Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3414. Viện quân đến



Chương 3414. Viện quân đến




Đại quân Phạt Thiên Minh thế như chẻ tre, từ phòng tuyến khác của Chính Nhất Minh đánh vào bên trong.
Từng chiến thuyền hoành không khóa vực giáng xuống, nghiền ép đại vũ trụ. Lăng Ngọc Linh, Sở Hằng đứng đầu thuyền, quan sát cảnh tượng thảm liệt và chiến hỏa các nơi.
“Xem ra, minh chủ đã sớm dự đoán được Chính Nhất Minh sẽ làm gì, cho nên đã cố ý phân phó chúng ta đánh vào từ phòng tuyến biên cảnh.”
Có người nhìn thấy vũ trụ các nơi đã sơ tán trống không, trầm giọng nói: “Bọn họ chỉ lưu lại tộc đàn và thế lực nhỏ yếu. Những đạo thống có thể vượt qua đường hầm thời không đã sớm tiến về khu vực trung tâm của Chính Nhất Minh.”
Bây giờ, tinh vực vũ trụ các nơi đều có thể dùng từ già yếu, bệnh tật để hình dung cũng không quá đáng chút nào.
Một khi sinh linh hắc ám đột kích, những tinh vực vũ trụ đó đều biến thành chất dinh dưỡng, không có bất kỳ khả năng chống cự nào.
“Thế nhân sợ Phạt Thiên Minh ta như mãnh hổ xà hạt, nhưng cuối cùng còn phải dựa vào Phạt Thiên Minh ta mới có thể được che chở.”
“Đúng là có chút buồn cười.”
Có người phát ra tiếng cười khinh thường.
Đại quân Phạt Thiên Minh hạo đãng nghiền ép từng mảng vũ trụ, nhưng không hề quấy nhiễu những thế lực tộc đàn nhỏ yếu còn lưu lại.
Những thế lực tộc đàn đang chờ chết đều ngẩn cả người mà nhìn hết thảy, không thể tin được.
Từng chiến thuyền cổ vượt qua tinh không tinh vực của bọn họ. Đại quân Phạt Thiên Minh khí thế như hồng, lao nhanh mà qua, ầm ầm đi xa. Mục tiêu của bọn ho chính là những thứ bên trong đám sương mù màu đen kia…
Phạt Thiên Minh đến khiến cho các tộc, các văn minh đang rơi vào tuyệt cảnh một lần nữa dấy lên ngọn lửa hy vọng.
Ngay từ đầu, chẳng ai ngờ rằng đến giúp bọn họ lại là đại quân Phạt Thiên Minh, thậm chí bọn họ còn từng ôm ác ý và kiêng kỵ rất sâu đối với Phạt Thiên Minh.
Cho đến lúc này, Phạt Thiên Minh vẫn bị các tộc, các đạo thống tránh như tránh xà hạt, sợ như sợ hổ lang vẫn được gọi là tà môn ma đạo, làm rất nhiều điều ngang ngược, mang đến chiến hỏa và tai nạn vô tận cho các nơi.
Không biết có bao nhiêu văn minh chân giới bị Phạt Thiên Minh thảo phạt, xâm chiếm, hại không biết bao nhiêu thế lực tộc đàn, người tu hành và sinh linh phải trôi dạt khắp nơi, ly biệt quê hương, lang bạt kỳ hồ.
Nhưng khi sinh linh hắc ám đột kích, Chính Nhất Minh đã từng đồng ý che chở cho bọn họ lại rút đi, vứt bỏ bọn họ, đại quân Phạt Thiên Minh lại phấp phới tinh kỳ, kêu giết trùng thiên chạy đến.
Trong lúc người ở phòng tuyến đê đập Chính Nhất Minh các nơi rơi vào tuyệt vọng, lại nhìn thấy đại quân Phạt Thiên Minh tiến đến trợ giúp, đồng thời còn xông thẳng về phía sinh linh hắc ám đã mang đến sự chấn động không gì sánh kịp.
Gần như tất cả mọi người đều đứng ngây ra như tượng, không thể tin được cảnh tượng trước mắt.
“Sư phụ, tiếp viện của chúng ta đã đến, nhưng không phải Chính Nhất Minh mà là Phạt Thiên Minh.”
“Người trên trời có linh thiêng, có thể nhìn thấy không?”
“Chúng ta được cứu rồi, sự hy sinh của người cũng không phải không có hồi báo. Đã có người đến cứu chúng ta.”
Có người tu hành đột nhiên cảm thấy mũi cay cay, hốc mắt đỏ lên, khí huyết quay cuồng. Một luồng nhiệt khí dâng lên trong lồng ngực, chiến ý ngập trời, sĩ khí dâng cao.
“Giết, bình định hắc triều.”
Kịp phản ứng, tất cả người tu hành và sinh linh đều rống to, đi theo sau lưng đại quân Phạt Thiên Minh, nghênh đón sinh linh hắc ám.
Giữa những thành trì, chiến hỏa tứ ngược, hắc vụ lan tràn, đại địa vỡ ra, máu chảy thành sông.
Rất nhiều người tu hành và sinh linh lâm vào tử chiến đều ngẩn ra nhìn thiên quân vạn mã lao nhanh, nhất thời kích động, phấn chấn khó mà kềm nén, cứ đứng đó mà run rẩy.
Viện quân đến rồi.
Mặc dù tất cả đều nằm ngoài ý định nhưng nó không khác gì đống lửa trong bóng tối, là ngọn hải đăng dưới biển sâu mênh mông, chiếu sáng con đường phía trước cho bọn họ, đồng thời cũng mang đến hy vọng cho bọn họ.
Ngày hôm đó, đại quân Phạt Thiên Minh đã đến, vô số cường giả ra tay, cũng không nói gì, ngay ngắn trật tự thẳng hướng đến sinh linh hắc ám xâm phạm.
Trong thời đại đã được định sẵn đầy đau thương và máu này, sự xuất hiện của đại quân Phạt Thiên Minh một lần nữa khiến cho người tu hành và sinh linh rơi vào tuyệt vọng nhìn thấy được hy vọng.
Những tiếng hét kinh hoàng và tiếng giết chóc lại vang lên từ khắp nơi. Đại chiến giữa các tinh vực, vũ trụ một lần nữa bộc phát. Vô số cường giả Phạt Thiên Minh đã mang đến đại quân viện trợ của mình.
Cao tầng đích thân ra trận, chém giết với sinh linh hắc ám, không sợ tử vong, cũng không e ngại bị sương mù màu đen ăn mòn.
Cảnh tượng như vậy chấn kinh tất cả mọi người.
Đối mặt với sinh linh hắc ám, cao tầng Phạt Thiên Minh tựa như đối mặt với kẻ thù sống còn, hoàn toàn không bó tay bó chân như những người tu hành còn lại, bởi vì kiêng kỵ vật chất hắc ám mà không cách nào phát huy được toàn bộ thực lực. Hết chương 3414.



Bạn cần đăng nhập để bình luận