Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 977: Hồng Mông Tử Giám

Chương 977: Hồng Mông Tử Giám

Sau khi giải quyết xong mười ba đạo tặc, bí bảo cũng được đưa tới Trấn Binh Thần Vực để luyện chế.

Hắn đặt tên cho nó là Hồng Mông Tử Giám, nhìn từ ngoài trông giống như một tờ cổ kinh, phong cách cổ xưa mà tự nhiên, toàn thân được bao bọc bởi ánh sáng mờ mờ màu tím, Hồng Mông Tử Khí rủ xuống, tỏa ra đạo vận kinh người, khí tức huyền diệu như đại đạo đan vào nhau.

Đây là bí bảo thuộc loại thôi diễn.

Nguyên liệu luyện chế chủ yếu vẫn là Hồng Mông Đạo Cốt, Hồng Mông Tử Khí và Tiên Đạo Thiên Nhãn của Tử Dương Thiên Quân.

Ngoại trừ nguyên liệu cấp thần ra, cũng nhiều vô số không thể đếm nổi, có thể nói là xa xỉ.

Ngoài Cố Trường Ca ra thì trên thượng giới không tìm thấy người thứ hai có khí phách lớn như vậy, luyện chế được một bí bảo như thế.

“Thôi diễn một góc cảnh tượng trong tương lai, hẳn cũng không khó khăn, ngoài ra còn có công dụng khác, có thể che giấu thiên cơ, theo dõi nhân quả.”

Cố Trường Ca khẽ nhắm hai mắt lại, từng tia ánh sáng vàng lấp lánh đang luyện hóa bí bảo này.

Trong lòng hắn hiện ra tác dụng của bí bảo.

Như hắn đã đoán trước, thôi diễn tương lai, che giấu thiên cơ, theo dõi nhân quả thậm chí nghịch chuyển trời đất.

Rất nhanh luyện hóa xong, Cố Trường Ca bắt đầu thử nghiệm tác dụng của nó, tử khí mênh mông rủ xuống giữa, Hồng Mông Tử Giám bắt đầu tỏa sáng, lưu chuyển một loại dao động huyền diệu.

Trong lúc mơ hồ, Cố Trường Ca nhìn thấy phong cách rất cổ xưa tự nhiên trên mặt tờ giấy, giống như gợn sóng trên mặt hồ nước, sau đó tản ra.

Bóng loáng như gương.

Ngay sau đó, một hình ảnh bắt đầu xuất hiện trên bề mặt.

Giữa tinh vực hoang vu, rách nát, một đại lục mạnh mẽ giàu có trôi nổi, phía trên còn sót lại vô số mảnh vỡ tinh hài và cổ chiến thuyền.

Thi thể khắp nơi, máu tanh nồng đậm bay đầy trời, có thể thấy được nơi này vừa trải qua một trận đại chiến kinh khủng.

“Chỗ này là Hỗn Loạn Tinh Vực.”

Cố Trường Ca nheo mắt, hắn mới chỉ thử thôi diễn nhân quả liên quan đến hắn.

Kết quả Hồng Mông Tử Giám lại hiện ra cảnh tượng của Hỗn Loạn Tinh Vực.

Chẳng lẽ nhân quả liên quan đến hắn sẽ ở Hỗn Loạn Tinh Vực sao?

Chỉ một lúc Cố Trường Ca đã suy nghĩ tới.

Hình ảnh trong Hồng Mông Tử Giám lại xoay chuyển, một nam tử trung niên bị mù mặc đồ màu tím, đang ngồi trên xe lăn, dường như chân bị tàn phế, được người ta đẩy vào khoảng không, nhanh chóng rời khỏi Hỗn Loạn Tinh Vực.

Dựa vào tình hình chiến trường, tên nam tử trung niên mặc đồ màu tím này hẳn là nhân vật trong số mười ba đạo tặc kia, nhân lúc đại chiến bùng nổ đã vội vàng chạy trốn khỏi chiến trường, cuối cùng không biết tung tích.

“Người này rốt cuộc là ai?”

Cố Trường Ca híp mắt, rất nhanh hình ảnh trong Hồng Mông Tử Giám đã biến mất, nếu muốn xem lần nữa, cần phải đợi đến nửa tháng sau.

