Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1044: Không có cơ hội thắng

Chương 1044: Không có cơ hội thắng

Những chuyện Quân Phàm nói thật sự quá chấn động, làm cho ngón tay của Thanh Trúc run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Mặc dù trước đó nàng đã chuẩn bị phản bội nữ hoàng bệ hạ, nhưng tuyệt đối không đến mức hạ độc giết nàng.

Bất kể nói thế nào, dù gì thì nữ hoàng bệ hạ đã nuôi dưỡng nàng nhiều năm như vậy.

Có ơn đối với nàng.

Nếu năm đó không có nữ hoàng bệ hạ bồi dưỡng, sao nàng có được địa vị như bây giờ?

Nàng có thể phản bội nữ hoàng bệ hạ, nhưng tuyệt đối sẽ không làm chuyện hạ độc giết nàng.

“Thanh Trúc, ngươi yên tâm, chuyện này không liên quan gì đến ngươi, bình thuốc bột này không chứa thành phần độc dược, sẽ không bị người khác nhận ra.”

“Ta biết lòng dạ ngươi lương thiện, không làm ra loại chuyện này, nhưng ngươi phải biết rằng, lòng dạ Hi Dao ác độc, lạnh lùng vô tình. Nếu biết ngươi và ta có quan hệ, ngươi cảm thấy nàng sẽ niệm tình cũ mà tha cho ngươi sao?”

“Đến lúc đó, ai có thể cứu ngươi?”

Nhìn thấy vẻ mặt không đành lòng của Thanh Trúc, Quân Phàm dường như đã sớm đoán được, thở dài một tiếng, vẫn tiếp tục khuyên nhủ.

“Ngươi, ngươi nói rất đúng.”

“Một khi để nữ hoàng bệ hạ biết, nàng không thể tha cho ta.”

Khuôn mặt Thanh Trúc trắng bệch, đôi mắt mở to.

Nghe đến đây, trong lòng cũng bắt đầu dao động, nàng biết hiện giờ bản thân đã không còn lựa chọn nào khác.

Lúc trước đồng ý với Quân Phàm sẽ ở bên cạnh nữ hoàng bệ hạ làm nội ứng, thật ra nàng nên nghĩ đến ngày này.

Nàng không cam lòng chỉ là một nữ quan, sau này bị nữ hoàng tùy ý tặng cho người khác, giống như đêm hôm đó.

Trong mắt nữ hoàng, các nàng chỉ là công cụ, là thứ có thể tiện tay vứt bỏ.

“Ngươi chắc chắn bao nhiêu phần?”

Rất nhanh, Thanh Trúc cũng bình tĩnh lại, mắt nhìn chằm chằm Quân Phàm hỏi.

Bạch nhãn lang?

Không, nếu ngay cả tính mạng cũng không giữ được, thì cái gọi là lòng trung thành này có tác dụng gì?

Đồng thời, nàng nhận lấy bình sứ màu trắng trong tay Quân Phàm.

“Nếu chuyện này của ngươi thành công, hơn chín thành.”

Thấy thế, sắc mặt Quân Phàm vui vẻ, đảm bảo nói: “Hiện giờ ta đã khống chế được những người còn lại, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ đợi thời cơ nữa thôi. Còn bột thuốc trong tay ngươi thật ra chỉ có tác dụng điều hòa, nếu những bước kia thất bại, thì ngươi cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.”

Ngụ ý là mọi việc Thanh Trúc làm sẽ không bị người khác nhận ra.

Thanh Trúc gật đầu, biết lời Quân Phàm nói là có ý gì.

Loại thuốc độc hỗn hợp này, nếu tách riêng ra sẽ không tạo thành độc tính, ngược lại còn có hiệu quả điều dưỡng.

Như vậy, cho dù Hi Dao Nữ Hoàng có nghi ngờ đồ ăn hàng ngày thì cũng tuyệt đối không tra ra được chút độc tính nào.

Nàng cũng an toàn hơn nhiều, sẽ không nguy cơ bại lộ.

“Vậy ta tin ngươi.”

Khuôn mặt Thanh Trúc trở nên kiên định, trong mắt lộ vẻ điên cuồng.

Nếu thành công, nàng cũng sẽ lưu danh sử sách với việc lật đổ sự thống trị của nữ hoàng, tên tuổi nàng sẽ tồn tại mãi mãi.

Sau đó, hai người lại bàn bạc một lúc. Lúc này Thanh Trúc mới đứng dậy cáo từ, có vẻ tâm sự chồng chất, bước đi trở nên nặng nề.

Quân Phàm nhìn theo nàng rời khỏi, cuối cùng mới khẽ thở dài, nói: “Thanh Trúc, tha thứ cho ta, nếu cuối cùng có thể thành công, ta sẽ cho ngươi thuốc giải.”

