Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2292: Toan tính của Nghịch Trần

Chương 2292: Toan tính của Nghịch Trần

"Cái gì?"

Sau khi Nghịch Trần khôi phục thanh tỉnh thì gắt gao trừng lớn mắt, như thể hắn không thể tin được tất cả mọi thứ trước mặt.

Lúc hắn ở Tiên Vực, tự mình đoạt xá một lão giả Chân Tiên cảnh, từ trong trí nhớ của kẻ này đã thấy qua chân dung của Cố Trường Ca. Nên hiện tại hắn có thể nhận ra người trẻ tuổi trước mắt chính là Cố Trường Ca.

Nhưng tại sao Cố Trường Ca lại xuất hiện ở thượng giới? Không phải hắn vẫn luôn ở Thiên Đình tại Tiên vực sao?

Giờ đây, Nghịch Trần có chút hoài nghi, không biết có phải bản thân hắn vẫn bị nhốt trong ảo cảnh, chưa thoát ra ngoài hay không? Nếu không thì tại sao hắn lại nhìn thấy tình huống này?

Thời điểm ở cùng với Cố Trường Ca, trên mặt Vương Tử Câm lại chứa đầy ý vị như vậy, cũng không khó đoán trước đó giữa hai người này đã xảy ra chuyện gì?

Giờ khắc này, Nghịch Trần chỉ cảm thấy đầu óc chính mình có thứ gì đó đang vỡ vụn, tựa như đang có rất nhiều âm thanh ong ong vang lên. Hắn nhìn lại một lần nữa để xác định xem thứ hắn nhìn thấy trước mắt rốt cuộc là thật hay giả.

Nhưng bất kể là Vương Tử Câm hay là Cố Trường Ca thì đều vô cùng chân thật.

Nhất là Cố Trường Ca, ánh mắt tràn đầy hứng thú kia của hắn như thể nhìn thấu toàn bộ bí mật của Nghịch Trần. Cố Trường Ca nhìn hắn như nhìn một con sâu nhỏ bé đáng thương.

Chuyện này làm Nghịch Trần cắn chặt răng, hắn hiểu kẻ đã bao vây bản thân ở nơi này chính là Cố Trường Ca. Bởi vì ngoài trừ người này, toàn bộ Tiên vực và thượng giới cũng không có bao nhiêu người có thể thủ đoạn như vậy. Trong lòng Nghịch Trần tức giận, uất nghẹn, không cam lòng, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Hắn không có cách nào hình dung được tâm tình của mình ngay giờ phút này, khi tận mắt nhìn thấy nữ nhân mà mình động tâm rúc vào một chỗ cùng với nam nhân khác. Thậm chí vừa rồi, hai người này còn mây mưa ở Nhân Tổ Điện.

Kết quả là hắn bị Cố Trường Ca vây ở bên ngoài, trải qua rất nhiều ảo cảnh, sinh mệnh của hắn cũng nhanh chóng trôi qua, rất nhanh đã lộ ra dáng vẻ của một lão già.

Trong điện và ngoài điện, rõ ràng chỉ cách nhau mấy trượng nhưng lại phảng phất như cách nhau cả một phiến thiên địa.

"Vương Vô Thương, sao ngươi lại tới đây?"

Lúc này, Vương Tử Câm đã chỉnh lại tóc tai của mình, tiếng nói có chút giật mình truyền đến. Nàng cảm thấy sắc mặt của Vương Vô Thương có chút không đúng nên mở miệng hỏi lại. Thành thật mà nói, lúc ở Tiên vực, nàng cũng không có hảo cảm gì với vị biểu ca này cho lắm.

Kẻ này đối xử với nàng như một món hàng, vì liên minh với La vương phủ mà không tiếc gả nàng cho La Huyền của La vương phủ.

Chẳng qua vì thân phận ăn nhờ ở đậu, hơn nữa đối phương còn là truyền nhân của Tiên Vương phủ.

Cho nên Vương Tử Câm cũng chỉ có thể âm thần oán hận vài câu, bình thường không muốn cũng phải gặp mặt Vương Vô Thương.

