Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1338: Giao thủ

Chương 1338: Giao thủ

Thân thể của A Đại cao lớn, mặc trên người áo chiến giáp sắt, đứng sừng sững trước chiến thuyền cổ như một vị chiến thần cái thế.

Trên người hắn tràn ngập hơi thở cường hãn mà kinh khủng, trường thương quét ngang qua, khiến hư không bị nứt toác ra từng khe nứt lớn, rồi lan ra mấy vạn dặm.

Tất cả kiếm khí rơi xuống trước mặt Cố Tiên Nhi đều bị hắn chém cho không thể tới được gần trước người nàng.

Hơi thở cấp độ Chuẩn Đế tràn ngập, áp chế toàn bộ bầu trời sao, khiến cho rất nhiều tồn tại cổ xưa ở đây cũng hơi biến sắc, cảm nhận được sự cường đại của A Đại.

Còn lại những người trẻ tuổi lúc này cũng có chút hâm mộ nhìn về phía Cố Tiên Nhi.

Bọn hắn không có Chuẩn Đế bảo vệ trong bóng tối giống như nàng.

Đòn tấn công vừa rồi của Triệu Vân Trạch, quả thực khiến bọn hắn rất chật vật, còn tiêu hết một món bảo mệnh chi vật.

"Phụng mệnh của chủ thượng, bảo vệ Tiên Nhi tiểu thư."

A Đại nghe vậy, trả lời rất đơn giản, cũng rất lạnh lùng, giống như không có bất kỳ tình cảm nào cả.

"Ta không cần hắn bảo hộ."

Cố Tiên Nhi hơi nhếch khóe môi lên lên, dáng vẻ "Như ta đã sớm dự tính đến điều ấy rồi" .

Dưới cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca chính là một tên khẩu thị tâm phi, mặc dù ngoài miệng không có chút tình cảm nào và sẽ quở trách ghét bỏ nàng.

Nhưng mỗi lần nàng gặp nguy hiểm, hắn đều sẽ dùng đủ loại phương pháp để bảo vệ nàng.

Đương nhiên, nếu như không ức hiếp nàng, vậy thì lại càng tốt hơn.

A Đại sừng sững phía trước, cũng không nhiều lời, giống như một tòa Thái Cổ Ma Sơn nguy nga hùng hồn, khiến người ta chấn động cả hồn phách.

Mà hiện tại, ở không gian thông đạo phía xa, toàn thân của Triệu Vân Trạch phát sáng, hơi thở mãnh liệt như biển lớn, mỗi một sợi tóc cũng lóe lên kinh người, kiếm quang lưu chuyển.

Hắn thấy một đòn đó cũng không thể có hiệu quả, sắc mặt của hắn có chút âm trầm, ngược lại cũng không ở lâu, liền muốn bước vào đầu kia mở ra không gian thông đạo rời đi.

Phía trên bầu trời, hơi thở kinh khủng chập trùng rủ xuống, sương mù cuồn cuộn trong không gian hỗn loạn.

"Chết tiệt, chẳng lẽ lúc này lại để cho hắn chạy trốn?"

Rất nhiều tồn tại cổ lão nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của bọn hắn đều rất khó coi, cho dù là bọn hắn ra tay nhưng hiện giờ cũng không cản được Triệu Vân Trạch.

Điều đó khiến bọn hắn có chút phẫn nộ và bực bội, nếu như những Kẻ thành đạo chân chính của Thượng Giới giáng lâm thì Triệu Vân Trạch liệu có dám phách lối như bây giờ?

Ầm ầm! !

Thế nhưng ngay khi vừa nói xong, ở phía xa xa sâu trong vũ trụ, bỗng nhiên xuất hiện hơi thở mênh mông cuồn cuộn.

Trời long đất lở, vòm trời biến hóa, từng vì sao đều đang run rẩy, loại khí tức này như muốn phá vỡ tất cả, hóa vạn vật thành tro tàn.

Đám người Bát Hoang thập vực đang muốn rời khỏi bằng không gian thông đạo, tất cả đều thay đổi sắc mặt.

"Là khí tức của hắn!"

"Thủ lĩnh Thượng Giới, hắn đã trở về "

Giọng nói của người nào đó phát run, khuôn mặt hiện lên sợ hãi.

