Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 995: Lần này hai ta còn sống hay không dựa cả vào ngươi đó!

Chương 995: Lần này hai ta còn sống hay không dựa cả vào ngươi đó!

“Giang thí chủ, ngươi đang nhìn gì thế? Sao lại có biểu cảm như vậy?”

“Tuy nữ thí chủ kia rất xinh đẹp, nhưng rõ ràng không phải là người cùng thế giới với ngươi, bần tăng khuyên ngươi vẫn nên bớt động tâm tư đi.”

Hòa thượng nhìn thân ảnh đám người Tiêu Nhược Âm cách đó không xa, dường như chú ý tới gì đó, không nhịn được hứng thú hỏi.

Bàn tay đang nắm chặt của Giang Thần chậm rãi buông lỏng, trong lòng như nén một hơi thở, vô cùng khó chịu.

Nghe vậy, hắn khẽ lắc đầu nói: “Phổ Độ đại sư hà tất phải xen vào việc của người khác?”

Hòa thượng tên là Phổ Độ, mấy ngày gần đây, Giang Thần đã khá quen thuộc với hắn.

Giang Thần thật sự không ngờ sẽ gặp lại Tiêu Nhược Âm ở đây, và bằng cách như vậy.

Nàng so với trước kia càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Hơn nữa tu vi của nàng cũng rất cường đại, thậm chí so với Vạn Hóa Ma Công của hắn còn mạnh hơn vài phần.

Điều này khiến trong lòng hắn ít nhiều có chút vui mừng và an tâm, xem ra tạm thời Tiêu Nhược Âm nàng vẫn an toàn, sống cũng khá tốt, vẫn chưa gặp phải thủ đoạn tàn độc của Cố Trường Ca.

Vừa rồi Giang Thần rất muốn đến gặp nàng, để cho nàng thấy rõ bộ mặt thật của tên Cố Trường Ca.

Nhưng lý trí của hắn bảo hắn phải kìm lại, lặng lẽ nhìn Tiêu Nhược Âm rời khỏi.

“Nếu bây giờ ta nhận nàng, không chỉ sẽ hại ta, cũng sẽ hại cả nàng. Các sư môn trưởng lão bên cạnh nàng chắc chắn sẽ lập tức ra tay giết ta.”

Trong lòng Giang Thần thầm nghĩ, sau đó đã bình tĩnh lại.

Chú ý tới sự bất thường của hắn, Phổ Độ hòa thượng nở nụ cười, hơi có chút ý vị sâu xa.

“Chẳng lẽ Giang thí chủ quen biết với vị tiên tử vừa rồi sao? Phải biết rằng đám người vừa rồi đều là người của Đạo Thiên Tiên Cung.”

“Vị tiên tử Giang thí chủ ngươi quen biết kia, e rằng lai lịch không đơn giản.”

Hắn không khỏi cười nói.

Giang Thần liếc hắn một, lắc đầu nói: “Đơn giản hay không thật ra cũng giống nhau thôi, ta cảm thấy chúng ta trước tiên vẫn nên giúp Khương Lạc Thần tìm mộ tổ của hắn, nếu không hai ta cũng không sống nổi.”

Nghe nói như vậy, biểu tình của Phổ Độ cũng thay đổi một chút, lại trở nên hơi không được tự nhiên.

Khương Lạc Thần ở trong miệng của Giang Thần tất nhiên là vị công chúa của Thái Hư thần tộc.

Ngày đó, hắn mang theo Giang Thần đi tìm nàng, thề hẹn rất chân thành và chắc chắn rằng có thể tìm được mộ của vị tổ tiên tọa hóa ở Thái Hư thần tộc.

Khương Lạc Thần rất tin tưởng Phổ Độ hòa thượng, sau đó đáp ứng hai người, hơn nữa hứa hẹn sau chuyện này sẽ cho hai người một khoản thù lao phong phú.

Sau đó bọn hắn tới chỗ này trước.

Dưới sự giúp đỡ của Tạo Hóa Tiên Chu khí linh thì rất nhanh Giang Thần tìm được một con đường để đi ra, đồng thời phá giải rất nhiều cấm chế và trận văn, làm cho không ít cường giả của Thái Hư thần tộc nhìn với con mắt khác, cảm thấy năng lực của hắn không nhỏ.