Vì lẽ đó, đối với chuyện Vương Vô Thương tới thượng giới tìm nàng, thậm chí là tự mình đi đến Nhân Tổ Điện đã thật sự khiến nàng rất ngạc nhiên.

"Vương Vô Thương?"

“Đây là người kế nhiệm tương lai của Vương gia ở Tiên Vực sao?”

Giờ phút này, Cố Trường Ca cười nhạt. Hắn đưa tay vén một sợi tóc xanh ở bên tai Vương Tử Câm ra sau đầu. Vương Tử Câm trừng mắt nhìn hắn một cái, ý bảo hắn đừng làm loạn.

Ở trước mặt người ta làm ra hành động như vậy là cố ý để cho Vương Vô Thương nhìn thấy đúng không? Nàng cũng không tin Cố Trường Ca mà cũng có lúc ôn nhu như vậy.

Nghịch Trần nghe vậy thì cũng lập tức lấy lại tinh thần.

Bây giờ hắn đang dùng thân phận của Vương Vô Thương, mang thân thể của Vương Vô Thương đi lại bên ngoài, chứ không phải là Nghịch Trần. Vì thế Vương Tử Câm không nhận ra hắn cũng là chuyện rất bình thường.

Chẳng qua Cố Trường Ca ở đây đã khiến trong lòng Nghịch Trần vô cùng kiêng kỵ. Hắn thầm nghĩ không biết có phải là Cố Trường Ca đã nhìn thấu thân phận của hắn rồi không?

Trời sinh ra Nghịch Minh nhất tộc tuy rất khủng bố nhưng nam tử trước mắt lại là người khiến cả chư thiên đều phải run rẩy, kiêng kỵ.

Nhất là lúc nãy Cố Trường Ca còn ra tay giam hắn ở chỗ này, tước đi rất nhiều tuổi thọ đến mức làm hắn lộ ra hình dáng của một lão già.

Cũng may không có tổn thương đến căn nguyên và căn cơ, chỉ cần trở về Tiên vực thì hắn có thể tự khôi phục lại được.

"Ta đến thượng giới đúng là vì có chuyện muốn làm, ta muốn nói chuyện với Tử Câm biểu muội.”

Nghĩ tới đây, Nghịch Trần lấy lại dáng vẻ bình thường, lộ ra vẻ mặt ôn hòa.

Vương Tử Câm khó hiểu nhìn về phía hắn, nói:

"Có chuyện gì mà ngươi phải từ Tiên vực đến đây để nói sao?”

"Chuyện này… có chút phức tạp.”

Nghịch Trần cố ý để lộ biểu tình phức tạp!

Nếu không có Cố Trường Ca ở bên cạnh, hắn đã để lộ thân phận nói rõ ý đồ với Vương Tử Câm luôn rồi. Trong vòng một trăm năm tiếp theo, toàn bộ Sơn Hải chân giới sẽ gặp phải một tai kiếp kinh khủng.

Bởi vì chân linh tiêu tán nên toàn bộ Sơn Hải chân giới sẽ bị phơi bày giữa Thương Mang chi hải, vậy nên nơi đây sẽ bị những Kẻ đi săn chú ý tới, bọn hắn muốn phủ xuống nơi này.

Đến lúc đó tất cả sinh linh của Sơn Hải chân giới sẽ trở thành vật hiến tế cho những Kẻ đi săn kia. Chư thế vũ trụ đều sẽ bị hiến tế để trở thành năng lượng tiếp dẫn cho chân giới phía sau bọn hắn có thể phủ xuống.

Cho nên biện pháp duy nhất chính là trong vòng trăm năm, hắn đoạt xá Sơn Hải Chân Giới thành công, trở thành chân linh mới, đến lúc đó hắn có thể che chở những sinh linh còn lại.

Hắn cũng sẽ trở thành Sơn Hải chân giới chi chủ.

Nhưng bây giờ, hắn không thể tiết lộ những chuyện này cho Vương Tử Câm biết.

Hết chương 2292.
Bạn cần đăng nhập để bình luận