Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2446: Đại sự

Chương 2446: Đại sự

"Tại sao lại phát sinh loại chuyện này, rốt cuộc là thế nào?"

Sắc mặt Cố Tiên Nhi có chút trắng bệch.

Giờ khắc này, nàng đột nhiên nghĩ đến rất nhiều chuyện. Hồng y nữ tử kia sẽ không phải là Hồng Y nữ ma ném thi thể trong lễ thành thân của Cố Trường Ca trước đây, người đã từng là đồ đệ của Cố Trường Ca đó chứ?

Kỳ thực, tuy rằng Đào Yêu chưa từng nói qua, nhưng Cố Tiên Nhi biết, Đào Yêu nàng và Cố Trường Ca nhất định là từng có chuyện gì sâu xa.

Nếu như hồng y nữ tử kia là Thiền Hồng Y mà nói, nàng nhận thức Đào Yêu cũng là chuyện rất bình thường

"Ma Sơn, ta phải đi xem Ma Sơn."

Cố Tiên Nhi nghĩ tới thế lực mà trước đây Hồng Y nữ ma thành lập, nếu như Hồng Y nữ ma còn ở đó, có lẽ sẽ có thể hỏi ra tung tích của Đào Yêu từ trong miệng nàng.

Không kịp giải thích gì nhiều cho Yêu Yêu, Cố Tiên Nhi vung tay lên, hư không trước mặt mờ mịt, xuất hiện một cái đại đạo. Nàng bất chấp tất cả mang giày ngọc vào, mang cho Yêu Yêu, sau đó trực tiếp cất bước đi vào bên trong.

Ma Sơn cách nơi đây hàng tỷ dặm, còn có rất nhiều không gian bị cắt đứt. Nhưng với thực lực hiện tại của Cố Tiên Nhi, chỉ thoáng qua là đã đến.

"Vì sao..."

"Trong Ma Sơn cũng không có khí tức của Hồng Y nữ ma, tựa như nàng cũng đã hoàn toàn biến mất."

Cố Tiên Nhi xuất hiện ở trên cao, nhìn phiến khu vực bị ma khí vô tận bao phủ, triệt để ngây ngẩn cả người.

"Chân tướng…"

"Chân tướng…"

"Lẽ nào chân tướng mà hai người đó nói phải đi đến quá khứ, tìm kiếm trong Cấm Kỵ kỷ nguyên sao? Nếu như đây là một loại chấp niệm, chỉ sợ các nàng sẽ không thể đạt mục đích. Muốn trở về quá khứ, vượt qua dòng sông thời gian cần phải gánh chịu nhân quả và phản phệ đáng sợ đến bậc nào..."

Giờ khắc này, Cố Tiên Nhi như đã nghĩ tới kết cục của hai người, nàng có chút mờ mịt ngỡ ngàng.

Cho dù là với tu vi hiện tại, nàng cũng không dám nói chắc mình có thể vượt qua dòng sông thời gian, trở lại quá khứ.

Hơn nữa, đoạn năm tháng Cấm Kỵ kỷ nguyên đã bị nghiền nát, trở nên không rõ từ lâu, ngay cả dòng sông thời gian cũng đã đứt đoạn, bị táng diệt trong hư vô hỗn độn.

Cho dù các nàng có thể bôn ba trong dòng sông thời gian, chỉ sợ cũng sẽ mê mang trong bóng tối mờ mịt, không thể tìm được kỷ nguyên và thời đại mà các nàng muốn tìm kiếm.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì, nàng giống như bắt được cọng rơm cứu mạng.

"Cố Trường Ca, đúng rồi, Cố Trường Ca hắn nhất định sẽ có biện pháp. Khẳng định là hắn có thể cứu các nàng. Dù sao Hồng Y nữ ma cũng từng là đồ đệ của hắn. Mặc dù hắn lãnh khốc đối với ngoại nhân, nhưng cũng chỉ là người trong nóng ngoài lạnh mà thôi, không thể nào thấy chết mà không cứu được."

Cố Tiên Nhi thực sự không muốn người mà nàng xem là thân nhân như Đào Yêu cứ như vậy bị xóa bỏ, triệt để tiêu tán trong thiên địa thời không.

