Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2676: Ai tính kế ai?

Chương 2676: Ai tính kế ai?

“Các ngươi… đều đáng chết.” Mộc Yên bật ra lời nói lạnh lùng, lòng bàn tay mảnh khảnh trắng nõn như đao kiếm bỗng dưng hạ xuống, bốn phía nhanh chóng tràn ra máu tươi.

“Chỉ có cắt đứt quá khứ ngươi mới có thể bước ra thế giới thứ hai thuộc về bản thân mình.”

“Thế giới thứ hai mới là niết bàn cuộc sống mới.”

Cố Trường Ca đứng sau lưng nàng, bình tĩnh nhìn tất cả.

Rất lâu sau, cuối cùng thì nơi này cũng khôi phục sự yên tĩnh, chỉ có trong không khí là vẫn tràn ngập mùi máu tanh.

Vĩnh Hằng thần lô yên lặng đứng ở nơi không xa, không biết từ lúc nào mà nó đã khôi phục hình dạng kích cỡ như nắm đấm trước kia, hào quang bị thu liễm, cổ xưa tự nhiên.

“Vừa nãy ta làm sao thế?” Mộc Yên cảm thấy dường như bản thân đang nằm mơ, bây giờ mới tỉnh lại từ trong sự hủy diệt của tuyệt tình chi đạo, mọi thứ lênh láng máu tươi trước mắt khiến nàng ngây ngốc.

“Ta giết bọn họ rồi, cũng giết Ly Dương rồi ư?”

Không phải nàng hoàn toàn không có ký ức vừa rồi, ngược lại còn vô cùng tỉnh táo, suy cho cùng thì do chính nàng làm việc đó.

“Ngươi hối hận sao?” Cố Trường Ca nhặt lại Vĩnh Hằng thần lô ở cách đó không xa, hắn thản nhiên bước qua đó.

“Ta không hối hận, chỉ là cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, vô số xiềng xích trói chặt ta trước đây dường như đều không còn tồn tại.” Mộc Yên bỗng dưng mỉm cười với hắn, tựa như tất cả mọi thứ lúc nãy đều là ảo mộng, chứ chưa từng xảy ra bao giờ.

“Ồ, vậy thì cũng tốt lắm.” Cố Trường Ca mỉm cười theo nàng.

“Tuy nhiên vừa nãy ngươi nói nhầm một việc rồi.” Mộc Yên cười khanh khách nói.

Cố Trường Ca có chút ngạc nhiên, hắn hỏi: “Việc gì?”

“Con đường phía trước rộng thênh thang, ta chỉ muốn sưởi ấm với ngươi.” Mộc Yên nhẹ nhàng vén sợi tóc bên tai, trong mắt chứa ý cười sâu sắc.

Mà ngay lúc này, tại chỗ khác trong Bích Du Thiên Cảnh.

Nơi đây cổ mộc san sát, sơn mạch nguy nga tráng lệ, vô số bích hồ điểm xuyết ở khắp nơi, có dòng sông chảy qua, trông vừa yên tĩnh vừa đẹp đẽ.

“Vừa nãy là ba động gì thế, sao lại dọa đến ngươi như vậy?” Một nam tử mặc đạo bào trông có vẻ cực kỳ anh tuấn đang tìm kiếm gì đó, người này không ai khác chính là Vương Hạc, môn chủ của Thập Hoang môn.

Trong lúc hắn vô cùng kinh ngạc đã ngẩng đầu liếc nhìn thiên khung ở nơi xa, không biết tại sao mà có một cỗ sợ hãi không rõ xuất hiện, vừa nãy toàn bộ thiên khung tựa như run rẩy cả lên.

Có điều trong Bích Du Thiên Cảnh thời không trồng chất thời không, hiện thực và hư ảo cộng hưởng khiến hắn không thể xác định phương hướng chính xác được.

Dựa theo sụ dặn dò của “Vĩnh Hằng thánh nữ” Lạc Tương Quân, Vương Hạc không thể không căng da đầu đi đến phía này trước, chỉ là sau khi đến đây, ngay cả hắn cũng có chút khó khăn.

Không biết rốt cuộc thứ đồ mà “Vĩnh Hằng thánh nữ” Lạc Tương Quân muốn hắn tìm đang ở nơi nào.

Tuy nhiên may mà sau khi đến đây, tự nhiên khí linh của Thập Hoang Chi Thư hiếm mới có một lần trợ giúp hắn, chỉ đường cho hắn. Hơn nữa còn chủ động nói cho hắn biết nên đi như nào, làm sao để tìm kiếm được vật đó.

Thập Hoang Chi Thư được coi là chí bảo văn minh, huyền diệu khó lường, thấy bản thân nó có những uy năng này Vương Hạc cũng không quá bất ngờ.

Song khiến hắn không ngờ tới chính là trong lời nói của khí linh vẫn xúi giục hắn nghĩ cách đối phó “Cố công tử kia”, bảo hắn tuân theo giao dịch trước đó của hai người.

“Xem ra trên người Cố công tử đó quả thật có năng lượng để Thập Hoang Chi Thư khôi phục, bằng không sao nàng tích cực như thế chứ.”

“Chỉ là sao nàng chắc chắn rằng Cố công tử kia cuối cùng sẽ đến nơi đây chứ?”

Trong lúc Vương Hạc đang suy nghĩ, trước mặt đột nhiên trắng xóa, chỗ ban đầu hắn đứng là một cái hồ màu xanh rộng mênh mông, nhưng hắn mới đi được một bước thì cảnh tượng đã thay đổi ngàn lần, một động phủ mờ ảo để lộ ra.

Cái động phủ này được xây dựng ở trên một tòa thanh sơn cổ xưa, đỉnh núi thẳng tắp dốc đứng, được tường vân bao phủ, luôn luôn có hào quang bảy màu dày đặc, bảo huy vờn quanh, lộ rõ thần dị.

Trước động phủ này còn có vô số trận văn cổ lão đang lấp lánh, tràn ngập khí tức khiến cho người ta sợ hãi.

Ở nơi không xa còn có thể thấy được một vài cỗ thi thể óng ánh, khỏi cần nghi ngờ cũng đã biết chết được nhiều năm rồi, tuy nhiên vẫn duy trì hình người, vô cùng chắc chắn.

Nhìn thấy tất cả mọi việc trước mắt, ngay cả Vương Hạc có thực lực Bán Đạo Cảnh cũng có chút hãi hùng. Những cỗ thi thể này nhìn như bình thường nhưng mà hung uy tràn ra lại cực kỳ ghê gớm, còn có tàn dư đạo vận, rõ ràng đều từng là cường giả Đạo Cảnh.

Cường giả Đạo Cảnh một phương lại chết ở bên ngoài động phủ này, nếu như truyền ra bên ngoài chắc chắn sẽ khiến Tiên Linh văn minh chấn động không thôi.

“Xem ra bảo khố mà ngươi nói chính là cái này ư?”

Tuy nhiên Vương Hạc không phải người bình thường, sau khi kinh ngạc qua đi, hắn lập tức tỉnh táo lại hỏi khí linh của Thập Hoang Chi Thư, chính hắn cũng không ngờ rằng lại thuận lợi tìm được nơi này như vậy.

Mặc dù mấy ngày trước đều có nhiều trắc trở, đi rất nhiều đường vòng, còn tý thì gặp phải nguy hiểm.

Có điều lần này Thập Hoang Chi Thư coi như đáng tin cậy, nó thật sự trợ giúp hắn tìm được bảo khố ẩn giấu trong Bích Du Thiên Cảnh.

Hết chương 2676.
Bạn cần đăng nhập để bình luận