Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 901: Tính toán tiếp theo

Chương 901: Tính toán tiếp theo

“Trong khoảng thời gian này, gia hỏa Nguyệt Minh Không chắc là đang bận thu thập Chưởng Thiên Thất Khí, ngoại trừ Chưởng Thiên Quán và Chưởng Thiên Bình đang trong tay ta, chắc nàng cũng đã tập hợp được về tay không ít những thứ khác.”

“Đợi xử lý xong việc bên này, phải đi tìm nàng thôi.”

Nghĩ đến chuyện này, khóe miệng Cố Trường Ca không nhịn được lộ ra nụ cười thản nhiên.

Nhưng hắn đoán dù bản thân không đi tìm, sau khi Nguyệt Minh Không thu thập xong đủ thì cũng sẽ tự mình đưa đến thôi.

Sau đó, Cố Trường Ca nghĩ tới gì đó, vẫy tay một cái, từ khoảng không sau lưng, một thân ảnh mặc áo choàng đen được bao phủ bởi màn sương đen xuất hiện, nét mặt lạnh lùng, có vẻ rất vô tình, nhưng lộ ra uy áp đáng sợ của Đại Thánh cảnh.

Khôi Lỗi Ma Công!

“Tham kiến chủ nhân!”

Khôi lỗi này cung kính nói với Cố Trường Ca, trong mắt dần có chút linh động.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, lại vẫy tay lần nữa, màn sương đen trên mặt tan biến, lộ ra khuôn mặt của một người trung niên rất bình thường.

Sau khi nghĩ xong, khóe miệng hắn mang theo nụ cười như có như không.

“Đi đi, tìm hắn.”

Ngay sau đó, khuôn mặt của con rối trước mặt bắt đầu biến đổi.

Rất nhanh biến thành một lão già có chút u ám lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, giống như mỏ chim ưng, làm cho người ta có một loại cảm giác không rét mà run.

“Vâng, chủ nhân.”

Lão giả mặc áo choàng đen bước ra ngoài, trong nháy mắt đã biến mất không thấy tung tích đâu nữa.

...

Bên kia, đám Giang Thần, Ngưu Điền đang bị đuổi khỏi cổ chiến thuyền.

“Lúc này rồi mà còn muốn làm cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, đúng là làm ta cười chết mất, cũng không nhìn lại thiên phú tu hành của bản thân đi, đúng là đồ bỏ đi!”

“Ngươi và Tiêu cô nương đã không còn là người cùng một thế giới nữa, còn không mau đi đi, chẳng lẽ còn muốn ở đây chuốc lấy cực khổ sao?”

Xung quanh mấy người bọn hắn, vài sinh linh có khí tức khủng bố lạnh lùng nhìn bọn hắn chằm chằm, lộ ra uy áp đáng sợ, khiến sắc mặt bọn hắn trắng bệch, linh hồn run rẩy, sợ hãi không thôi.

Xem ra lúc trước vì bọn hắn có quan hệ với Tiêu Nhược Âm, nên sinh linh trên cổ chiến thuyền này mới tương đối khách khí với bọn hắn.

Nhưng bây giờ, sau khi biết bọn hắn không có thiên phú tu hành, đám sinh linh này mới lộ ra bộ mặt thật, vô cùng lạnh lùng, lời nói không một chút lưu tình.

Thế giới này chính là tàn khốc như vậy!

Một người trong đó mở miệng mang theo giễu cợt và cười nhạo không che dấu chút nào, phất tay một đáng sợ uy nghiêm, muốn nhanh chóng đuổi đám người Giang Thần xuống khỏi cổ chiến thuyền.

“Nhược Âm...”

Nghe vậy, vẻ mặt Giang Thần tràn đầy chán nản và bất lực, đồng thời trong lòng cũng tràn ngập lo lắng.

Đối với lời nói chế nhạo này, hắn cũng không dám phản bác, hắn hoàn toàn không nghi ngờ, nếu vừa nãy bản thân phản bác lại một câu, bàn tay to như bồ đoàn kia sẽ rơi xuống đầu hắn.

Dựa vào thân thể bây giờ của hắn, còn không bị một tát đập nát thành thịt sao?

“Coi như biết điều.”

