Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 756: Ly gián

Chương 756: Ly gián

"Cố… Cố Trường Ca, ngươi nói chuyện này là thật sao?”

Bên trong lầu các, Đường Uyển còn chưa biết bởi vì một sơ sẩy nhỏ của mình mà để cho Sở Hạo theo tới và đang ẩn nấp trong bóng tối.

Nàng nghe Cố Trường Ca nói như vậy thì trong lòng cũng không khỏi nổi lên chút hi vọng.

Nàng không biết Cố Trường Ca tìm nàng tới đây có mục đích gì, nhưng suy đi nghĩ lại, Cố Trường Ca đối với Sở Hạo, có thể có mưu đồ gì chứ?

Thực tế thì nàng không ngờ.

"Ngươi cảm thấy ta cần phải quan tâm một Sở Hạo nho nhỏ sao?”

Cố Trường Ca mỉm cười, tùy ý nói, cũng không quay đầu, vẫn đang viết đồ vật của mình.

"Vậy ta đảm bảo sẽ thuyết phục Sở Hạo ca ca, để hắn buông xuống đoạn ân oán này, nếu như có thể, gặp gỡ nhau xóa bỏ ân oán, thật ra là tốt nhất...”

Đường Uyển gật đầu nói.

"Không cần, ta tìm ngươi không phải vì chuyện này, hắn có thù oán với ta thì thế nào? Ta cần phải để ý sao?”

Cố Trường Ca đánh gãy lời nàng, cười nhạt nói: "Ngươi có chút quá tự cho là đúng."

Thần sắc của Đường Uyển trì trệ, trầm mặc không nói.

Sau khi chứng kiến thủ đoạn đáng sợ của Cố Trường Ca, nàng hiểu lời nói này tuyệt đối không phải nói phét.

Mặc dù thực lực của Cố Trường Ca vẫn là bối cảnh, đều không cần để Sở Hạo ở trong lòng.

"Cố Trường Ca này quá kiêu ngạo rồi, lại dám có thái độ như vậy!”

"Sẽ có một ngày, ta nhất định phải khiến hắn hối hận!"

Thấy cảnh này, Sở Hạo đang ẩn núp trong bóng tối, sắc mặt vô cùng khó coi, nắm đấm không khỏi nắm chặt.



Nếu không phải tâm cảnh cường đại, chỉ sợ hiện nay đã bại lộ uy áp Chuẩn Chí Tôn.

Trong lòng hắn lửa giận đang đốt phừng phừng.

Cố Trường Ca nhiều lần khinh thường, thái độ thì không thèm để ý, lại còn nói những lời này ở trước mặt Đường Uyển, làm cho Sở Hạo rất biệt khuất, tức giận.

Nếu Cố Trường Ca nói như vậy ở trước mặt người bình thường, hắn nhiều nhất lơ đễnh cười cười, cảm thấy đối phương có mắt không tròng, sẽ không đặt ở trong lòng.

Nhưng lại nói ở trước mặt Đường Uyển, điều này khiến hắn cảm thấy, bản thân cũng bị Đường Uyển xem thường.

Thân là nam nhân, sao hắn có thể nhẫn?

Nhưng, cuối cùng thì Sở Hạo vẫn nhịn xuống, hắn không muốn một phen khổ tâm của Đường Uyển lại nước chảy về biển đông, nếu như lúc này hắn đột nhiên hiện thân, ra tay với Cố Trường Ca.

Trước tiên không nói có thể thành công hay không, nhưng Chu Tước cổ quốc sau lưng hắn và Đường gia sau lưng Đường Uyển tuyệt đối sẽ đặt mình vào biển lửa, nghênh đón kiếp nạn kinh khủng.

"Vậy Cố... Cố Trường Ca, ngươi tìm ta rốt cục có chuyện gì?”

Do dự một chút, Đường Uyển hơi nghi ngờ, hỏi lại lần nữa.

Cố Trường Ca nghe vậy, đặt cây bút trên tay xuống, cũng không trả lời, tùy ý cười,

"Viết lâu, cổ còn hơi đau mỏi."

