Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 599: Không dám ra mặt

Chương 599: Không dám ra mặt

Khoảng thời gian này, hắn ngụy trang Doanh hoàng tử càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, ngay cả thần thái và ngữ khí cũng dần dần giống Doanh hoàng tử trước kia, không tìm ra bất kỳ sự khác thường nào.

Đương nhiên, biện pháp của muội muội Doanh Ngọc là tìm kiếm lại ký phần ký ức trước đó, nhưng đã bị hắn lấy lý do gặp nạn trong lúc tu luyện giải quyết rồi.

Đối với cách nói này, bản thân Doanh Ngọc ngược lại không hề hoài nghi, ngay cả người của Thiên Hoàng Sơn cũng không phát giác ra được điều gì không thích hợp.

Dù sao khoảng thời gian này, Doanh Sương cũng thành thật đợi ở bên trong Thiên Hoàng điện, không dám tùy ý ra ngoài.

Về phần tu sĩ ngoại giới cảm thấy hắn là người thừa kế ma công gì đó, Doanh Sương cũng quen rồi, dù sao hiềm nghi này hiện giờ cũng không có biện pháp xóa sạch.

Hắn cũng không tin sau khi đến Nam Thịnh Thiên, còn có người dám ra tay với hắn.

Dù sao cũng không có người tận mắt nhìn thấy hắn sử dụng ma công cấm kỵ để giết người.

Mọi thứ đều là suy đoán mà thôi.

Trước lúc này, chỉ cần không có chứng cứ chứng minh hắn là người thừa kế ma công, hắn liền không có bất cứ chuyện gì.

Mà Doanh Sương cũng hiểu rõ.

Bây giờ ở Nam Thịnh Thiên, mặc kệ là tu sĩ hay sinh linh, kỳ thật đề vì danh ngạch của Chân Tiên thư viện mà đến.

Sự chú ý của bọn hắn đều đang nằm ở việc tìm kiếm Tuyệt Âm chiến trường, căn bản sẽ không quản hắn, lãng phí thời gian ở trên người hắn.

Ngoại trừ hắn, còn có không ít cổ đại quái thai cũng tới đây, đây mới là việc hắn quan tâm.

"Còn có tên Cố Trường Ca kia, cũng không biết lúc trước hắn có phát hiện ra điểm dị thường của gã sai vặt kia không…”

Vừa nghĩ tới Cố Trường Ca, sắc mặt Doanh Sương liền trầm xuống, rất là kiêng kị.

Hắn đến bây giờ cũng không hiểu rõ, của gã sai sặt kia, cũng chính là bản thân hắn lúc trước, có phải đã rơi vào tay Cố Trường Ca hay không.

Nếu như là đúng, thì Cố Trường Ca rất có thể đã biết nhược điểm của hắn.

Điều này khiến Doanh Sương rất bất an.

Nếu như là người khác, vậy còn dễ nói, hết lần này tới lần khác người đó là Cố Trường Ca.

Uy thế của đối phương bỏ xa hắn.

Dựa vào thủ đoạn bây giờ của hắn, phải làm thế nào để đối phó đây?

" Doanh Ngọc ra ngoài lâu như vậy, nói là đi tìm hiểu tin tức, nhưng vì sao bây giờ còn chưa trở về, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Doanh Sương lúc này ngược lại chợt nhớ tới Doanh Ngọc, hắn có chút bận tâm.

Khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, hắn vẫn khá hài lòng đối với muội muội này, mặc dù tính cách của Doanh Ngọc có chút ngay thẳng, thậm chí thích hoài nghi hắn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn yêu thích Doanh Ngọc.

Bây giờ hắn đã hoàn toàn coi Doanh Ngọc là muội muội của hắn.

Lúc trước, hắn chỉ là gã sai vặt, không người thân, ngoại trừ Doãn Mi tiểu thư đối tốt với hắn, những người khác đều coi thường hắn.

Nhưng bây giờ lại thêm một thân nhân là muội ấy.

Doanh Sương tự nhiên biết phải quý trọng.

Sau đó, hắn đứng dậy đi ra ngoài điện, dự định hỏi một chút hành tung của Doanh Ngọc.

Nhưng mà, Doanh Sương vừa đi ra, liền gặp đám người A Cổ từ ngoài phủ đệ trở về.

Doanh Ngọc say không biết trời trăng gì đang được hai thị nữ đỡ lấy, dìu về.

"Tham kiến thiếu chủ."

Trông thấy Doanh Sương mặt không thay đổi đứng ở chỗ này.

Biểu tình của đám người không khỏi biến đổi, vội vàng chào hỏi.

Ngày bình thường mặc dù Doanh Sương trốn trong xó ít ra ngoài, nhưng uy thế của hắn ở trong lòng đám người Thiên Hoàng sơn vẫn rất đáng sợ.

