Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 782: Khí vận hôi quan

Chương 782: Khí vận hôi quan

Hai kiếm chạm vào nhau, dư ba đáng sợ như muốn hủy thiên diệt địa. Thần Hoàng Tử kêu lên một tiếng đau đớn, mi tâm vỡ ra, nguyên thần xém chút sụp đổ.

"Ta không tin!"

Hắn nhịn không được gầm thét, trong thần hồn có ngọn lửa lấp lóe.

Một chiếc thần đăng màu vàng tím hiện ra. Nó vừa xuất hiện đã tràn ra khí tức Chí Tôn cảnh, có thể đốt sập bầu trời.

Thân là nhi tử của Thần Thiên Hoàng, hắn có được bảo mệnh chi vật như thế, chỉ có lúc tính mệnh đang lâm nguy mới có thể thôi động.

Ông!

Nhưng Cố Trường Ca đã sớm đoán ra trước. Đại Đạo Bảo Bình từ sau lưng hắn hiện ra, ô quang rủ xuống, sương mù màu xám mênh mông ngập trời, lập tức rơi xuống, bao phủ khắp nơi.

Mặc dù chỉ là ngưng tụ thành, nhưng cho dù thần đăng cấp độ Chí Tôn cũng bị nuốt vào trong đó rất nhanh.

"Ngươi quả nhiên mới người kế thừa ma công thật sự.”

Sắc mặt của Thần Hoàng Tử trắng bệch, cả người đang run sợ, ngay cả Tứ Linh Chiến Xa, cũng bị đại đạo phù văn chấn thành bột mịn.

"Chỉ là các ngươi quá ngu thôi."

Cố Trường Ca lơ đễnh cười nói, ô quang đáng sợ nháy mắt bao phủ.

Ngay sau đó, một tiếng rống giận dữ, không cam lòng truyền đến làm cho Doanh Sương rùng mình, thần hồn run rẩy, sợ hãi tới cực điểm.

"Cố Trường Ca, ngươi không thể giết ta."

"Ngươi mà giết ta thì chắc chắn ngươi sẽ bị mọi người nhận ra thân phận thật sự."

Thanh âm hắn phát run như muốn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Nói cho cùng, hắn cùng lắm cũng chỉ là một gã nô bộc mà thôi. Rơi vào tình huống này đã khiến cho hắn sợ đến mất mật.

"Thế thì chưa chắc!”

Cố Trường Ca tùy ý cười, ngay sau đó đánh ra một chưởng, phốc một tiếng đã giết chết hắn, hình thần câu diệt.

Đến một khắc cuối cùng, Doanh Sương vẫn còn đang cố tính toán cầu xin tha thứ, tràn đầy tuyệt vọng và sợ hãi.

Đương nhiên trước đó, Cố Trường Ca đã cướp cái gọi là đoạt xá điểm khí vận của khí vận chi tử vào trong tay.

Vì đề phòng vạn nhất, Cố Trường Ca giữ sự kết nối giữa thần hồn của hắn với hồn đăng kia.

Lúc này, hệ thống vang lên âm thanh nhắc nhở.

"Đinh! Đánh giết khí vận chi tử, phát động quy tắc bù trừ khí vận, rơi ra bảo rương thiên đạo, đang trong quá trình tính toán… "

Sương mù màu xám cuồn cuộn, đại đạo phù văn ở trong hư không đua nhau rủ xuống, ngưng tụ thành Đại Đạo Bảo Bình, thôn phệ tất cả bản nguyên huyết mạch của Thần Hoàng Tử.

Trong thức hải của Cố Trường Ca nhanh chóng hiện lên rất nhiều truyền thừa thần thông, phù quang lược ảnh.

Hắn hơi nhíu mắt lại. Hắn vốn không để những thứ tuyệt học thiên công do Thần Thiên Hoàng truyền thừa này ở trong lòng.

Ngọn thần đăng cấp độ Chí Tôn chìm nổi trong đó một lúc. Chỉ cần một tia lửa cũng có thể đốt bầu trời, nhưng ánh sáng này lại nhanh chóng mờ dần.

Trong đó, khí linh thần chi phát ra tiếng gào thét đầy bất an, sợ hãi, nhưng chỉ được mấy hơi đã biến mất và dần yên tĩnh trở lại.

Dù Đại Đạo Bảo Bình này chỉ là đại đạo được phù văn ngưng tụ lại, nhưng bây giờ được Cố Trường Ca thi triển sức mạnh lên, do đó cũng ẩn chứa thần uy vô cùng kinh khủng.

Nếu Chí Tôn khí mà không thực sự có người thôi động thì khí linh trong đó dù có thức tỉnh cũng như lục bình không rễ, căn bản không có khả năng chống lại được bao lâu.

"Không biết lần này phần thưởng hằng ngày sẽ là gì đây?"

