao Sở Tiêu cũng là tiểu tổ tông Tiên Sở Hạo Thổ, chuyện này tuy rằng có chút mất mặt, nhưng cũng không ai dám nói thêm cái gì.
Huống chi, mẫu thân của hắn và rất nhiều ca ca, tỷ tỷ, đều có chút yêu thương đối với hắn, đương nhiên không có ai dư hơi đâu đi so đo chuyện như vậy.
Sau đó, Sở Tiêu bất mãn với tuyệt sắc giai nhân chỉ liệt kê ở Tiên Sở Hạo Thổ, hắn bắt đầu nhắm vào những địa phương còn lại rộng lớn mênh mông hơn của Hi Nguyên văn minh.
Dù sao Tiên Sở Hạo Thổ cũng chỉ là thế lực một phương của Hi Nguyên văn minh, Hi Nguyên văn minh chân chính, mênh mông vô biên. Thế lực tộc quần nhiều đếm không xuể, giai nhân mỹ nữ làm sao có thể đếm được?
Trước đó do ánh mắt của hắn quá thiển cận.
Vì thế, Sở Tiêu muốn đi du lịch các nơi ở Hi Nguyên văn minh, thuận tiện ngắm nhìn giai nhân khắp thiên hạ.
Hy vọng một ngày nào đó, hắn sẽ liệt kê bảng tuyệt sắc thiên tư chân chính của Hi Nguyên văn minh, hoàn thành tâm nguyện từ nhỏ của hắn.
“Tử Tố tố của Tử Tiêu Sơn, Bồ Đề Nữ của Quang Minh Tự...”
Sở Tiêu nghĩ đến những thiên chi kiều nữ này đã sớm nghe nói qua, trong mắt hắn không khỏi lộ ra vài phần nóng bỏng.
“Cơ mà thiếu gia, ngài cũng đừng quên mục đích của chuyến đi này, bằng không đến lúc đó trở về chắc chắn sẽ bị phu nhân mắng.”
Lúc này, thiếu niên có dáng vẻ gã sai vặt bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, hắn thấp giọng nhắc nhở một câu.
Hết chương 2806.
Bạn cần đăng nhập để bình luận