Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2426: Chuyện quá thường ở Cửu Thiên

Chương 2426: Chuyện quá thường ở Cửu Thiên

"Hồi đó, khi rời khỏi Tiên vực ta cứ nghĩ các giới sẽ suy tàn, chư thiên tan nát, các tộc lâm vào tình cảnh bi thảm, khí vận mỏng manh, chỉ còn cảnh hoàng hôn nơi tây núi…"

"Nhưng không ngờ, giờ đây khi quay trở về một lần nữa, quay trở về chốn cũ lại nhìn thấy cảnh tượng vô cùng bất đồng. Nơi nơi vui vẻ phồn vinh, khí vận hưng thịnh, dựa theo mức độ bốc hơi của khí vận mênh mông, e rằng chẳng mấy kỷ nguyên nữa sẽ trở thành một phương Cổ Lão chân giới."

"Thanh Phong, ngươi đúng là đồ đệ tốt của vi sư, lại cho vi sư một kinh hỉ lớn như vậy."

"Trải qua hai lần lượng kiếp còn có tạo hóa tiên thiên, điều này cho thấy khí vận của phương chân giới này không chỉ dừng lại ở đây."

"Một khi đã trở thành Cổ Lão chân giới, địa vị cũng sẽ phát sinh biến hóa rất lớn, cho dù trong mắt Cửu Thiên cũng là một cỗ lực lượng cường đại không thể bỏ qua."

Cùng lúc đó, bên ngoài Đạo Xương chân giới có vài thân ảnh đang phiêu bạt trong Thương Mang chi hải.

Kim quang hiển hiện dưới chân một người trong số bọn hắn đan xen vào nhau, tạo thành một loại phù văn đáng sợ, hóa thành đại đạo đưa những người kia đi vào trong sương mù mênh mông.

Trước mắt bọn hắn, chân giới được bao phủ bởi nhiều lớp tinh vân, tựa như vỏ trứng đã thai nghén ra vô số khí vận kinh người.

Mọi loại khí tượng đều đang diễn hóa ở bên trong khi thì to ra, khi thì co vào, thỉnh thoảng lại phun ra tiên quang, sương mù hỗn độn, Thái Sơ thần quang,... Còn loại vật chất huyền diệu kì lạ nói chuyện được với người này là một lão giả có khuôn mặt giống như Nhân tộc nhưng thân thể lại mọc ra lông mao, khoác lên mình một kiện tăng y, tựa như là Viên Hầu đắc đạo biến thành.

Đôi mắt màu vàng lộ ra vẻ thâm thúy tang thương, thỉnh thoảng lại lóe lên tinh mang.

Trong số những người xung quanh hắn, có một nam tử trẻ tuổi trông cao lớn đĩnh bạt, oai nghiêm bất phàm. Đó chính là Thanh Phong, người vài năm trước đã rời khỏi Tiên vực đi tìm Cửu Thiên.

Rời khỏi Tiên vực nhiều năm, hiện tại trở về đương nhiên sẽ khiến Thanh Phong không khỏi có chút e sợ nhưng vẫn vô cùng kích động.

"Sư phụ nói rất đúng, mặc dù Tiên vực gặp phải kiếp nạn, có khả năng bị hủy diệt, nhưng vẫn còn tồn tại một con đường sống, bằng không thì đồ nhi cũng không vượt vạn dặm xa xôi tới Cửu Thiên để tìm biện pháp phá giải."

Đối mặt với vị lão giả thân mặc tăng y, Thanh Phong vẫn vô cùng kính nể.

Vị lão giả này tên là Viên Thiền cổ tăng, một tồn tại cổ lão có thể thay đổi thời tiết, hắn ngụ ở tầng thứ ba của Cửu Thiên với thực lực thâm sâu khó lường.

