Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2172: Cứng họng

Chương 2172: Cứng họng

"Cái gì? "

Một đám thiên kiêu có mặt ở nơi này, kể cả La Huyền đều kinh hãi không thôi, không ít người trừng lớn mắt, khó mà tin được lỗ tai của mình. Biểu tình trên mặt La Huyền có chút xấu hổ, hắn nhích một bước sang bên cạnh, có vẻ như thật sự sợ người khác hiểu lầm.

"Tử Câm cô nương...”

Hắn đang muốn mở miệng giải thích, nhưng Vương Tử Câm chỉ lãnh đạm phất phất tay nói: "Bình thường Vô Thương biểu ca của ta có chút ân cần đối với La Huyền ngươi, lai còn hay nói tốt về ngươi ở trước mặt của ta. Ngươi thử cân nhắc một chút xem sao, có lẽ hai ngươi hợp với nhau đó."

Nàng là người xuyên việt, ở tiền thế còn có sóng to gió lớn gì chưa từng thấy qua nữa chứ. Nếu là nữ tử bình thường thì khi nghe được những lời này tuyệt đối sẽ đỏ mặt tới tận mang tai. Tuy nhiên nàng lại vô cùng bình tĩnh, ngay cả mí mắt cũng không chớp lấy một cái, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ lộ ra thần sắc kiêu căng lãnh diễm.

"Khụ khụ...”

"Tử Câm biểu muội, ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Nào có ai mang biểu ca ra đùa như vậy?”



Tuy trong lòng Vương Vô Thương có chút tức giận, cũng cảm thấy mất mặt trước mặt mọi người, nhưng hắn vẫn duy trì vẻ ôn hòa, nói một cách bất đắc dĩ.

Thấy mình đã nói như vậy mà cái tên Vương Vô Thương này vẫn nhịn được, nội tâm Vương Tử Câm a một tiếng, sau đó lại nhìn về phía La Huyền nói: "La Huyền, ngươi chết tâm đi. Ta không có bất cứ hảo cảm gì đối với ngươi, hơn nữa ta đã có người trong lòng. Ở trước mặt hắn, ngươi ngay cả chó má cũng không bằng."

Mà nàng vừa nói xong lời này thì cũng không thèm để ý đến phản ứng của mọi người ở đây, thân ảnh cao gầy thon dài nhẹ nhàng cất bước đi thẳng tới hậu viện, để lại La Huyền với vẻ mặt không thể tin được.

"Có người trong lòng? "

Đầu La Huyền ong lên, hắn không thể tin được lỗ tai của mình. Sau khi kịp phản ứng, sắc mặt của hắn liền trở nên tái nhợt, con ngươi âm trầm. Hiện tại hắn có cảm giác như thứ mình yêu thích bị người khác cướp đi vậy.

Vương Vô Thương cũng nhíu mày một cái, không mấy tin tưởng vào những lời này của Vương Tử Câm.

"Có phải Tử Câm nàng đang cố ý chọc tức ngươi không? "

Hắn nhìn về phía La Huyền hỏi, nhưng La Huyền lắc đầu nói với thần sắc âm trầm:

“Ta không quan tâm là thật hay giả, nhưng trong khoảng thời gian này, người có tiếp xúc với Tử Câm cô nương chỉ có tên thiếu niên ngoài ý muốn cứu được từ chiến trường Thương Mang kia mà thôi. "

"Ta vẫn luôn cảm thấy tên kia rất chướng mắt."

Thanh âm của hắn vô cùng lãnh khốc.

Nhưng trong lúc một đám thiên kiêu ở đây bị lời nói của Vương Tử Câm làm cho chấn động, trên không trung của La vương phủ đột nhiên có thanh thế kinh người truyền đến, ngay cả thiên địa cũng đều run rẩy.

Có thể thấy được đó là những thân ảnh mông lung mơ hồ ngồi ở giữa trời, áp chế vạn đạo thiên địa, thời không chung quanh đều đang vặn vẹo.

"Lão tổ..."

Vương Vô Thương cùng La Huyền hoảng sợ nói, ngoại trừ Tiên Vương lão tổ của bọn hắn thì vẫn còn vài vị Tiên Vương khác tới đây dự tiệc. Tất cả đều là tồn tại rất cổ lão, lai lịch chỉ có thể ngược dòng về mấy trăm kỷ nguyên trước.

"Tất cả lão tổ đều hiện thân, xảy ra đại sự gì ư? "

Rất nhiều thiên kiêu ở đây đều hoảng sợ nói, mà ngay cả khách mời đến từ nơi khác cũng bị làm cho kinh động. Mấy vị chân tiên ánh mắt chấn động, có chút khó có thể tin.

Mà trong lúc mọi người đang nhao nhao suy đoán, không biết xảy ra chuyện gì, ở phía cuối thiên địa có khí cơ không rõ hiện lên, sau đó có thể nghe được âm thanh binh mã đạp không ầm ầm rung động. Có thần hồng vạch phá vũ trụ tiến đến nơi đây.

"Khí tức Dị vực...”

Mấy vị chân tiên ở chỗ này biến sắc, vô cùng khiếp sợ, không nhịn được nói: "Vì sao đội quân Dị vực lại đột nhiên xuất hiện trong lãnh thổ Tiên vực, dọc đường không có ai ngăn lại sao?”

Ngay cả Vương Vô Thương cùng với La Huyền cũng như vậy, đều cảm thấy khiếp sợ thật sâu. Bọn hắn nhanh chóng bay vào rừng trúc, đứng trên không trung ngóng nhìn về nơi xa.

Nhưng mà vẫn có người để ý tới thân ảnh của mấy vị Tiên Vương lão tổ đang ngồi xếp bằng ở chỗ sâu trong hư không, lập tức kịp phản ứng.

Nhân mã của Dị vực tiến đến chỉ sợ là nhằm vào mấy vị Tiên Vương lão tổ.

"Hẳn là không phải tới để gây chiến loạn, có Tiên Vương tọa trấn ở nơi này, không ai có thể làm càn. " Có người nói nhỏ…

"Mọi người ở nơi này đều biết ở đây có một tôn Tiên Vương lão tổ tọa trấn, đội ngũ đến từ Dị vực kia không thể nào là vì phát động chiến loạn mà tới được."

"Hơn nữa Trung Tiên vực đã trải qua vô số năm chưa từng tranh quyền đoạt thế, cũng không hỏi đến sự tình của Dị vực và các Tiên vực còn lại, cũng rất ít phát sinh tranh chấp với Dị vực."

"Có lẽ những sinh linh Dị vực này tới đây là muốn thương nghị chuyện gì đó với Tiên Vương lão tổ."

Hết chương 2172.
Bạn cần đăng nhập để bình luận