"Chuyện gì xảy ra? Tiểu Ngọc làm sao lại uống đến mức này?"

Ánh mắt nhìn xuống Doanh Ngọc, Doanh Sương không khỏi nhíu mày hỏi.

Cách một khoảng, cũng ngửi thấy một cỗ mùi rượu.

Bình thường Doanh Ngọc không uống rượu, hôm nay là lần đầu tiên nàng uống rượu? Còn uống say như vậy.

"Khởi bẩm thiếu chủ, chuyện là như thế này. Tiểu thư sau khi ra ngoài thông lâu, vừa vặn gặp Trường Ca thiếu chủ ở trong lầu các, lúc đó xảy ra một ít chuyện. Sau đó Trường Ca thiếu chủ mời rượu, tiểu thư lại thấy không thể từ chối….”

"Cho nên… "

Một thị nữ lúc này hơi biến sắc giải thích, đem đầu đuôi sự tình nói rõ ràng, sợ bị Doanh Sương trách tội.

"Chuyện gì xảy ra "

"Cố Trường Ca "

Nghe xong những việc này, biểu tình Doanh Sương thay đổi, trong mắt có một cỗ kinh ngạc, nhưng chìm sâu trong đó là ý tứ kiêng kị.

Sau đó nhanh chóng trầm xuống.

Hắn tuyệt đối không ngờ Doanh Ngọc mới ra ngoài bao lâu, đã gặp Cố Trường Ca.

Hơn nữa còn bị Cố Trường Ca cưỡng ép giữ lại tiếp rượu.

Trách không được bình thường Doanh Ngọc không uống rượu, hôm nay sẽ say thành như này.

"Cố Trường Ca "

"Ngươi đúng là khinh người quá đáng!"

Bỗng nhiên biểu tình của Doanh Sương trở nên rất khó coi, nắm chặt tay tức giận không thôi.

Những người còn trực tiếp câm như hến.

Chỉ có A Cổ thân là cổ đại quái thai, cùng lứa với Doanh Sương không e ngại như người khác.

Hắn chủ động mở miệng, thần sắc khẽ biến nói, " thiếu chủ, tình huống lúc ấy rất đặc biệt, lời nói và hành vi của tiểu thư không cẩn thận khiến mọi người tức giận, may mắn có Trường Ca thiếu chủ giải vây, giải tán đám người, nếu không chúng ta khó mà thoát thân trở về phục mệnh.”

Nói đến đây, hắn nhìn sắc mặt Doanh Sương khó coi, trong lòng không khỏi lắc đầu.

Hắn cũng không biết khoảng thời gian này Doanh Sương rốt cuộc làm sao, không còn loại tự tin và ngạo khí của trước kia nữa.

Chuyện như vậy, cũng khiến hắn tức giận.

Doanh Sương bây giờ giống như trong tin đồn của ngoại giới, tựa như chuột chạy qua đường, vô cùng chật vật.

Thân là Doanh hoàng tử mà khí phách cũng không có.

Thậm chí cũng không dám ra ngoài đối chất với Cố Trường Ca, cũng chỉ có gan chửi vài câu ở trong bóng tối.

" Cố Trường Ca mà các ngươi cũng tin, nếu như không phải do hắn gây ra vì sao Tiểu Ngọc sẽ chọc giận mọi người.’’

Nghe thấy A Cổ đang giải thích hộ Cố Trường Ca.

Sắc mặt Doanh Sương càng khó coi, không khỏi quát khẽ nói, " các ngươi đúng là ngu xuẩn. Cố Trường Ca hắn sẽ có ý tốt sao? Tiểu Ngọc không hiểu chuyện, các ngươi cũng theo nàng làm chuyện ngu ngốc hả?"

Thấy Doanh Sương nổi giận, đám người càng câm như hến, ngay cả A Cổ cũng cười khổ, lựa chọn im lặng.

Nói cho cùng hắn cũng chỉ là tùy tùng, hắn không thể ảnh hưởng tới thái độ của Doanh Sương với Cố Trường Ca.

"Thôi, chuyện hôm nay coi như xong, ta không muốn có lần thứ hai."

Doanh Sương khoát tay, hắn cũng biết trách cứ đám thuộc hạ này cũng vô dụng, vừa rồi hắn tức giận như vậy, thuần túy là bởi vì lo lắng Cố Trường Ca sẽ nói gì đó với Doanh Ngọc.

Nhưng mà lúc này, Doanh Sương không hề biết là thái độ của đám tùy tùng đối với hắn đã thay đổi rất lớn rồi.

Thần sắc A Cổ thay đổi mấy lần, cuối cùng tựa hồ như đã làm ra quyết định nào đó.

Hết chương 599.
Bạn cần đăng nhập để bình luận