Còn nhớ rõ cảnh tượng Chí cường giả phía bọn hắn trọng thương trước đó quá mức kinh động, cho tới bây giờ còn làm cho bọn hắn tê cả da đầu.

Vẻ mặt của nhiều người cũng trắng bệch, tỏ ra rất là kinh hãi.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều không ai dừng lại, rối rít hóa thành cầu vồng, bỏ chạy về phía không gian thông đạo.

"Nhân vật thủ lĩnh của Thượng Giới đã quay trở lại?"

"Tới thật đúng lúc!"

Cảm nhận được khí tức đang muốn giáng lâm, sắc mặt của Triệu Vân Trạch cũng biến đổi, nhưng rất nhanh sau đó hắn liền tỏa ra sát ý nồng đậm.

"Tới đánh một trận đi!"

"Ta ngược lại thật sự muốn xem ngươi này đến cùng mạnh cỡ nào?"

Hắn không có đi, mà là gầm thét một tiếng, ngừng bước chân hướng tới thông đạo, lập tức thân ảnh lóe lên và xuất hiện ở trên cao vũ trụ.

Tất cả mọi người rung động nhìn một màn này, trong lòng vô cùng chấn động, không nghĩ tới Triệu Vân Trạch ở thời điểm này không những không trốn mà còn định chiến đấu với Cố Trường Ca.

Sự can đảm của hắn cũng thật sự là quá lớn, khiến người ta phải khâm phục.

"Xoẹt", "Xoẹt", "Xoẹt "

Sau một khắc, từng đạo kiếm quang hiện lên, chiếu sáng cả vũ trụ sâu thẳm, kiếm khí bắn tung toé khắp chín tầng trời.

Mỗi một đường kiếm khí đều rộng lớn như dãy núi, ánh sáng lập lòe rực rỡ chói mắt.

Theo Triệu Vân Trạch chém ra, những kiếm khí kia không ngừng vang lên tiếng keng keng keng, ngàn ngàn vạn vạn lần, khiến sao trời trong vũ trụ đều như bị tách ra.

Đây là một đòn đánh cực kì khủng bố, giống như dốc hết lực lượng của trời đất hợp nhất với kiếm ý của chính mình!

Trong lòng tất cả mọi người đứng ngoài nhìn xem đều kinh hãi, nhịn không được mà run rẩy, dưới một kiếm này thì sinh tử của họ chỉ như là con kiến mà thôi.

Thế nhưng ở trong vũ trụ lập tức cũng có kiếm quang khác xuất hiện, nó huy hoàng dâng lên như Đại Nhật vĩnh hằng, mạnh mẽ vô biên, cường đại tận cùng, cực hạn không thể tưởng tượng nổi, chiếu rọi như Chư Thiên Vạn Cổ.

Một kiếm hàn quang xuyên Tam thiên giới!

Cường thế vô song lại càng thêm bá đạo, vạn sinh linh giữa trời đất dường như cũng bởi vì một kiếm này mà bộc lộ cảm xúc vui buồn giận dữ.

Ầm! !

Hai đạo kiếm quang va chạm tại sâu trong vũ trụ, phát ra thanh âm làm trời long đất lở, vũ trụ sụp đổ, giống như thần quang vĩnh hằng nối liền trời đất, quét sạch tất cả chư thiên vạn giới.

Vô tận Hỗn Độn khí phóng tới vũ trụ Bát Hoang thập vực, dường như muốn bao phủ cả bầu trời.

Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ đều đang run rẩy, vô số phù văn lao ra, hiện lên ở hư không, sau đó tự động nổ tung chống lại dao động từ vụ va chạm vừa rồi.

Tất cả mọi người đều cảm giác thần hồn chấn động, hai mắt mờ đi, căn bản không thể nhìn thẳng.

Cho dù là Chí Tôn chân chính dùng linh giác cũng đừng mơ thấy được trong đó xảy ra chuyện gì, chỉ thấy ánh sáng lập lòe trong mắt, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà kêu rên lên, trong mắt chảy ra máu tươi.

Chờ khi sóng xung kích đều tiêu biến, tất cả ánh sáng cũng tiêu tán.

Bầu trời sao giống như bị đánh xuyên qua, xuất hiện từng đường nứt lớn kinh khủng, thậm chí có thể thấy một mảnh hư vô.

Hết chương 1338.
Bạn cần đăng nhập để bình luận