Chỉ thấy thần sắc Đường Uyển hơi đổi.

Cố Trường Ca vẫn khí định thần nhàn nói: "Tình cảnh bây giờ của Đường gia ở Vạn Đạo Thương Minh cũng không tốt.”

Đường Uyển nghi ngờ nhìn về phía hắn, không rõ vì sao đột nhiên hắn lại nói vậy.

Nhưng Cố Trường Ca cũng không tiếp tục đề tài này, mà nói sang chuyện khác: "Thật ra tìm ngươi đến cũng không phải việc gì to tát, thấy ngươi có mấy phần tư sắc, tối nay muốn ngươi đến giúp làm ấm giường thôi.”

Thần sắc Đường Uyển đột nhiên biến đổi, nếu như bình thường có người dám nói thế với nàng thì đã sớm bị nàng băm nát rồi.

Nhưng hết lần này tới lần khác lại là Cố Trường Ca, bản thân còn bị gieo xuống Nô Ấn.

Trong lòng nàng đột nhiên sinh ra một cảm giác khủng hoảng, bất an.

"Nói không chừng, sau này ta có thể cân nhắc thêm thị thiếp gì đó..." Cố Trường Ca còn cười như đúng rồi.

"Đáng ghét, Cố Trường Ca này đúng là khinh người quá đáng."

Sở Hạo ở trong bóng tối nghe thấy lời này, cho dù nhiều năm tu hành, tâm cảnh vững chắc, lúc này cũng không nhịn được cảm thấy sắc mặt cũng tái đi rồi.

Sát khí của hắn sôi trào, hận muốn phá trời, bây giờ hậu quả gì hắn cũng không thèm để ý nữa, chỉ muốn hành động, mang Đường Uyển đi.

Nhưng lúc này, Cố Trường Ca tiếp tục lên tiếng, vẫn khí định thần nhàn nói: "Đương nhiên, những lời này là giả, ta không hề có một tia hứng thú đối với ngươi."

"Nhưng, cổ đau mỏi thì lại là thật."

Hắn cười đến mức hơi ý vị sâu xa.

Nghe vậy, Sở Hạo đang định động thủ bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt âm trầm bất định, thay đổi mấy lần.

Hàm răng hắn gần như bị cắn nát, chưa từng hận ai đến mức này.

Sắc mặt Đường Uyển cũng thay đổi mấy lần, nàng không ngốc, đương nhiên nghe được ý tứ trong lời này của Cố Trường Ca.

Chính là muốn nhục nhã nàng, nói nàng đi làm thị nữ.

Cổ đau mỏi?

Tu sĩ sao đau cổ được?

Nhưng địa thế còn mạnh hơn người, dù nàng không muốn thì cũng không thể không khuất phục.

Bởi vì nàng không biết, sau khi làm cho Cố Trường Ca tức giận, những chuyện vừa nãy hắn nói có trở thành sự thật hay không.

Thị thiếp?

Nếu như Đường gia sau lưng nàng nghe thấy lời này thì chỉ sợ ước gì nàng mau chóng đi làm.

"Đáng ghét..."

Thấy Đường Uyển không cam lòng, cắn răng đi về phía Cố Trường Ca, Sở Hạo núp trong bóng tối, cũng không nhìn được nữa.

Thân ảnh nhanh chóng biến mất, nhưng hận ý và biệt khuất trong lòng làm sao có thể dùng cuồn cuộn để hình dung...

Hận muốn điên!

Tận mắt nhìn thấy nữ tử mình yêu ở trước mặt Cố Trường Ca bị sai khiến giống như thị nữ, hết lần này tới lần khác hắn lại không dám ngăn cản?

Thế gian này còn có việc nào tức giận hơn so với việc này chứ?

Giờ phút này, Sở Hạo hận không thể phanh thây xé xác Cố Trường Ca, chém thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro, làm cho hình thần của hắn bị hủy!

Mới có thể giải hận!

Hết chương 756.
Bạn cần đăng nhập để bình luận