Thấy Giang Thần không mở miệng, sinh linh vừa nói cười lạnh một tiếng, vẻ mặt lại lạnh lùng trở lại.

Giang Thần che giấu oán hận trong lòng thề rằng nếu sau này có cơ hội, chắc chắn sẽ giết chết sinh linh trước mắt này.

Tuy vừa rồi, những lời Tiêu Nhược Âm nói với bọn hắn rất tuyệt tình lạnh lùng, nhưng hắn biết đó là chuyện không thể tránh được, vì Tiêu Nhược Âm vốn dĩ không tin trắc thí thạch đã bị Cố Trường Ca động tay vào.

Hắn cũng không phải là không có thiên phú tu hành, chỉ là Tiêu Nhược Âm không biết thôi.

“Nhược Âm, nếu nàng nghe ta giải thích một câu, chuyện cũng sẽ không thành thế này, nhưng lúc đó, Cố công tử kia xuất hiện, cũng sẽ không cho ta cơ hội giải thích...”

Giang Thần nắm chặt nắm đấm, nhanh chóng bình tĩnh lại, tuy đang kìm nén uất ức trong lòng.

Nhưng hắn cũng biết nếu bây giờ đối đầu với Cố Trường Ca không khác gì chịu chết.

Một khi Tiêu Nhược Âm rời khỏi với bọn hắn, nếu sau đó bị Cố Trường Ca hạ độc thủ, vậy phải làm sao?

Bây giờ hắn thậm chí còn không có cơ hội nói hết mọi chuyện với Tiêu Nhược Âm.

Xem ra, Tiêu Nhược Âm đã bị Cố Trường Ca lừa gạt mà chẳng hay biết gì, chuyện gì cũng không rõ, thậm chí cũng không biết Cố Trường Ca có ý đồ xấu với nàng.

Hơn nữa không thể chỉ dùng hai từ nguy hiểm để hình dung chuyện này được.

“Làm sao đây? Bây giờ chủ nhân đang ở bên cạnh tên nam nhân đáng sợ đó, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp bất trắc, Giang Thần chúng ta không thể mặc kệ nàng được...”

Tạo Hóa Tiên Chu khí linh vô cùng bất an, lo lắng nói.

Lúc này, Giang Thần đã làm mình bình tĩnh lại, nghe vậy điềm tĩnh nói: “Việc quan trọng nhất bây giờ là ta phải nhanh chóng nâng cao thực lực, chỉ cần thực lực của ta tăng lên, sau này có thể gặp Nhược Âm, nói hết mọi chuyện cho nàng, để nàng nhìn rõ bộ mặt thật của tên Cố công tử đó.”

“Tuy Cố công tử đó có mưu đồ với Nhược Âm, nhưng chắc là không phải bây giờ, nên hiện tại ta vẫn còn thời gian tu hành.”

“Không phải ta còn có ngươi sao? Ta không tin sau này ta không đấu lại được tên Cố công tử kia.”

Nói tới đây, trong lòng Giang Thần sinh ra hy vọng, tình huống bây giờ tương đương với hắn ở trong tối mà Cố công tử kia thì ở ngoài sáng, rất có lợi đối với hắn.

“Hiện nay, cũng chỉ có thể như vậy, sau khi rời khỏi đây, ta trước tiên tìm cho ngươi một bộ công pháp tu hành, nếu có thể, chúng ta cũng có thể bái vào một tông môn nào đó, nếu làm một tán tu thì tài nguyên tu hành sẽ không đủ...”

Nghe vậy, Tạo Hóa Tiên Chu khí linh im lặng một lúc rồi giải thích.

Đồng thời, nó cũng đang bày mưu tính kế cho Giang Thần, bây giờ hai người chính là châu chấu trên cùng một sợi dây, có vinh cùng hưởng, có nhục cùng nhục.

Trên đường rời khỏi cổ chiến thuyền, Giang Thần vẫn liên tục bàn chuyện với Tạo Hóa Tiên Chu khí linh, sau khi tìm được cách, vẻ mặt cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Ngược lại, đám người Ngưu Điền, Vương Ngưng vẫn hồn bay phách lạc như trước, mất hồn mất vía, dường như còn chưa lấy lại được tinh thần từ đả kích vừa rồi.

Hết chương 901.
Bạn cần đăng nhập để bình luận