Dứt lời, hắn nhìn chén trà trên bàn đá, nước trà trong đó còn bốc lên hơi nóng, tỏa ra hương trà thanh nhã.

Ánh mắt Quân Phàm rất phức tạp.

Chuyện này cũng không thể trách hắn.

Dù sao thân phận của hắn đã định hiện tại hắn không thể lộ ra ngoài, nếu lần này ám sát thành công, đương nhiên là chuyện khác.

Nếu ám sát thất bại, nguy cơ tiếp theo sẽ như thế nào?

Thanh Trúc biết thân phận của hắn, một khi bị Hi Dao Nữ Hoàng phát hiện, vậy hắn nhất định sẽ bị bại lộ.

Khi đó, mẫu thân, phụ thân, cùng với ca ca, tỷ tỷ đời này của hắn sẽ phải làm sao đây? Và đủ thứ chuyện đáng sợ khác nữa.

Quân Phàm quả thật không dám tưởng tượng.

Cho nên vì để phòng ngừa vạn nhất, hắn đã hạ độc trong nước trà, hơn nữa rất bình tĩnh bảo Thanh Trúc uống nó.

Thanh Trúc cũng không nghi ngờ hắn.

Đến lúc đó nếu ám sát thất bại, Thanh Trúc không có thuốc giải, đương nhiên cũng không sống nổi.

Người khác sẽ cho rằng nàng sợ tội tự sát, sẽ không ai biết hắn.

Nếu ám sát thành công, hắn sẽ đưa thuốc giải cho Thanh Trúc, hơn nữa sẽ xin nàng tha thứ.

“Kế hoạch lần này, tuyệt đối không thể có sai sót, chỉ cần Hi Dao xuất hiện trong Thiên Kiêu Yến, sẽ không có bất ngờ nào xảy ra.”

Nghĩ đến đây, sắc mặt Quân Phàm trở nên lạnh lẽo.

“Công tử, người ra lệnh cho ta quan sát nữ tử váy tím, sau khi rời khỏi hoàng cung, dường như phương hướng đi tới là Hắc Bạch học phủ.”

“Nhưng nàng cũng không ở lại đó lâu, sau đó lại rời khỏi.”

Ở một bên khác, trong cung điện rộng lớn, Cố Trường Ca nhàn nhã chơi cờ, nghe vậy thì không nhịn được có chút hứng thú.

Bên cạnh hắn, một nam tử có khuôn mặt hung ác, sát khí ngập trời, đang cung kính bẩm báo.

Nam tử tên là Điền Trạch, là thủ hạ hắn đã chọn từ Hỗn Loạn Tinh Vực, tu vi Đại Thánh cảnh, kinh nghiệm chém giết phong phú.

“Nếu ta nhớ không nhầm thì Hắc Bạch học phủ do Hi Dao Nữ Hoàng lập nên vào sáu ngàn năm trước để chọn lựa nhân tài thiên kiêu.”

Cố Trường Ca tùy ý nói: “Vậy xem ra nàng hẳn đã đi Hắc Bạch học phủ tìm người nào đó, thời gian dừng lại cũng không nhiều, dường như là mật báo.”

Nghĩ đến đây, hắn mỉm cười.

Nếu lúc đó không để ý, có lẽ hắn đã không phát hiện chuyện này.

Nhắc mới nhớ, có lẽ Hi Dao Nữ Hoàng không ngờ đến, thân tín mà mình vất vả bồi dưỡng ra lại trở trành tai mắt của người khác cài vào bên cạnh nàng.

Như vậy, hành tung và hướng đi của nàng chẳng phải đã lộ ra cho đối phương nhìn thấy rồi sao?

Khương Lạc Thần cau mày thành chữ xuyên, nhìn thế cờ đã đi vào ngõ cụt, lại nhìn nụ cười khó hiểu trên mặt Cố Trường Ca, buồn bực một lúc.

Kỹ năng chơi cờ của nàng không kém.

Vì sao luôn thua trong tay hắn? Một cơ hội thắng cũng không có?

“Hơn nữa, nếu Quân Bất Phàm tàn nhẫn hơn một chút, hoàn toàn có thể nghĩ cách hạ độc trong lúc Hi Dao Nữ Hoàng tu hành hàng ngày thậm chí trong cả thức ăn nhưng khả năng không lớn, với tính cảnh giác của Hi Dao Nữ Hoàng, rất khó.”

“Hả? Không đúng.”

Cố Trường Ca không quan tâm nàng, ngón tay gõ nhẹ bàn cờ.

Đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, có thể qua mặt tất cả làm được điều đó.

Điều kiện tiên quyết chính là vị nữ quan kia của Hi Dao Nữ Hoàng đủ can đảm.

Hết chương 1044.
Bạn cần đăng nhập để bình luận