Nhưng ngay lúc bọn họ cho rằng sẽ tìm được ngôi mộ của vị tọa hóa thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cấm chế khủng bố bùng nổ trong nháy mắt, tựa như trời tru đất diệt, rất nhiều cường giả Thái Hư thần tộc không kịp chạy trốn, bị tiêu diệt tại chỗ, hồn phi phách tán.

Cho dù là vị công chúa Khương Lạc Thần của Thái Hư thần tộc, cũng bị thương không nhẹ, trong lòng rất tức giận.

Giang Thần được Phổ Độ hòa thượng ra tay cứu một mạng, mang hắn rời khỏi ngôi mộ đia kia.

Sau đó hắn mới phát hiện, thì ra mọi người tìm sai chỗ.

Bên trong Thái Hư thần mộ, mộ thật và mộ giả lẫn lộn, khó phân biệt thật giả.

Mà vận may của bọn hắn không tốt, vừa tìm được một nơi lấy mộ giả đánh tráo với mộ thật.

Mà trong mộ giả kia ẩn chứa rất nhiều nguy cơ, hơn nữa lực sát thương rất kinh khủng.

Vốn là công chúa Thái Hư thần tộc định ra tay giết bọn hắn nhưng đã lấy lại bình tĩnh trong cơn tức giận.

Nhưng dưới sự cầu tình của Phổ Độ hòa thượng, cơn tức giận nguội lại, lúc này mới đáp ứng cho bọn hắn thêm một cơ hội nữa.

Nếu còn bở qua cơ hội lần này, tính mạng của hai người Giang Thần và Phổ Độ hòa thượng cũng rất khó giữ được.

Thái Hư thần tộc hùng mạnh không thể nghi ngờ, đủ để làm rất nhiều đạo thống kiêng kỵ.

“Giang thí chủ, lần này hai ta có thể còn sống hay không phải dựa vào ngươi rồi.”

“Vạn lần ngươi không nên làm cho bần tăng thất vọng.”

Lúc này, Phổ Độ hòa thượng cũng nhức đầu, lấy bản lĩnh của hắn, cũng không dám lừa bịp và đắc tội Thái Hư thần tộc.

Sớm biết chuyện này phiền phức như vậy, ban đầu không xung phong đồng ý nhận việc.

Giang Thần gật đầu một cái, trao đổi với Tạo Hóa Tiên Chu khí linh ở trong đầu.

Mà khi Giang Thần đang nói chuyện với Phổ Độ hòa thượng, trên bầu trời, một tầng mây màu vàng cuồn cuộn bay tới.

Rất nhiều sinh linh hiện thân, cầm cự binh trong tay, trên cánh tay mọc đầy vảy.

Cũng có sinh linh sáng lạn rực rỡ, khí huyết mạnh mẽ, uyển chuyển như cự xà, bụng dưới có chân như hình dạng ban đầu.

Một đám sinh linh kinh khủng như vậy, lấy tầng mây màu vàng làm đệm bay tới.

Mà ở trên tầng mây màu vàng, mấy chục người cả người vàng óng ánh đang đứng, ngay cả sợi tóc như sinh linh có hình người màu vàng kim.

Trẻ có, già có, nữ có, nam có.

Bề ngoài của bọn hắn không khác với bề ngoài của nhân loại, ngũ quan anh tuấn, thực lực cao ngút trời, chỉ là sau lưng mọc ra đôi cánh chim màu vàng.

Bốn nữ sinh linh khuôn mặt mỹ mạo, tay cầm thần binh, vẻ mặt lạnh lùng, giống như kim giáp thị vệ đứng thẳng.

Mây ở phía sau như màn che.

Một bóng người nổi bật đang ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, không thấy rõ mặt mũi, để lộ ra vẻ cao quý bẩm sinh.

Từ bóng người mơ màng này có thể nhìn ra được, nàng là một người xinh đẹp đến mỹ lệ.

Chính là công chúa của Thái Hư thần tộc Khương Lạc Thần.

Hết chương 995.
Bạn cần đăng nhập để bình luận