Mang theo Yêu Yêu trở lại Đào thôn, nàng dự định sẽ cáo từ cùng sư tôn và một đám thôn dân, đồng thời căn dặn bọn họ, tuyệt đối không được động vào cây đào ở đầu thôn. Sau đó, Cố Tiên Nhi định mang theo Yêu Yêu đi tìm Cố Trường Ca.

Tuy nhiên, Yêu Yêu như biết được suy nghĩ của nàng, không muốn gây thêm phiền phức cho nàng, cố ý ở lại trong thôn.

Cố Tiên Nhi cũng chỉ đành thôi, sau khi cáo biệt mọi người, nàng mang theo Đại Hồng Điểu, hóa thành thần hồng thẳng tiến đến Tiên vực. Nàng muốn đi Phạt Thiên Minh, tìm kiếm Cố Trường Ca.

Nhưng cùng lúc đó, cung điện tổng bộ của Phạt Thiên Minh cũng đang phát sinh một đại sự…

Không giải thích được.

Tổng bộ Phạt Thiên Minh, trong đại điện rộng lớn mênh mông có rất nhiều người đang đứng. Những người đứng đầu các tộc cùng đến thương nghị quyết sách mang biểu tình giật mình. Có vài người còn chưa rời đi, đã bị dị động của ba người Phó minh chủ hiện tại của Phạt Thiên Minh là Cố Vô Vọng, Minh, Tửu Kiếm Tiên kinh động, bất đắc dĩ ngừng lại, nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

"Vương Vô Thương" thân là Đạo tử của Phạt Thiên Minh chắp tay sau lưng, khí tức thâm sâu tựa biển, có loại uy thế đáng sợ khó nén, đứng ở trước mặt rất nhiều người, cũng nhìn ra ngoài điện.

Mặc dù trong lòng hắn có chút bất an mơ hồ, nhưng vẫn trấn định lại, giấu diếm chút dị thường của bản thân.

"Xem ra là có khách ngoại lai muốn phủ xuống Đạo Xương chân giới, có lẽ ba vị tiền bối đều đã nhận ra, cho nên mới phải mau chóng chạy đi như vậy."

"Chúng ta ở chỗ này đợi ba vị tiền bối là tốt rồi, nếu như ngay cả bọn họ đều không ứng đối được, vậy thì chúng ta chạy tới cũng vô dụng."

Hắn chậm rãi mở miệng nói, trong mắt hiện lên các loại dị tượng, như có đại tinh ù ù, nhật nguyệt luân chuyển, hiện ra uy thế như của hàng tỉ vạn sinh linh.

Hình như sau khi ba vị cổ tu Đạo cảnh rời đi, hắn liền trở thành người có tiếng nói nhất ở đây, giống như tâm phúc vậy.

Sầm Sương nhướng mày, đứng ở phía sau vị Dịch thúc kia. Đối với "Vương Vô Thương" hiện tại, trong lòng nàng cũng có rất nhiều bất mãn.

Đám người Ngao Đằng, Ngao Linh, Thẩm Nhàn Nhi tự nhiên cũng không ngoại lệ, đầu mày đều hơi nhíu lại. Nhưng bọn họ vẫn ở phía sau, không có ra mặt, không muốn đang như không lại gặp phải chuyện. Ba người Cố Vô Vọng, Minh, Tửu Kiếm Tiên đã đạp không rời đi từ lâu, tựa như tiến thẳng đến thiên ngoại bên kia.

Hành động này khiến cho nỗi lòng đám người trong điện, từ trẻ tuổi đến trung niên đều có chút bất an, thấp giọng trò chuyện xôn xao.

Hiện giờ lại nghe được Nghịch Trần nói lời này, rất nhiều người đều bị kinh trụ, bắt đầu không nhịn được lo lắng.

Lúc ba vị cổ tu đạp không rời đi, quả thực giống như biến mất giữa hư không, bọn họ căn bản không kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Từ lời này của "Vương Vô Thương", tựa như thật sự đột ngột có tồn tại cường đại nào đó phủ xuống Đạo Xương chân giới.

Hết chương 2446.
Bạn cần đăng nhập để bình luận