Thật lâu trước đây hắn đã phá gông cùm xiềng xích của Tiên Đạo, không biết đã vượt qua mấy lần Thiên Suy kiếp. Hắn cũng là chỗ dựa lớn nhất để Thanh Phong có thể rời khỏi Cửu Thiên trở về Tiên vực.

Bằng không chỉ dựa vào thực lực của hắn, đừng nói là trở về Tiên vực, e rằng ngay cả Cửu Thiên cũng không thể rời đi.

Xung quanh Cửu Thiên giăng xuống đủ loại đại đạo phong bạo đáng sợ, còn có vô số hồng lưu chảy xiết, mảnh vỡ thời không, chỉ cần sơ sẩy một tí thì sẽ thịt nát xương tan, hình thần câu diệt.

Đừng nói là Tiên Vương, ngay cả Chuẩn Tiên Đế cũng không dám bén mảng tới.

Nhiều năm trước đây, sau khi Thanh Phong từ biệt người thủ mộ thì đã đến Cửu Thiên để kiếm tìm vị tiền bối ở Tiên Cung, muốn nhờ hắn ra tay giải quyết kiếp nạn lần này.

Nhưng Cửu Thiên mênh mông, dường như mỗi một tầng của Cửu Thiên đều được tạo thành từ các đại lục vô tận.

Có vô số Sinh Mệnh Cổ Tinh, tộc quần và đạo thống cũng nhiều không đếm xuể. Thanh Phong liên tục nghe ngóng, nhưng vẫn chẳng có chút tin tức nào về vị tiền bối của Tiên Cung.

Sau đó, hắn dựa vào quan hệ của người thủ mộ đi đến khu vực trung tâm của tầng thứ nhất, rồi mượn nhờ truyền tống trận dịch chuyển tới tầng thứ hai.

Tuy cương vực của tầng thứ hai nhỏ hơn tầng thứ nhất nhưng vẫn rộng lớn như vậy.

Hơn nữa nơi đây còn phân bố rất nhiều dị độ thời không, các vạn kỷ đạo thống đều tọa lạc sâu bên trong. Việc tìm kiếm dấu vết của vị tiền bối Tiên Cung lại càng khó hơn, thậm chí một chút tin tức cũng không nghe ngóng được.

Với lại sau khi đến Cửu Thiên, Thanh Phong mới nhận ra bản thân thật nực cười.

Hắn tự cho rằng việc Tiên vực gặp phải kiếp nạn là chuyện vô cùng kinh khủng và hệ trọng nên hắn nhất định phải nhanh chóng trở về nếu không sẽ quá muộn.

Nhưng những chuyện như vậy lại quá thường gặp trong Cửu Thiên.

Có rất nhiều tu sĩ sinh linh sinh hoạt trong Cửu Thiên với lai lịch cổ lão lâu đời, bọn hắn đều đã trải qua hoàn cảnh nhà tan cửa nát, quê hương bị hủy hoại, đã sớm coi nhẹ mấy chuyện này.

Thanh Phong cũng đã từng cầu xin các cường giả trong Cửu Thiên ra tay, nguyện ý trả bất cứ giá nào.

Nhưng sau khi nghe thấy chuyện này, tất cả mọi người đều phớt lờ, coi như bọt nước vừa nổi lên lại chìm xuống, không thèm quan tâm tới.

Trong mắt những cường giả kia, những loại chuyện như giới sinh giới diệt là bình thường như mặt trời lên thì mặt trăng lặn, là chuyện xảy ra hàng ngày không có cái gì để bọn hắn phải chú ý tới.

Tuyên cổ tang thương, Luân Hồi đản sinh đều chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.

Hơn nữa, chỉ với thực lực của Thanh Phong thì cũng không đủ tư cách để trả cái giá khiến bọn hắn động tâm, bằng lòng bôn ba tới một nơi xa xôi mênh mông để giải cứu một phương thế giới sắp sụp đổ.

Hết chương 2426.
Bạn cần đăng nhập để bình luận