Sau khi thu Hồng Mông Tử Giám lại, Cố Trường Ca gọi tùy tùng.

“Tham kiến chủ nhân, không biết chủ nhân có gì căn dặn?”

Người tới cung kính nói.

“Đi điều tra xem, mười ba đạo tặc của Hỗn Loạn Tinh Vực, có tàn dư nào chạy thoát không.”

Cố Trường Ca thoáng suy nghĩ một lúc, rồi sau đó thản nhiên nói.

Hắn có chút tò mò thân phận của tên nam tử trung niên mù đó.

Hắn nghi ngờ lí do tại sao mười ba đại đạo lại tập kích thương đội phụ trách vận chuyển Hồng Mông Tử Giám tuyệt đối không thoát được liên quan với tên nam tử trung niên mù kia.

Trên người nam tử trung niên mù này ắt hẳn có chỗ nào đó đặc biệt.

Đồng thời, hắn gọi Doãn Mi đến, bảo nàng giúp mình điều tra một chút bí mật liên quan đến mười ba đạo tặc.

Mà rất nhanh, một tin tức truyền đến khiến Cố Trường Ca cảm thấy có chút hứng thú.

“Thật ra, phía sau mười ba đạo tặc này còn có một vị tiên sinh thần bí ẩn nấp.”

“Vậy thì xem ra, nam tử trung niên mù chạy thoát này, có lẽ là vị tiên sinh thần bí kia nhỉ?”

“Không biết có liên quan đến khí vận chi tử hay không?”

Cố Trường Ca không nhanh không chậm gõ trên mặt bàn, sau đó nhẹ nhàng bóp nát ngọc giản cầm trong tay.

Chuyện bày ra trước mặt bây giờ trái lại cũng không ít.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là thăng cấp thực lực, thôn phệ bản nguyên Chuẩn Chí Tôn, thật ra đã rất khó giúp hắn.

Mà bản nguyên Chí Tôn rất khó có được, bởi vì Chí Tôn đều là nội tình trong mỗi tộc, sẽ không dễ dàng lộ diện, chứ đừng nói đến chuyện giết và thôn phệ bản nguyên.

Đường này có chút khó đi.

Cho nên, chỉ còn người có được thể chất, khí vận đặc biệt, hoặc là khí vận chi tử, mới có thể có tác dụng với hắn.

Bất kể là khí vận chi tử hay là người có đại khí vận, tu vi cũng không thể quá thấp.

Nếu không cho dù nuốt bản nguyên tu vi của bọn hắn thì cũng không có nhiều trợ giúp với Cố Trường Ca.

Tần Vô Nhai và Sở Hạo, tuy hai người đều có tu vi Chuẩn Chí Tôn, nhưng Cố Trường Ca giữ lại bọn hắn là còn có dự tính khác.

Mà nếu nam tử trung niên mù kia đã có quan hệ với hắn, cho dù không phải là khí vận chi tử thì cũng nên là người có đại khí vận.

Vì vậy, sau đó Cố Trường Ca bắt đầu hạ lệnh, điều động những thế lực phía sau Trường Sinh Cố gia, Tiên Cổ các tộc, Đạo Thiên Tiên Cung, Thái Sơ Thần Giáo, toàn lực truy bắt người này.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thượng giới trở nên chấn động, vô số tu sĩ và đạo thống khiếp sợ.

Không ngờ Cố Trường Ca vì lùng bắt tàn dư của mười ba đại đạo mà lại điều khiển binh lực lớn như thế, có thể nói là hoảng sợ và kinh khủng.

Sau đó, Nguyệt Minh Không cũng phối hợp với Cố Trường Ca hạ lệnh, điều động rất nhiều binh lực của Vô Song tiên triều, bắt đầu điều tra khắp nơi!

Mọi người không nhịn được rùng mình, cả người phát lạnh, Cố Trường Ca vì đối phó với tu sĩ đắc tội hắn, mà sử dụng thủ đoạn đủ để bất cứ kẻ nào cũng phải run sợ.

Thượng giới lớn như vậy, lại không có nơi nào để tàn dư của mười ba đại đạo sống yên ổn.

Điều này khiến nhiều người sợ hãi và tuyệt vọng, cho dù trốn xuống hạ giới thì cũng không có đường sống.

Hết chương 977.
Bạn cần đăng nhập để bình luận