Trong hư không, dáng vẻ của Cố Trường Ca uy nghi, áo trắng bay phần phật, nhẹ giọng tự nói, nhìn thần sắc nhẹ nhàng như đang nâng một vật nhỏ.

Sau đó, hắn xuất thủ xoá đi tất cả dấu vết trước mặt, rồi lại tạo ra khung cảnh của một trận đại chiến.

Đặc biệt, có rất nhiều khí tức ma công đua nhau tràn ra mỗi tấc trong hư không. Bất kể tu sĩ nào bước vào nơi này đều sẽ sinh ra cảm giác khắp người lạnh toát, rợn cả tóc gáy.

Sợ hãi, đau tim, ớn lạnh, kinh hoàng!

Nơi này nghiễm nhiên đã hóa thành một nơi lạnh như Địa Ngục.

Không chỉ có Tuyệt Âm khí tức tràn ngập, giờ phút này còn có cả khí tức của ma công cấm kị bành trướng mênh mông cuồn cuộn giống như một lỗ đen trong vũ trụ, đủ để thôn phệ tất cả mọi thứ vào trong.

Lúc này chỉ cần có trưởng lão chạy đến, dở thủ thuật ngược dòng tìm hiểu để kiểm tra một phen thì đều sẽ có cảm giác như linh hồn bị đóng băng rồi nứt vỡ.

Không thể tra ra, cũng không thể tìm thấy gì!

Đương nhiên cảm giác chủ yếu nhất hay là sự thảm khốc của cuộc chiến lúc ấy, thậm chí còn cảm giác cho dù bọn họ có mặt lúc đó cũng khó mà giữ được mạng.

"Dùng cách này thì làm gì có ai có thể biết rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra được.”

"Không đúng, cũng chỉ có ta mới biết đã xảy ra chuyện gì."

Cố Trường Ca nhịn không được nở nụ cười. Sau đó hắn đưa mắt nhìn vào bảo rương màu vàng trong tay.

Vừa giết Doanh Sương xong, hệ thống đã nhắc nhở. Ngay sau đó Cố Trường Ca cũng thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ giết khí vận chi tử đã tiếp nhận trước đó.

Hắn không quan tâm đến điểm khí vận và giá trị thiên mệnh nhiều ra sao.

Hắn chỉ muốn biết bảo rương được thiên đạo ban thưởng lần này sẽ là cái gì.

Có điều nếu lại là bảo rương màu tím nhạt như lần trước có được sau khi tiêu diệt Nhân Tổ thì có vẻ hơn bủn xỉn.

Đương nhiên hắn cũng chẳng suy nghĩ nữa. Dù sao cũng không phải tất cả khí vận chi tử đều giống như Nhân Tổ, loại đoạt xá lưu khí vận chi tử này, ngoại trừ vận khí tốt hơn ra thì còn có cái gì đâu?

Ngay cả sức mạnh nguyên sơ nhất của chủ nhân ban đầu cũng không thi triển ra được.

"Có muốn mở được thiên đạo bảo rương không?"

"Mở ra." Một luồng dị sắc lướt qua ánh mắt của Cố Trường Ca.

Ông!

Quang hoa màu vàng sáng chói nở rộ ở trước mắt, sau đó xuất hiện một vương miện mang thần quang màu nâu xám lấp loé chìm nổi ở trong đó.

Ở trong ngưng tụ một luồng khí tức như mang theo vận rủi lượn lờ trên dưới, quỷ dị mà cổ xưa, mang ý vị như khí phách đạo vận tự nhiên.

"Khí vận hôi quan ư?"

(hôi quan = chiếc mũ màu xám)

Cố Trường Ca hơi nhíu mày, rất nhanh hắn đã hiểu được tác dụng của khí vận hôi quan này.

Nói thế nào đi nữa thì khí vận này và khí vận tử quan mà lúc trước hắn lấy được sau khi giết Nhân Tổ chuyển thế cũng có bản chất khác nhau.

Bởi vì khí vận tử quan là thay đổi khí vận, có thể nâng cao khí vận của người sử dụng lên tương đương với nhi tử của lão Thiên Quân trong thời gian ngắn.

Nhưng việc sử dụng khí vận tử quan có hạn chế số lần, sau khi dùng hơn số lần hạn chế này sẽ bị nổ tung rồi vỡ vụn.

Cho tới bây giờ, Cố Trường Ca vẫn không tìm được thời cơ thích hợp để sử dụng khí vận tử quan.

Trước mắt, vừa hay cái khí vận hôi quan này lại có tác dụng ngược lại.

Nó có thể khiến người sử dụng cho dù là nhi tử của lão Thiên Quân đi chăng nữa thì điểm khí vận cũng sẽ bị rơi xuống thấp nhất trong thời gian ngắn.

Không thể nói là hai thứ có tác dụng triệt tiêu cho nhau.

Hết chương 782.
Bạn cần đăng nhập để bình luận